Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
Oan Gia Không Chịu Xuống Nước

Oan Gia Không Chịu Xuống Nước

2,068 189 9

Giới thiệu: Trường cấp ba Nam Việt năm nay tham gia một phong trào học tập mang tên "Đôi bạn cùng tiến", một giỏi kèm một kém.Đôi bạn vinh dự được hiệu trưởng đích thân ưu ái chọn trúng là hai học sinh nổi tiếng nhất khối mười một.Một người nghịch như quỷ, thành tích không những đội sổ còn kéo luôn thi đua cả lớp xuống mấy kì học liên tiếp.Một người thì là thủ khoa toàn khối, tính cách thì hòa nhã dễ gần, rất biết đối nhân xử thế, con cưng của nhà giáo.Thế Minh không can tâm mình bị chuyển lớp, càng không ưa Thanh Nguyên người bị sắp xếp để "chỉnh" lại mình. Càng nhìn càng thấy bạn cùng bàn bất đăc dĩ này hình như không giống như lời đồn.Tính cách rất hay cọc cằn, tính toán, ghi thù đủ thứ chuyện, lại còn lạm quyền lớp trưởng, kì thực có chút giả nai.Rất ngứa mắt lại rất thiếu đòn.???"M* nó, cậu biết đối nhân xử thế cái rắm. Tôi sắp bị cậu bạc đãi tới muốn đè cậu xuống rồi!!""Đè cái gì?""Đè xuống đánh một trận!! Có dám đánh một trận không?Cậu không chịu xuống nước, thì ông đây sẽ kéo cậu chết đuối cùng.""Hai ta đồng quy vô tận!!""Đồ điên"Đăng lần đầu: 09/05/2025Tác phẩm BL đầu tay của tác giả, mong mọi người ưu ái cảm nhận…

Thích Đông

Thích Đông

126 24 9

Khi còn bé, An Hàn luôn thấy mùa đông thật lạnh, lạnh đến mức dù quàng khăn, mặc áo thật dày vẫn cảm giác gió lùa vào từng kẽ tay. Nhưng khi gặp Nhật Dương, cô lại cảm thấy mùa đông không còn quá rét buốt nữa.Cậu ấy giống như ánh mặt trời giữa ngày mưa rét, không quá chói chang, nhưng đủ để xua tan cái giá lạnh.Lần đầu gặp, cậu là một thiếu niên cao gầy với đôi mắt sắc sảo và nụ cười có chút bất cần. Nhưng khi nói chuyện, giọng điệu lại chậm rãi và điềm tĩnh đến lạ. Cậu giỏi nhiều thứ, tỏa sáng theo cách của riêng mình, nhưng cũng là người khiến cô cảm thấy có chút xa cách.Năm tháng qua đi, thời gian cứ ngỡ đã cuốn trôi tất cả, vậy mà khoảnh khắc nghe đến tên cậu, trái tim cô vẫn lỡ nhịp như năm nào.Cậu ấy... vẫn còn ở đây.Cô đã từng nghĩ, nếu có một ngày gặp lại Nhật Dương, mình sẽ ra sao? Có nên cười thật tự nhiên, giả vờ như chưa từng có gì đặc biệt? Hay sẽ lặng lẽ đứng từ xa, chỉ cần biết cậu ấy vẫn ổn là đủ?Bàn tay An Hàn siết nhẹ góc sách, hàng mi rũ xuống che đi ánh mắt phức tạp.Hóa ra, gặp lại ánh dương... lại khiến lòng người hoang mang đến thế.(Giới thiệu phần I của truyện)…