[BL] Ánh Sáng Trong Đêm Đen
_ Tôi tồn tại...Trong chiếc lồng sắt chẳng rõ hình hài.Từng hơi thở đứt quãng như bị hàng trăm sợi xích trói buộc.Đau đớn.Những "con mắt", ánh nhìn - nhìn thẳng vào tôi.Kinh tởm và buồn nôn.Khi em đến... Người đầu tiên phá vỡ lồng sắt.Em đến gần, đưa tay đỡ lấy tôi.Nụ cười của em, bản thân em, không phải là ánh nắng rực rỡ tỏa sáng... mà là ánh trăng nhẹ nhàng lạc lối.Đưa tôi ra khỏi bóng đêm nơi vực sâu không đáy...."Lý do gì để tôi sống trong thế gian đau khổ này?"Nỗi tuyệt vọng chiếm lấy cơ thể tôi.Nhấn chìm tôi trong nỗi khổ đau bất tận...Biến mất, chết đi là thứ tôi hằng mong muốn.Giải thoát linh hồn đã mục ruỗng này.Tôi gặp y.Với ánh mắt chứa đựng sự ấm áp, thấu hiểu - y nhìn tôi.Y không phải là ánh sáng... mà là đêm đen trong ngày mưa giông bão.Trở thành điểm tựa, hơi ấm để tôi dựa vào. Cái ôm của y tựa khi nào lại nhẹ nhàng đến thế.Y ôm tôi - trong vực sâu đen tối.Từ khi nào? Đã có ai đó trở thành lý do để tôi tồn tại... _[Ánh Sáng Trong Đêm Đen]…