Chương 26: Nứt Vỡ Bứt Tường Định Kiến
Bức thư và tập tài liệu từ Kim Taerae, được đưa đến tay một luật sư danh tiếng và đáng kính, người vừa là đối tác lâu năm vừa là người bạn của cha anh, đã gây ra một cơn địa chấn thầm lặng. Ban đầu, vị luật sư già đón nhận với sự nghi ngờ. Taerae, đứa con trai bị thất sủng, đứa Alpha trội đã "lầm đường lạc lối" theo lời đồn, lại gửi đến những thông tin quan trọng về Tập đoàn Kim? Tuy nhiên, tính nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng và danh tiếng về tài năng của Taerae từ những năm đi học đã khiến ông phải xem xét.
Khi ông bắt đầu kiểm chứng những thông tin và bằng chứng sơ bộ mà Taerae và Hanbin cung cấp, sự nghi ngờ nhanh chóng biến thành sự sửng sốt. Những phân tích sắc sảo, những bằng chứng được xâu chuỗi lại một cách logic, tất cả đều chỉ ra âm mưu phức tạp đằng sau vụ bê bối của Tập đoàn Kim, chính xác như Taerae đã trình bày. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là có dấu hiệu rõ ràng về sự tham gia của một người khác trong việc phân tích dữ liệu tài chính phức tạp – một người có cái nhìn tỉ mỉ và nhạy bén.
Vị luật sư không chậm trễ, ngay lập tức liên lạc với cha Taerae. Cuộc gặp mặt diễn ra căng thẳng. Ban đầu, cha Taerae giận dữ và không muốn nghe bất cứ điều gì liên quan đến đứa con trai "bất hiếu" của mình. Mùi Gỗ Tuyết Tùng của ông áp đặt và đầy sự từ chối.
"Con không muốn nghe bất cứ điều gì từ nó!" Cha Taerae gằn giọng. "Nó đã chọn con đường của nó rồi!"
Tuy nhiên, khi vị luật sư trình bày mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng và những bằng chứng mà Taerae đã tìm ra, sự giận dữ dần nhường chỗ cho sự choáng váng và bất lực. Ông, người đàn ông quyền lực đã xây dựng nên cả một đế chế, đang đứng trước nguy cơ mất trắng tất cả, và người duy nhất đưa ra được lối thoát lại là đứa con trai mà ông đã từ bỏ.
"Những thứ này... là do Taerae tìm ra sao?" Cha Taerae hỏi, giọng không thể tin được.
"Vâng," vị luật sư đáp. "Và có vẻ như... có sự giúp sức của một người khác nữa. Những phân tích tài chính rất chi tiết và chuyên sâu."
Cha Taerae im lặng một lúc lâu, nhìn chằm chằm vào những tài liệu mà Taerae đã gửi. Ông thấy sự sắc sảo, sự thông minh, sự quyết đoán mà ông luôn tự hào ở con trai mình, thể hiện rõ qua từng dòng phân tích. Và ông cũng nhìn thấy... dấu vết của sự hợp tác.
Cùng lúc đó, tin tức về việc Taerae và Hanbin đang nỗ lực giúp Tập đoàn Kim cũng đến tai ba mẹ Hanbin thông qua các mối quan hệ xã hội trong giới thượng lưu. Họ nghe nói về việc hai đứa trẻ đã phát hiện ra những bằng chứng quan trọng, giúp Tập đoàn Kim có cơ hội xoay chuyển tình thế.
"Cái gì?" Mẹ Hanbin kêu lên khi nghe tin. "Hanbin và Taerae đang giúp gia đình Kim ư? Sau khi họ đã... đã từ chối Taerae và phản đối mối quan hệ?"
Họ rất ngạc nhiên. Họ đã nghĩ Hanbin sẽ suy sụp hoặc tìm cách làm lại cuộc đời một mình. Nhưng không, con trai họ lại đang dùng tài năng của mình để giúp gia đình của người đã công khai chọn cậu ấy thay vì gia đình mình. Mùi Vanilla của mẹ Hanbin đầy sự khó hiểu và cả một chút tự hào kín đáo.
Ba Hanbin cũng cảm thấy phức tạp. Ông không thể phủ nhận tài năng của con trai, và cả sự sắc sảo của cậu Kim Taerae đó. Việc hai đứa trẻ, dù còn rất trẻ, lại có thể nhìn ra vấn đề mà những chuyên gia hàng đầu của Tập đoàn Kim không thấy, và lại làm điều đó cùng nhau... Nó khiến ông phải suy nghĩ. Mối quan hệ của chúng... có lẽ không chỉ đơn thuần là sự bồng bột hay hậu quả của bản năng như ông vẫn nghĩ.
Tại căn hộ của Hyeong-Seop, Hanbin và Taerae đang lo lắng chờ đợi phản ứng. Họ biết bằng chứng đã được gửi đi. Sợi dây liên kết vĩnh cửu kết nối họ, Hanbin cảm nhận sự căng thẳng và cả một chút hy vọng le lói trong lòng Taerae. Taerae cũng cảm nhận sự lo lắng của Hanbin và cố gắng trấn an em.
"Anh nghĩ... họ sẽ làm gì?" Hanbin hỏi khẽ, dựa đầu vào vai Taerae khi họ đang xem tin tức về Tập đoàn Kim.
"Anh không biết," Taerae đáp, giọng anh trầm ấm nhưng đầy sự không chắc chắn. "Hy vọng... họ sẽ xem xét những gì chúng ta đã tìm ra."
Những ngày tiếp theo là chuỗi ngày căng thẳng. Tập đoàn Kim bắt đầu có những động thái pháp lý dựa trên bằng chứng Taerae cung cấp. Vụ bê bối vẫn chưa kết thúc, nhưng đã có tia sáng ở cuối đường hầm.
Rồi, một buổi chiều, khi Hanbin và Taerae đang ngồi cùng Hyeong-Seop, một cuộc gọi đến điện thoại của Taerae. Số lạ. Anh do dự một chút, rồi nghe máy.
"Alo?"
"Taerae à," một giọng nói quen thuộc vang lên ở đầu dây bên kia. Đó là giọng của mẹ anh, khác hẳn với sự lạnh lùng và tức giận trong cuộc đối đầu lần trước. Giọng bà pha lẫn sự mệt mỏi và cả một chút... nhẹ nhõm?
Taerae sững sờ. Mẹ anh gọi cho anh. Sau tất cả.
"Mẹ?"
"Ừm," mẹ Taerae đáp. "Taerae à... Ba con... Ba con đã nhận được những gì con gửi rồi." Giọng bà hơi nghẹn lại. "Ba con... và tất cả mọi người... đều rất ngạc nhiên. Và... biết ơn."
Lời nói "biết ơn" từ mẹ khiến Taerae như không tin vào tai mình. Biết ơn? Sau khi bị từ bỏ? Hanbin ngồi cạnh anh, cảm nhận được sự chấn động trong lòng Taerae qua sợi dây liên kết, ánh mắt đầy sự lo lắng và tò mò.
"Những gì con tìm ra... nó rất quan trọng," mẹ Taerae tiếp tục. "Nó đã giúp công ty rất nhiều. Nếu không có con... không biết mọi chuyện sẽ thế nào."
Sự công nhận này, sau tất cả sự phản đối, thật sự có sức nặng. Taerae cảm thấy một sự phức tạp dâng lên trong lòng – sự nhẹ nhõm, sự tự hào, và cả sự đau lòng vì những gì đã xảy ra.
"Và... thằng bé Hanbin đó..." Mẹ Taerae ngập ngừng. "Ba con nói... phân tích tài chính rất chuyên sâu... Là... là do thằng bé giúp con sao?"
Taerae nhìn Hanbin, khẽ mỉm cười. "Vâng, thưa mẹ. Hanbin đã giúp con rất nhiều. Chúng con đã làm việc này cùng nhau."
Bên kia đầu dây, mẹ Taerae im lặng một lúc. Có lẽ bà đang suy nghĩ. Về Hanbin, về tài năng của cậu, về mối quan hệ của họ. "Ừm... vậy sao..." Bà nói khẽ. "Taerae à... Ba con... Ba con muốn gặp con. Và... và cả Hanbin nữa. Càng sớm càng tốt."
Lời đề nghị gặp mặt từ cha Taerae, người đã tuyên bố từ bỏ anh chỉ vài ngày trước, là một dấu hiệu cực kỳ quan trọng. Bức tường định kiến đang nứt vỡ. Sự công nhận về tài năng và sự giúp đỡ của họ đã mở ra một cánh cửa, dù chỉ là hé mở.
"Vâng, thưa mẹ," Taerae đáp, giọng anh hơi run run vì xúc động. "Chúng con... sẽ sắp xếp ạ."
Taerae cúp máy. Anh nhìn Hanbin, ánh mắt đầy những cảm xúc phức tạp. Mùi Gỗ Tuyết Tùng của anh pha lẫn sự nhẹ nhõm, sự hy vọng và cả sự lo lắng cho cuộc gặp mặt sắp tới. Hanbin cũng nhìn anh, ánh mắt đầy sự tò mò và cả một chút sợ hãi.
"Họ... họ muốn gặp chúng ta," Taerae nói khẽ, siết chặt tay Hanbin. "Cha anh... muốn gặp cả em nữa."
Cả hai đều hiểu ý nghĩa của lời đề nghị này. Đó không phải là sự chấp nhận hoàn toàn, nhưng là một bước ngoặt lớn. Tài năng của họ, sự gắn kết của họ khi cùng nhau làm việc, đã chứng minh được giá trị của mình trong một tình huống mà tiền bạc và quyền lực cũng không giải quyết được. Bức tường định kiến của gia đình đang có dấu hiệu nứt vỡ, bắt đầu từ sự công nhận về năng lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com