MỘT KHÚC VỌNG CỔ CHO NGƯỜI
Nếu đời em là một vai diễn....Thì ánh mắt người là đoạn thoại em học thuộc nhất.…
Nếu đời em là một vai diễn....Thì ánh mắt người là đoạn thoại em học thuộc nhất.…
Em từng nghĩ nếu không là Hương, thì là ai cũng được.Nhưng sau tất cả, hóa ra... chẳng ai giống Hương.…
"Người ta bảo: 'Gả về xứ lạ thì quên bến cũ'. Mà có ai dạy, quên làm sao được một người từng chảy qua tim mình, như nước sông vỡ bờ..."…
Tay nắm giữa chợ quê xưa,Ghen tuông hóa ngọt, nắng mưa cũng tình.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tất cả các nội dung dưới đây đều là tác phẩm của mei. Vui lòng không reup, sao chép, hoặc mang đi nơi khác mà không có sự cho phép của mei.…
"Tịch" là lặng. "Chiêu" là ánh sáng.Là ánh sáng rọi qua màn đêm mà chẳng ai hay biết.Là tia nắng cuối cùng trước khi trời tắt nắng.Là ánh mắt nhìn nhau lần cuối, không thể gọi thành tên, không thể cất thành lời.Tịch Chiêu là thứ tình yêu âm thầm, vĩnh viễn chỉ tồn tại trong lặng im.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tất cả các nội dung dưới đây đều là tác phẩm của tôi. Vui lòng không reup, sao chép, hoặc mang đi nơi khác mà không có sự cho phép của tác giả. Tịch chiêu, ai muốn mang đi cũng phải hỏi trước!"…
Khi chiến tranh đưa họ đến bên nhau, không phải tình yêu, mà là một lần trốn càn. Nhưng từ cái nhìn đầu tiên trong đêm tối đó, đã có một thứ gì đó bùng cháy - dịu dàng, mãnh liệt, và câm lặng.Giữa sông nước miền Tây, giữa những mật thư, máu đổ và đạn bay, họ chọn yêu - dù biết, có thể mai này, chỉ một người còn lại để nhớ.…