Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
Nắng

Nắng

171 8 5

"Tỉnh rồi sao...dưới đó lạnh lắm ngoan đi lên giường nào" (hắn đặt khay đồ ăn xuống rồi đi đến chỗ cậu" "Sợ.....đừng....đánh Cao Đồ...." (Cậu run lên khi hắn tiến lại gần) "Cậu tên Cao Đồ sao.....tôi không đánh cậu đâu nhưng dưới này lạnh lắm chúng ta có thể lên giường được không" (hắn vươn tay xoa xoa đầu cậu) "Không đánh......Cao Đồ.....không phải kẻ xấu" "Ừm nào....tôi bế cậu lên nha.....sao mà nhẹ quá à"(hắn bế cậu lên giường lấy chăn đắp lên cho cậu) "Tôi tên là Thẩm Văn Lang, cậu sao tự nhiên lại xuất hiện trên con đường vắng lại còn xuất hiện trước xe của tôi nữa chứ" "Cao Đồ.....không nhớ.....Cao Đồ bị đánh.........không nhớ...." (Cậu ôm đầu hoảng loạn) "Không nhớ thì thôi.....không ôm đầu như thế nữa, cậu có đói không tôi bón cháo cho nha" "Đói......"Hắn với cậu như thể là đã biết nhau từ lâu vậy cậu ngoan ngoãn ngồi để hắn bón cháo cho ăn rồi lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hắn sau khi chỉnh lại chăn cho cậu thì đi ra ngoài gọi bác sĩ riêng của gia đình…

Blood

Blood

6,029 383 17

Thế giới chưa bao giờ chỉ thuộc về con người.Giữa những tòa nhà chọc trời, ánh đèn neon rực rỡ và dòng người tất bật, có những kẻ sống trong bóng tối, len lỏi giữa những góc khuất của xã hội. Chúng tồn tại ngay trong những con hẻm hẹp, những khu phố thượng lưu xa hoa, thậm chí là ngay bên cạnh con người-một giống loài bất tử với đôi mắt rực lửa và sự thèm khát vĩnh hằng.Ma cà rồng.Bọn chúng không còn là những sinh vật hoang dại khát máu như trong truyền thuyết xa xưa. Thay vào đó, chúng ẩn mình trong thế giới hiện đại, điều hành những tập đoàn lớn, kiểm soát kinh tế và chính trị. Những gia tộc ma cà rồng quyền lực đã thống trị từ trong bóng tối hàng thế kỷ nay, mỗi gia tộc nắm giữ một phần thế giới ngầm, không để con người nhận ra sự tồn tại của chúng.Kim gia là một trong số đó.Và đêm nay, một con người sẽ bị ném vào trung tâm của ván cờ tàn khốc này.Wonwoo đứng trong căn phòng rộng lớn nhưng lạnh lẽo. Đôi tay cậu siết chặt vạt áo cũ kỹ, đôi mắt u tối nhìn xuống mặt sàn lát đá cẩm thạch lạnh lẽo. Không ai nói với cậu chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng cậu biết rõ số phận của mình đã không còn thuộc về bản thân nữa.Cậu đã bị bán.…

Nắng

Nắng

1,885 101 5

Hắn:Kim MingyuCậu:Jeon Wonwoo Họ vô tình gặp nhau rồi đem lòng yêu nhau…

Em

Em

14,051 813 13

"Ông tôi đang trong bệnh viện." Wonwoo nói nhanh, mắt nhìn thẳng vào Mingyu. "Tôi cần tiền để cứu ông ấy. Nếu anh có thể giúp, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì."Mingyu khẽ nhướng mày."Bất cứ điều gì?"Wonwoo gật đầu.Mingyu im lặng một lúc, như đang cân nhắc điều gì đó.Rồi hắn đột nhiên mỉm cười.Một nụ cười không hề ấm áp, mà đầy vẻ thích thú và nguy hiểm."Vậy thì..." Mingyu chậm rãi nói. "Mang thai con của tôi đi."Cả cơ thể Wonwoo đông cứng lại.Cậu ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn hắn, tưởng như mình vừa nghe nhầm."Anh nói cái gì?"Mingyu cúi xuống, ghé sát bên tai cậu, giọng nói trầm thấp mang theo chút giễu cợt."Cậu muốn tiền, tôi muốn một đứa con…

Thơm (chuyển thể)

Thơm (chuyển thể)

2,119 33 19

Hắn bóp chặt cằm Cao Đồ hơn, ánh mắt sâu thẳm như muốn nuốt chửng cậu."Mày có biết mày có mùi gì không?"Cao Đồ không hiểu ý hắn, nhưng ngay sau đó, cả người cậu run lên khi cảm nhận được hơi thở nóng rực của hắn lướt qua cổ mình."Một Omega thấp kém như mày... lại có thể khiến tao cảm thấy hứng thú đến mức phát điên." Thẩm Văn Lang gằn từng chữ, nụ cười trên môi hắn càng trở nên tàn nhẫn.Cao Đồ cắn chặt môi, tuyệt vọng nhận ra rằng từ nay, cậu sẽ không bao giờ có thể thoát khỏi người đàn ông này.…

Những mẩu chuyện về Minwon

Những mẩu chuyện về Minwon

14,213 711 49

Viết về otp…

Thơm

Thơm

33,119 1,900 19

"Mày có biết mày có mùi gì không?"Wonwoo không hiểu ý hắn, nhưng ngay sau đó, cả người cậu run lên khi cảm nhận được hơi thở nóng rực của hắn lướt qua cổ mình. "Một Omega thấp kém như mày... lại có thể khiến tao cảm thấy hứng thú đến mức phát điên." Mingyu gằn từng chữ, nụ cười trên môi hắn càng trở nên tàn nhẫn.…

Please

Please

613 67 6

Cậu không khóc. Nhưng khi Mingyu dìu cậu ngồi xuống ghế đá gần đó, đặt chai nước ấm vào tay, cậu bất chợt thì thầm:"Tại sao lại làm vậy...""Vì tôi ghét thấy cậu bị tổn thương mà chẳng ai đứng về phía cậu.""...Không nên đâu. Tôi không muốn ai xen vào cuộc đời tôi."Cậu nhìn đi nơi khác."Cuộc đời tôi... rất bẩn."Mingyu im một lúc."Thì để tôi ngồi xuống cạnh cậu, không cần xen vào. Chỉ là ngồi cạnh thôi."…

Đáng ghét

Đáng ghét

6,549 401 15

8 giờ tối.Jeon Wonwoo đang tận hưởng buổi tối yên bình, cuộn mình trên sofa với kịch bản mới. Mọi thứ đều hoàn hảo cho đến khi-RẦM! RẦM! RẦM!Tiếng bass rung cả bức tường. Wonwoo giật mình, mày nhíu lại. Anh nhìn trừng trừng vào bức tường bên cạnh, như thể có thể thiêu rụi nó chỉ bằng ánh mắt.Kim Mingyu.Tên đó lại bật nhạc ầm ĩ như đang tổ chức rave party trong phòng khách!Hít một hơi sâu để kiềm chế, Wonwoo cố gắng phớt lờ. Nhưng sau hai phút, anh mất hết kiên nhẫn. Đóng sầm laptop lại, anh bật dậy, đi thẳng ra cửa và đập mạnh vào cánh cửa đối diện.RẦM! RẦM! RẦM!"Kim Mingyu! Mở cửa ra!"Không có phản hồi. Nhạc vẫn vang lên như muốn khiêu khích cả khu chung cư.Mẹ nó chứ!Wonwoo đập cửa mạnh hơn. "Anh bị điếc à?! Tắt ngay cái nhạc đó đi!"…

Lie

Lie

71 5 1

Kẻ tồi

Kẻ tồi

264 19 3

Hh…

X và Y

X và Y

425 37 7

Đèn phòng khách vẫn sáng nhẹ. Mingyu đang nằm nghiêng trên sofa, một tay gác lên trán, tay còn lại ôm chặt khẩu súng gối đầu. Thở đều.Wonwoo bước tới khẽ, do dự. Rồi bất chợt tiếng sấm đánh rền lên một nhịp dài - như kéo cả căn hộ rung nhẹ.Hắn mở mắt ngay. Nhưng thay vì bật dậy như phản xạ thường thấy, anh chỉ nhìn cậu một lúc."Không ngủ được?" giọng khàn, thấp hơn mọi khi.Wonwoo gật nhẹ. Một tay bấu lấy mép áo khoác."...Tôi ghét tiếng sấm.""Cậu sợ à?""Không. Nhưng... nó khiến tôi nhớ đến lúc mẹ tôi mất."Mingyu không hỏi thêm. Chỉ kéo chăn gấp đôi dưới chân, đặt qua một bên ghế."Lại đây."Wonwoo sững người."...Gì cơ?""Ghế rộng. Cậu không cần ngủ một mình."…

Lạnh

Lạnh

829 76 10

"Cậu biết tôi là ai không?""Biết chứ." Wonwoo cười nhạt, liếc ly rượu đỏ trong tay. "Enigma. Người ta nói ngài chỉ cần động cơ, không cần tình cảm."Mingyu nghiêng đầu. Mái tóc nâu sẫm rơi xuống vầng trán cao. Hắn không đội mũ bảo hiểm hôm nay - lần hiếm hoi hắn xuất hiện với gương mặt thật."Còn cậu?" Hắn cười khẽ. "Con riêng nhà họ Jeon. Không có tên trong gia phả. Không có ghế trong hội đồng. Chỉ có ánh mắt như thể sẽ đâm chết người khác bằng một cái liếc.""Cảm ơn." Wonwoo nhún vai. "Khen hay đe dọa?""Gợi hứng."Cả hai nhìn nhau. Trong tiếng nhạc du dương của sảnh tiệc, ánh mắt đó mang theo hai mục đích: chạm và chiếm.Wonwoo uống cạn ly. "Tôi cần danh tiếng."Mingyu nheo mắt. "Tôi cần kẻ đủ kín để làm việc bẩn.""Giao dịch?""Giao dịch."Họ bắt tay nhau. Lạnh. Cứng. Không tin tưởng, nhưng vừa đủ để cùng rơi vào một trò chơi mà cả hai đều nghĩ mình là kẻ thao túng.…

Yêu cờ đỏ 🚩

Yêu cờ đỏ 🚩

5,154 254 6

Đọc đi nè…

Lắng nghe âm thanh
Nắng đẹp sau mưa
Không thể với tới
Thơm (ver2)

Thơm (ver2)

369 22 4

Căn phòng nhỏ ở rìa rừng luôn mang mùi gỗ cháy cũ kỹ và hơi ẩm của sương đêm. Jeon Wonwoo co người trong chiếc áo choàng đen, lưng dựa vào cửa sổ, mắt nhìn chằm chằm ra bên ngoài - nơi bóng đêm đang nuốt chửng từng cành cây khô gãy, từng mảnh trăng bị che khuất bởi mây đen.Gió lướt qua khe cửa, len vào kẽ áo cậu, mang theo âm thanh rì rầm của những linh hồn không tên. Mỗi đêm đều giống nhau. Vọng lại từ Giới lãng quên, những tiếng gọi thì thầm:"Trả lại... trả lại máu của ta...""Jeon Wonwoo... Ngươi đã phá vỡ giao ước..."Cậu không đáp. Không bao giờ đáp.Cậu đã học được cách sống sót với nỗi sợ. Với những lời nguyền rủa. Với cả chính bản thân mình.Khi mặt trời vừa ló, một bức thư lạ được kẹp dưới cánh cửa.Giấy da ngả vàng, con dấu màu đỏ sẫm mang hình một con rắn quấn quanh trăng lưỡi liềm.Jeon Wonwoo nheo mắt. Đây là dấu của Huyết giới - nơi cậu đã thề sẽ không bao giờ quay lại."Omega mang mùi hương sát khí. Nạn nhân thứ năm đã chết theo cách giống nhau. Chúng tôi cần cậu ."Không có lời chào. Không có tên người gửi. Chỉ là mệnh lệnh lạnh lẽo.Cậu nên vứt nó đi. Nhưng đôi tay lại run lên khi chạm vào bức thư, và trước khi kịp nhận ra, hình ảnh một đôi mắt đỏ như máu vụt qua tâm trí - ánh mắt quen thuộc, như thể từng đâm xuyên tim cậu trong một giấc mơ đã kéo dài cả ngàn năm.Kim Mingyu.…

Hầm mộ

Hầm mộ

1,368 79 8

Chưa nghĩ ra…

Không phải em