Nắng
"Tỉnh rồi sao...dưới đó lạnh lắm ngoan đi lên giường nào" (hắn đặt khay đồ ăn xuống rồi đi đến chỗ cậu" "Sợ.....đừng....đánh Cao Đồ...." (Cậu run lên khi hắn tiến lại gần) "Cậu tên Cao Đồ sao.....tôi không đánh cậu đâu nhưng dưới này lạnh lắm chúng ta có thể lên giường được không" (hắn vươn tay xoa xoa đầu cậu) "Không đánh......Cao Đồ.....không phải kẻ xấu" "Ừm nào....tôi bế cậu lên nha.....sao mà nhẹ quá à"(hắn bế cậu lên giường lấy chăn đắp lên cho cậu) "Tôi tên là Thẩm Văn Lang, cậu sao tự nhiên lại xuất hiện trên con đường vắng lại còn xuất hiện trước xe của tôi nữa chứ" "Cao Đồ.....không nhớ.....Cao Đồ bị đánh.........không nhớ...." (Cậu ôm đầu hoảng loạn) "Không nhớ thì thôi.....không ôm đầu như thế nữa, cậu có đói không tôi bón cháo cho nha" "Đói......"Hắn với cậu như thể là đã biết nhau từ lâu vậy cậu ngoan ngoãn ngồi để hắn bón cháo cho ăn rồi lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hắn sau khi chỉnh lại chăn cho cậu thì đi ra ngoài gọi bác sĩ riêng của gia đình…