Pairing: Junghwan x YoshiCategories: sinh viên x sinh viên, đại học, HE, fluff, pretend cpWarning: OOCSummary:"...Even if I live countless times, once again.Won't appear, wouldn't even disappearIt was such a love to me..."…
"Jeongwoo là cái tên đã khiến Haruto rối rắm suốt cả 3 năm cấp 3. Với Haruto, mối quan hệ này chắc là kiểu yêu-ghét điển hình nhất. Ghét vì Jeongwoo cứ mãi giành hạng nhất với Haruto, còn mến vì Jeongwoo tốt bụng, tốt đến mức vô tình ngự trị một cõi nào thầm kín trong trái tim.Vốn dĩ đoạn tình duyên chớm nở này đang chẳng đi đến đâu, khoảng cách giữa hai đứa chẳng xa cũng chẳng gần, Haruto còn mơ hồ chưa rõ nỗi lòng mình, vậy câu chuyện tình đầu này rồi sẽ đi đến đâu?"…
"Lúc đó em nhận ra bản thân mỗi người đều có chọn lựa, dù đúng dù sai vẫn là lựa chọn. Nếu đã chọn thì phải có trách nhiệm đến cùng.Anh tên Tuấn Khuê, là ngôi sao sáng.Em tên Ôn Đẩu, chỉ là một chòm sao vô danh. Ôn Đẩu mãi không xứng với Tuấn Khuê."…
Rồi cậu rũ mắt nhìn chiếc vòng hằn trên cổ hắn. "Hách gặp chuyện gì lạ hay thấy khó chịu trong người cũng nhớ phải nói với mình nhé."Tài Hách thấy cậu đứng đó trong cái nắng dịu dàng. Trong tầm mắt chỉ có hắn cùng nét mặt chân thật nhất, nom ngây ngô như đứa trẻ. Hắn mỉm cười, gật đầu với Triêu Quang như một lời hứa hẹn.…
Ta từng theo đuổi ánh sao xa vời để bắt chút tia sáng nhỏ nhoi, nhưng rồi lại quay về với ánh đèn đường heo hắt để theo kịp cuộc sống mà ta đang tồn tại. Ánh sao có thể đẹp, nhưng lại chẳng thể soi sáng đường ta về. Ánh đèn có thể soi sáng đường ta về, nhưng lại che đi mất giấc mộng thuở ban đầu của đôi ta.…
Cho những bạn đang đọc không hiểu tên fic thì mình giải thích ngắn gọn nó như sau "Quá khứ chồng, lửa không nồng, hoa chẳng hồng, đồng ý không?" Đại loại là quá khứ chồng chất với suy nghĩ hiện tại. Lửa là tình yêu không còn đẹp như trước. Hoa là Tuấn Khuê không còn đẹp đẽ giống hồi Chí Huân yêu. "Đồng ý không?" là cách Tuấn Khuê hỏi Chí Huân "còn có thể làm bạn được không?"…
Tôi mở cửa bước vào.Căn phòng không mở đèn, hắt hiu ánh trăng nhàn nhạt từ cửa sổ. Không khí tràn ngập hương rượu đắng, cay đến xộc mũi. Trên sàn nhà rải rác vỏ chai rỗng cùng những tờ viết nhạc ngổn ngang. Tôi nén lại cảm giác say đến buồn nôn, bước theo dáng hình đổ nửa bóng ngoài ban công.Tôi thấy anh nằm đó, tựa lưng vào bức tranh thêu dựa tường. Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng mỏng tang, bên cạnh chậu hoa hồng trắng đang nở rộ. Gió đêm phả qua mái tóc đen mượt của anh, để lộ ra gương mặt xinh đẹp. Đôi mắt anh nhắm nghiền vấn vương nét hiền hòa mà an yên.Bên ngực trái, con dao bạc tôi tặng anh phản chiếu ánh trăng lung linh giữa nơi trái tim đỏ loang một màu máu.Tôi đưa cánh tay đang run rẩy khẽ chạm vào má anh. Xúc cảm lành lạnh của da thịt truyền đến một cơn rùng mình.Anh chết rồi. Hyunsuk chết rồi.Bởi chính con dao bạc mà tôi tặng.Bàn tay tôi lướt xuống chuôi dao nạm ngọc hồng lựu.Tại khoảnh khắc ấy, không gian xung quanh tôi như vụn vỡ, đưa tôi về miền mơ hồ.…
đột nhiên có một học bá tên haruto lớp 11 đến làm phiền tôi vào mỗi sáng.- cậu đi muộn lần thứ mười sáu rồi đấy!- junkyu có thấy trà sữa ngon không ạ? mai em lại mua cho anh thêm một cốc nhé?…