Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp Vạn Nhất Hoa .

Diệp Nam Thiên sợ hãi vận nội lực mong cứu được cô nhưng cô lại lạnh đến đáng sợ .

''Phi Phi cố lên chút nữa , xin muội '' hắn lo lắng đến độ nói ko ra hơi , dù cố gắng vận nội lực truyền cho cô nhưng điều như muối bỏ biển .

'' Để ta thử đi ''

Tiếng nói xuất hiện cùng với đó là một nam nhân áo vải , tóc trắng như mây nhưng gương mặt lại rất dễ nhìn ,

Diệp Nam Thiên lúc này chỉ đành để người lạ này cứu cô .

Chỉ thấy nam nhân áo vải vận nội công truyền vào tâm mạch cho cô , qua hồi lâu sao cô vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh Diệp Nam Thiên mặt mày nhợt nhạt lo lắng hắn thấy vậy nói .

''Cô nương ấy trúng độc , ngươi có thuốc giải ko ?'' Vẻ mặt hết sức bình thường .

Diệp Nam Thiên lo lắng nói '' tiền bối người cứu muội ấy có được ko ?''

Nam Nhân áo vải nghe vậy nói '' cho cô nương ấy uống viên Hoàn hồn đơn này của ta xong dù chết cũng sống lại được ''.

Diệp Nam Thiên đưa tay tính lấy hắn giật lại nói '' một vạn lượng ''.

''Chỉ cần cứu người ngân lượng ko quan trọng '' Hắn nói xong cướp lấy Hoàn hồn đan cho cô uống .

Chẳng biết quan bao lâu cô tỉnh lại , mở mắt ra thấy mỹ nam tóc trắng cô nhẹ giọng gỏi '' đây là bạch vô thường đến bắt hồn ta sao ?''.

Nam nhân áo vải nghe vậy liền nói '' tiểu cô nương có thấy Bạch Vô thường nào tuấn mỹ như ta ko ?''

Lúc này cô mới biết mình chưa chết , Diệp Nam Thiên vừa đi lấy nước về đưa cô uống , cô nhìn lại mới thấy chổ ở đã thay đổi ,

''Nam Thiên đây là đâu ?''. Cô hỏi hắn .

Nam nhân áo vải nói '' đây là đáy Vô Nhai , là nơi ở của một thần tiên như ta nhưng đã bị đôi uyên ương hai người phá ''.

Cô nghe nói là đáy Vô Nhai thì hỏi '' Người là Vạn Nhất Hoa phải ko ?''

Cả Diệp Nam Thiên và Nam Nhân điều giật mình , sao vừa nói ra cô biết hắn rồi .

''Cô nương biết ta ?'' Hắn hỏi .

Cô gật đầu nói '' 6 Năm trước Vạn Nhất Hoa cùng phụ Thân ta giao đấu , hắn nhân cơ hội gieo mình xuống vực sâu , trên giang hồn đồn đại hắn bị phụ thân ta đả thương nhưng ta biết ko phải ?''.

''Sáu năm trước cô chỉ là nhóc con 10 tuổi thì biết gì chứ ?'' Vạn Nhất Hoa nhếch môi nghi ngờ hỏi .

Cô thấy hắn nghi ngờ mình nên giải thích '' mẫu thân ta kể ''

''Ồ ! Nói tiếp đi '' hắn tò mò muốn xem cô biết được những gì .

''Chuyện của các vị đã qua 20 năm , ta biết được ko nhiều ?'' Cô ko nói nữa nên tìm chuyện nói tránh .

Hắn mĩm cười nói '' ko sao ! Ta cho phép tiểu cô nương nói ''.

''Chuyện tiền bối yêu mẫu thân ta ta cũng biết , người muốn ta kể luôn ko ?'' Cô nói xong khoé môi Diệp Nam Thiên giựt giựt .

Vạn Nhất Hoa mĩm cười nói '' Giai Âm chọn Yến Vô Ưu là vì nàng ấy yêu hắn , ta yêu nàng ấy là vì ta thích thế có gì xấu hổ mà dấu '' .

Cô nghe vậy liền nói '' Tiền bối tuy miệng nói vậy nhưng lòng đã nghĩ khác rồi sao vẫn còn tìm phụ thân giao đấu rồi nhảy vực khiến người mang tiếng suốt nhiều năm .''

Vạn Nhất Hoa nghe vậy cũng hơi trầm tư rồi nói '' ta có nổi khổ , Yến vô Ưu hắn đồng ý giúp ta chứ ta ko có ép hắn ''.

Cô nghe vậy mới biết chuyện giao đấu là có ẩn tình , cốt truyện cô viết thì ko phải như vậy .

Vạn Nhất Hoa hiện tại 34 tuổi mà Yến Vô Ưu là 42 tuổi , cho nên Yến Vô Ưu nổi danh giang hồ trước . Vạn Xuân Hoa là tỷ tỷ của Vạn Nhất Hoa thì lớn hơn đệ đệ tận 10 tuổi nên chuyện của họ cũng rất rối ren .

Khi đó để viết cho cẩu huyết cô đã viết về cuộc tình bùng binh của Yến Vô Ưu , Van Xuân Hoa ,Diệp Hoàng Hạc , về sau mới để Lý Giai Âm xuất hiện nhưng Vạn Nhất Hoa lại yêu Lý Giai Âm say đắm .

Nên thành ra nó máu chó lắm .

Khi cô xuyên vào Vạn Xuân Hoa đã chết vì bạo bệnh , Vạn Nhất Hoa thì mất tích nên cô nghĩ cốt truyện này vẫn giống với ý cô nhưng Vạn Nhất Hoa lại xuất hiện ở đây thì chắt các nhân vật này tự động làm theo ý họ hết rồi .

Cô nghĩ vậy thì hỏi .

''Vậy cũng xem như người mang ơn phụ thân ta rồi ?''

Hắn nghe vậy mĩm cười nói '' ta mang ơn Yến Vô Ưu nói ra cũng ko có gì sai , mà một tiểu cô nương như cô đây lại muốn lấy nợ ân tình làm khó ta sao ?''.

Cô nghe vậy lắc đầu nói '' đương nhiên ta ko có ý đó rồi''.

Vạn Nhất Hoa cười lớn nói '' vậy sao ? Nhưng ta nhìn ra cô nương rất muốn ta cứu hắn phải không ?'' Hắn nói xong nhìn Diệp Nam Thiên rồi nói '' xem như người may mắn , có được một tiểu mỹ nhân hết lòng vì mình ''.

Cô thấy hắn hiểu lầm ý mình liền nói '' Ko phải , người đưa ta ra khỏi đây có được ko ?'' Cô nói thì nhìn hắn sao đó liếc nhìn Diệp Nam Thiên .

Vạn Nhất Hoa nghe vậy thì lấy làm lạ hỏi '' ko nhờ ta cứu hắn sao ? Hắn trúng độc mà ?''.

Cô lúc này nhìn Diệp Nam Thiên rồi nói '' huynh ấy là cháu gọi người là cữu cữu đâu cần ta nhờ người cũng sẻ tự cứu thôi ''.

Diệp Nam Thiên nãy giờ nghe hai người nói mà trong lòng hắn khó chịu , trước khi ngất cô từng nói với hắn không hề có tình cảm với hắn , là vì cô giận hắn lôi cô vào cảnh khổ sở hay vì cô thực sự ko có tình cảm nào với hắn .

Vạn nhất Hoa mĩm cười nhìn cô lát sau hắn nói '' được ta nhất định đưa cô rời khỏi đáy Vô Nhai an toàn ''.

''Nếu ko được thì sao chứ ?'' Cô hỏi hắn .

Vạn Nhất Hoa nhìn trời , tiểu mỹ nhân này cớ gì bắt hắn hứa hẹn chứ ?.

''Vậy thì ta sẻ nợ tiểu cô nương một ân tình rồi ''. Hắn nói xong cô nghéo lấy ngón út của hắn rồi nói .

''Lời của Vạn Tông sư nói ta rất tin tưởng , ta tên Yến Phi Phi ''. Cô nói xong nhìn hắn .

Hắn gật đầu nói '' nhất ngôn cửu đỉnh ''.

Sau đó hai người được Vạn Nhất Hoa chăm sóc .

Vạn Nhất Hoa quả thực giải được độc giúp Diệp Nam Thiên , Thất Đoạn hồn nghe tên thì biết , trúng độc cho dù có thuốc ức chế độc tính cũng chỉ sống được 7 ngày , Vạn Nhất Hoa 6 năm nay ẩn dật nên pha chế thuốc giải mọi loại độc , nên hắn có giải dược .

Qua mấy ngày hai người khoẻ lại .

Hôm nay Vạn Nhất Hoa nấu thức ăn xong dọn lên bàn , cô đi tới ngồi xuống , Diệp Nam Thiên cũng đi tới ngồi xuống cạnh cô ..

''Đợi ít hôm nữa ta đưa hai đứa rời khỏi đây '' Vạn Nhất Hoa ngồi xuống nhẹ giọng nói .

Diệp Nam Thiên gắp thức ăn bỏ vào chén cô rồi nói '' Cữu Cữu vết thương của Phi Phi thế nào rồi ? Rời đi như vậy có sớm quá không , con sợ muội ấy chưa khoẻ ''

Vạn Nhất Hoa cũng đưa đũa gắp thức ăn rồi nói '' ko đáng ngại , rời khỏi đây cũng ko tới nổi ảnh hưởng tới vết thương ''.

Diệp Nam Thiên nhìn cô rồi nói '' nàng ăn nhiều chút ''.

Hắn tự nhiên xưng hô thay đổi khiến cô cũng hơi bất ngờ .

Vạn Nhất Hoa nhìn hai người rồi nói '' con mới gọi Phi Phi là nàng hả ?''.

Cô im ru , Diệp Nam Thiên nói '' mùng 9 tháng chạp con và muội ấy thành thân , cũng nên thay đổi cách xưng hô cho quen  ''.

Vạn Nhất Hoa mĩm cười nói '' ngươi đã thông suốt rồi sao ?'' .

Cô ko hiểu hắn nói vậy có ý gì , Diệp Nam Thiên thì im lặng .

Hai người này chẳng phải mới gặp nhau sau , nói chuyện kiểu như đã biết nhau từ lâu vậy . Cô cũng nghĩ thoáng qua vậy thôi chứ ko để ý tới nữa .

''Hai đứa nghĩ ngơi cho khoẻ đi , ít hôm ta đưa hai đứa rời khỏi đây ''. Hắn nói xong đứng dậy rời đi đâu đó .

Cô nói '' Nam Thiên huynh có bị thương chổ nào khác nữa ko ? Té xuống có trúng đâu ko ?''.  Lúc này cô mới nhớ tới chuyện hắn bị thương nên hỏi .

Thấy cô lo lắng hắn tự nhiên im lặng rồi lát sau hắn nói '' huynh ko sao ? Phi phi xin lỗi đã khiến muội khổ sở rồi ''

Cô gật gù nói '' ko đáng ngại , chỉ là chuyện nhỏ thôi mà '' .

Thấy hắn im lặng cô nói

''Muội ko muốn huynh tự trách vì chuyện đã qua , chuyện này đừng nhắc lại nữa nhé ''

Hắn im lặng gật đầu .....

Hai người sống dưới đáy Vô Nhai được 10 ngày  thì thương tích đã khỏi , Vạn Nhất Hoa thường hay đi đâu đó rất ít khi gặp hắn .

Hắn hứa đưa cô rời khỏi nhưng mãi chẳng thấy hắn nói tới chuyện đó , cô thì muốn rời khỏi đây càng sớm càng tốt nhưng lại ko biết đường ra .

Cô cùng Diệp Nam Thiên luyện võ , rồi câu cá , bắt gà rừng cuộc sống tạm ổn nhưng Diệp Nam Thiên có gì đó rất khác , hắn vẫn quan tâm cô nhưng có khoản cách nhất định .

Buổi tối cô thấy hắn ngồi bên ngoài cửa động , hắn nữa tháng qua vẫn ngủ ở đó .

''Nam Thiên '' cô đi tới bên cạnh hắn rồi ngồi xuống .

''Muội nghỉ sớm đi '' hắn muốn đuổi cô vô ngủ .

Cô nghe hắn nói vậy thì hơi quê nhưng cô bất chấp vẫn ngồi lại nói '' Nam Thiên huynh có phải có chuyện ko thông phải ko ? ''

Hắn nghe vậy thì hơi cúi mắt , lát sau hắn nói '' ta quả thực có chuyện ko thông , nên trong lòng có nhiều lo lắng .''.

Cô ngồi đó thở dài nói '' thật ra cuộc đời này ko có ai là hoàn hảo cả , ai cũng có nổi lo của riêng mình , huynh đừng nghĩ nhiều hại thân ''.

Hắn lúc này nhìn cô hỏi '' nổi lo của muội là gì ?''.

Cô hơi suy nghĩ rồi nói '' nghèo , chết , lo hai cái đó thôi ''.

''Đơn giản như vậy thôi ''. Hắn bất ngờ hỏi .

''Ừm ! Cả đời này muội chỉ muốn an nhàng sống tốt , cuộc sống đơn giản điền viên , trồng rau , nuôi gà , chắm sóc gia đình của mình thôi '' cô nói rồi nhìn xa xăm như đang mơ ước vậy .

Hắn nghe những điều đơn giản mà cô nói thì  im lặng dường như hắn đang suy nghĩ gì đó , rất mâu thuẫn .

Hai người ngồi nhìn trời mây lát sau hắn nói  '' Phi Phi lần này quay về ta sẻ nói phụ thân dời đại hôn lại , ko cần thiết phải là mùng 9 Tháng chạp ''.

Cô nghe vậy gật gù nói '' huynh muốn sớm hơn sao ? ''

Hắn lúc này đứng dậy nói '' ta dự định dời lại 2 hay 3 năm gì nữa ''.

Cô nghe xong thì ngớ người , hắn bị gì vậy chứ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com