Joojang| Xác hoa mình bướm
về Minju và Wonyoungvề Châu và Ánh…
về Minju và Wonyoungvề Châu và Ánh…
Thế gian có hàng vạn bụi cỏ dại, nhưng ta lại nhớ mãi một nhành hoa.;những mẩu truyện lặng lẽ tựa như những lời thì thầm mà cả hai lén lút dành cho nhau;…
;thích một người mà không đủ can đảm để nói ra, tựa như bỏ lỡ chuyến xe cuối để về nhà, bỏ lỡ một lần, tiếc nuối một đời...;…
|nè, con thủ thư ! tớ muốn thấy nụ cười của cậu|…
;chính cậu là lấy đi chiếc giày đỏ của cô khi chúng ta còn nhỏ và ngây thơ chơi trò bố mẹ;chú ý: ý tưởng của fic dựa theo một câu chuyện ngắn "cô bé đi giày đỏ" trong doraemon…
;ngủ đi em, em không cần phải chiến đấu, không cần phải trốn chạy, ngủ và mơ những thứ em mơ ước, mơ về thiên đường...;…
dẫu vậy em vẫn luôn mang trong hình thứ mùi hương đó, dâu tây kèm khói thuốc…
|ngày xưa hạc luôn đền ơn báo đáp cho con người|…
;gã nhớ em đến điên dại, gã đã tạo nên một tuyệt tác;…