Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
Giả Ngốc Với Tôi Mãi Nhé, Đồ Cục Gạch Có Tim

Giả Ngốc Với Tôi Mãi Nhé, Đồ Cục Gạch Có Tim

12 11 12

Văn án:Ở cái trường cấp hai nọ, có một truyền thuyết không ai dám xác minh nhưng ai cũng tin sái cổ: "Một cú ngã có thể đổi đời."Thật đấy, đổi đời thiệt.Người bị đè thì đổi sang sắc mặt, còn người đè lên thì đổi... luôn hướng trái tim.Kể từ sau cú "úp mặt định mệnh" giữa hai nam sinh nọ, cuộc sống của họ chính thức không còn bình thường nữa.Chính xác là không bình thường một cách rất bình thường - sáng đi học, chiều về học, tối học tiếp... rồi rảnh rỗi thì bị mọi người "đẩy thuyền", bị em gái "soi hint", bị giáo viên "bắt đứng vì nói chuyện riêng" và bị bạn bè "tra khảo về độ thân mật lạ thường".Một người giả ngốc nhưng thực ra học không tệ.Một người học giỏi nhưng EQ bằng nhiệt độ đá viên.Cả hai đều "bạn thân" (tạm thời), "thanh mai trúc mã" (đã lâu), và... "bạn cùng bị đẩy thuyền" (mãi mãi).Tình bạn của họ... bắt đầu từ một cú úp mặt vào nơi không nên úp, phát triển bằng sự thiếu liêm sỉ lẫn nhau, và tiếp diễn trong tiếng "á, ngọt quá!" của toàn thể lớp học.Bạn hỏi kết thúc à?Không biết. Chỉ biết là, trong mắt tụi nó, người kia luôn có ánh sáng riêng.Còn trong mắt thiên hạ thì tụi nó... đã cưới nhau từ hồi lớp 8.…

<BHTT>Bạn Cùng Bàn Là Crush Tôi

Bạn Cùng Bàn Là Crush Tôi

646 97 61

Văn án Người ta thường nói, chốn học đường là nơi dễ sinh tình cảm nhất - không phải vì nó quá đẹp đẽ, mà bởi những rung động đầu đời luôn đến vào lúc ta chưa kịp phòng bị.Tôi - Lâm Nhất An, học sinh hệ "học tra" chính hiệu, sống ung dung qua ngày, miễn là không bị giáo viên gọi tên.Cô ấy - Nguyễn Thư Diệp, học bá nổi tiếng, dáng vẻ lạnh nhạt, gọn gàng đến mức khiến người khác chỉ muốn tránh xa để khỏi bị so sánh.Thế mà, trong một lần kiểm tra bị điểm liệt, tôi lại bị ép ngồi cạnh người giỏi nhất lớp để "cải tạo tư tưởng".Một bên lười biếng - một bên nguyên tắc.Một bên thích vẽ vời linh tinh - một bên chép bài bằng ba màu bút khác nhau.Chúng tôi - hai đường thẳng song song, vì một câu "ngồi cùng bàn" mà bất ngờ va chạm.Lúc đầu là cãi vã, sau là thỏa hiệp... rồi lại chẳng biết từ khi nào, tôi chỉ cần xoay đầu sang trái đã thấy tim mình loạn nhịp.Bạn cùng bàn của tôi, sao lại xinh đẹp thế này?Bạn cùng bàn của tôi, sao lại khiến tôi muốn cố gắng vì cô ấy như vậy?Thanh xuân này, có lẽ tôi không cần trở thành học bá.Tôi chỉ cần trở thành lý do khiến cô ấy mỉm cười.…

Nắng Ở Đâu Khi Mây Tan?

Nắng Ở Đâu Khi Mây Tan?

317 59 92

VĂN ÁNMùa hạ năm ấy, chúng ta gặp nhau...Mùa hạ năm ấy, chúng ta yêu nhau...Mùa hạ năm ấy, chúng ta đã từng nghĩ rằng có thể cùng nhau đi đến cuối con đường.Nhưng rốt cuộc, chúng ta đã đi lạc mất nhau từ bao giờ?Là từ khi thế giới ngoài kia gán cho tình yêu này hai chữ "bệnh hoạn"?Là từ khi những ánh mắt khinh thường, những lời xì xào khiến ta không còn dũng khí để nắm tay nhau?Hay là từ khi chính chúng ta cũng bắt đầu nghi ngờ bản thân mình-rằng có phải mình thật sự sai rồi không?Nếu ngày đó em không xuất hiện trong cuộc đời tôi, liệu tôi có thể bình yên hơn không?Nếu ngày đó tôi đủ dũng cảm hơn một chút, liệu chúng ta có thể không bỏ lỡ nhau không?Nếu như... tình yêu không phải là thứ khiến chúng ta tổn thương, liệu chúng ta có thể tiếp tục yêu nhau không?Nhưng trên đời này, làm gì có nếu như.Khi tất cả đã qua đi, chỉ còn lại những cơn gió hạ khẽ lướt qua...Mang theo những ký ức đã từng rực rỡ, cũng mang theo những nuối tiếc chẳng thể nào nguôi.…