Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27: Ánh Dương, Tuyết Tùng Và Bình Minh Mới (END)

Sự chờ đợi sau cuộc gọi từ mẹ Taerae đầy hồi hộp nhưng cũng pha lẫn hy vọng. Lời mời gặp mặt từ cha Taerae, người đã tuyên bố từ bỏ anh, là một dấu hiệu không thể chối cãi về việc suy nghĩ của gia đình Kim đã bắt đầu thay đổi. Hanbin và Taerae chuẩn bị cho cuộc gặp mặt này với tâm trạng lo lắng tột cùng, nhưng sợi dây liên kết vĩnh cửu giữa họ mang đến sức mạnh và sự kiên định không gì lay chuyển được.
Họ trở về căn biệt thự sang trọng của gia đình Kim, lần này không phải trong bóng tối của sự trốn chạy, mà trong ánh sáng ban ngày, tay nắm tay, dù chỉ là một cái nắm rất nhẹ khi bước vào cổng. Không khí trong nhà khác hẳn lần trước. Vẫn trang trọng, nhưng không còn sự căng thẳng chết chóc. Cha và mẹ Taerae ngồi trong phòng khách, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng ánh mắt không còn sự giận dữ tột cùng.
Cuộc nói chuyện bắt đầu với sự gượng gạo. Cha Taerae là người mở lời, giọng ông trầm ấm hơn, nhưng vẫn giữ sự uy quyền. Ông thừa nhận những gì Taerae và Hanbin đã phát hiện và đóng góp trong cuộc khủng hoảng của Tập đoàn Kim là vô cùng quan trọng, là chìa khóa giúp công ty xoay chuyển tình thế. Ông bày tỏ sự "biết ơn" một cách dè dặt, một lời biết ơn hiếm hoi từ người đàn ông đầy kiêu hãnh này.
"Những phân tích của con... rất sắc sảo, Taerae," Cha Taerae nói, nhìn thẳng vào con trai. "Cha không ngờ con lại có thể nhìn ra vấn đề nghiêm trọng đến vậy." Ông liếc nhìn sang Hanbin. "Và... sự giúp sức của Hanbin cũng rất quan trọng. Tài năng của cháu... vượt xa những gì ta biết."
Lời công nhận này, trực tiếp từ cha Taerae, có sức nặng hơn bất kỳ giải thưởng hay danh hiệu nào. Taerae cảm thấy một sự nhẹ nhõm dâng lên. Hanbin cũng vậy, cảm giác như một tảng đá đè nặng trong lòng đã được nhấc đi một phần.
Tuy nhiên, sự công nhận về năng lực không có nghĩa là chấp nhận hoàn toàn. Cha Taerae vẫn bày tỏ sự lo lắng về mối quan hệ của họ. "Taerae, cha không thể phủ nhận tài năng của con, và cả sự giúp ích vừa rồi. Nhưng... việc con liên kết với Hanbin... nó vẫn là một vấn đề lớn. Cách mối quan hệ này bắt đầu, sự khác biệt về vị thế... và cả danh tiếng của gia đình."
Taerae nhìn cha mình, rồi nhìn Hanbin. Anh hít một hơi sâu. "Thưa ba, chúng con biết điều này khó khăn. Nhưng chúng con yêu nhau. Và chúng con đã liên kết rồi. Không có gì có thể thay đổi được nữa. Chúng con không muốn trốn tránh hay giả vờ. Chúng con muốn được ở bên nhau một cách công khai, và chứng minh rằng chúng con có thể vừa hạnh phúc vừa thành công."
Hanbin tiếp lời, giọng cậu, dù hơi run, nhưng đầy sự chân thành. "Thưa hai bác, con biết hai bác lo lắng cho Taerae và gia đình. Nhưng chúng con, khi ở bên nhau, chúng con mạnh mẽ hơn. Tài năng của chúng con được phát huy tối đa. Chúng con có thể đối diện với mọi khó khăn, cùng nhau." Cậu nhìn Taerae, ánh mắt đầy yêu thương và tin tưởng. "Sợi dây liên kết của chúng con không phải là gánh nặng, nó là sức mạnh."
Mẹ Taerae nhìn hai đứa trẻ, nhìn sự kiên định trong mắt chúng, nhìn cách chúng nắm chặt tay nhau. Bà đã chứng kiến sự suy sụp của chồng trong cuộc khủng hoảng, và sự bất lực của gia đình trước vấn đề đó. Bà cũng đã thấy sự hiệu quả đáng kinh ngạc khi Taerae và Hanbin làm việc cùng nhau. Tình yêu của bà dành cho con trai, và cả một sự nể phục mới dành cho Hanbin, bắt đầu lấn át những lo lắng về địa vị và danh tiếng.
" Ông à," mẹ Taerae lên tiếng, giọng bà đầy sự khẩn khoản. "Taerae và Hanbin... Chúng nó yêu nhau thật lòng. Và chúng nó tài giỏi như thế nào, ông cũng thấy rồi đấy. Tôi không muốn mất Taerae. Và tôi cũng thấy... Hanbin thật sự là một người tốt. Có lẽ... chúng ta nên cho chúng một cơ hội."
Lời nói của mẹ Taerae, người phụ nữ thường im lặng và tuân theo ý chồng, lại có sức nặng đáng ngạc nhiên. Cha Taerae nhìn vợ, nhìn sự lo lắng và cả sự khẩn cầu trong mắt bà. Ông nhìn Taerae, đứa con trai tài giỏi và đầy bản lĩnh, người đã dám đứng lên chống lại ông vì tình yêu. Ông nhìn Hanbin, cậu trai trẻ đầy tài năng và sự kiên cường, người đã cùng con trai ông vượt qua giông bão và giúp cứu vãn cả tập đoàn.
Cuối cùng, sau một lúc im lặng căng thẳng, cha Taerae thở dài. Một tiếng thở dài đầy mệt mỏi và cả sự chấp nhận. "Các con... đã đặt ta vào một vị trí khó khăn." Ông nhìn Taerae và Hanbin. "Việc này... sẽ không dễ dàng. Sẽ có rất nhiều lời ra tiếng vào. Danh tiếng của gia đình..."
"Chúng con sẽ chứng minh rằng ba đã đúng khi tin tưởng chúng con," Taerae nói ngay lập tức, giọng anh đầy quyết tâm. "Chúng con sẽ chứng minh rằng tình yêu và sự liên kết của chúng con không phải là điểm yếu, mà là sức mạnh."
Cha Taerae nhìn hai đứa trẻ một lúc lâu, nhìn sợi dây liên kết vô hình tỏa ra từ chúng, nhìn sự ăn ý và tin tưởng tuyệt đối trong mắt chúng. Ông nhận ra rằng, dù đã lên kế hoạch cho Taerae một con đường hoàn hảo, thì có lẽ, con đường mà Taerae tự chọn này, cùng với Hanbin, lại là con đường duy nhất có thể mang lại hạnh phúc và cả thành công thực sự cho con trai ông.
"Được rồi," Cha Taerae nói, giọng ông không còn sự giận dữ, chỉ còn sự mệt mỏi và cả một chút... chấp nhận miễn cưỡng. "Ta sẽ... xem xét lại. Mối quan hệ này. Nhưng các con phải chứng minh cho ta thấy rằng các con có thể đối mặt với tất cả. Rằng các con có thể gánh vác trách nhiệm của mình. Rằng các con có thể bảo vệ lẫn nhau và cả gia đình."
Đây không phải là sự chấp nhận hoàn toàn, nhưng đó là một bước ngoặt khổng lồ. Bức tường định kiến đã không sụp đổ hoàn toàn, nhưng đã mở ra một cánh cửa lớn. Taerae và Hanbin nhìn nhau, trong mắt đầy sự nhẹ nhõm, biết ơn, và cả một chút bàng hoàng. Họ đã làm được. Họ đã thuyết phục được gia đình Kim.
Sau cuộc gặp mặt với gia đình Kim, Hanbin và Taerae trở về căn hộ của Hyeong-Seop. Họ kể lại mọi chuyện cho bạn bè nghe. Ziiny bật khóc vì vui sướng, Hyuk reo hò, và Hyeong-Seop khẽ mỉm cười, vẻ mặt đầy sự hài lòng.
Với sự ủng hộ (dù miễn cưỡng ban đầu) từ gia đình Kim, việc đối mặt với gia đình Hanbin trở nên dễ dàng hơn nhiều. Ba mẹ Hanbin, khi biết gia đình Kim đã bắt đầu chấp nhận mối quan hệ này sau những gì Hanbin và Taerae đã làm được, cũng dần thay đổi suy nghĩ. Hanmin tiếp tục đóng vai trò cầu nối, thuyết phục ba mẹ về tình yêu và sự tài giỏi của anh trai và Taerae. Cuối cùng, ba mẹ Hanbin cũng chấp nhận, dù vẫn còn những lo lắng. Họ quan tâm đến hạnh phúc của con trai hơn là sĩ diện hão huyền.
Với sự chấp nhận (hoặc ít nhất là không còn phản đối kịch liệt) từ cả hai bên gia đình, con đường phía trước của Hanbin và Taerae rộng mở hơn rất nhiều. Họ không còn phải lén lút, không còn phải trốn tránh. Họ được tự do yêu nhau, tự do cùng nhau xây dựng tương lai.
Hanbin và Taerae cùng nhau lựa chọn trường đại học, chuyên ngành mà họ yêu thích. Với thành tích xuất sắc và sự ủng hộ từ gia đình (giờ đây đã nhìn nhận đúng đắn về tài năng của họ), họ dễ dàng được nhận vào những trường đại học hàng đầu. Họ chọn học ở cùng một thành phố, cùng nhau bắt đầu một cuộc sống mới.
Cuộc sống đại học của Hanbin và Taerae là sự kết hợp hoàn hảo giữa học tập, phát triển bản thân và tình yêu. Họ vẫn giữ sự cạnh tranh lành mạnh trong học tập, cùng nhau cố gắng để đạt được những thành tích mới. Nhưng quan trọng hơn, họ luôn ở bên nhau, chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống. Sợi dây liên kết vĩnh cửu ngày càng bền chặt, giúp họ thấu hiểu và ủng hộ nhau trong mọi lĩnh vực.
Họ không quên những người bạn đã giúp đỡ mình trong lúc khó khăn nhất. Hyeong-Seop, Ziiny và Hyuk vẫn là những người bạn thân thiết nhất, luôn ở bên cạnh ủng hộ họ. Lew và nhóm "đẩy thuyền" cuối cùng cũng có thể ăn mừng công khai, khi "cặp đôi vàng" của họ thực sự đã liên kết và tìm thấy hạnh phúc.
Hanbin và Taerae tốt nghiệp đại học với thành tích xuất sắc. Với tài năng và sự kết nối của mình (và sự hỗ trợ từ gia đình, giờ đây đã hoàn toàn chấp nhận và tự hào về họ), họ cùng nhau xây dựng sự nghiệp. Có thể họ hợp tác với Tập đoàn Kim, hoặc thành lập công ty riêng, sử dụng khả năng phân tích sắc bén và sự nhạy bén kinh doanh của cả hai. Họ chứng minh cho thế giới thấy rằng tình yêu và sự liên kết của họ không chỉ là hạnh phúc cá nhân, mà còn là sức mạnh tạo ra thành công.
Nhiều năm sau, Ánh Dương và Tuyết Tùng không còn là hai đối thủ trên bảng điểm trường trung học. Họ là Oh Hanbin và Kim Taerae – một cặp đôi Alpha và Omega đã liên kết, cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và viên mãn, dựa trên tình yêu nảy mầm từ bản năng, được củng cố bởi sự thấu hiểu, và vượt qua mọi giông bão của định kiến và áp lực. Sợi dây liên kết vĩnh cửu mà họ đã dệt nên trong căn hộ bí mật không chỉ gắn kết hai con người, mà còn gắn kết hai gia đình, hai tương lai, thành một định mệnh chung rạng rỡ.

- Hoàn -

// Chuyện là sau bộ này có ai muốn 1 bộ Hwabin hong. Mình muốn hỏi vì 1 phần vì:
1. Vì Hwarang tuy đã là cựu thành viên nhưng vẫn còn dư âm của anh ấy nên mình cũng muốn viết.
2. Vì Hwarang đã là cựu thành viên nên khi viết cũng sẽ có 1 số thành phần không đồng ý với cách nghĩ của mình
3. Vì Hwarang đã là cựu thành viên nên khi có bạn đọc sẽ buồn vì nhớ anh ấy
Nên là mình muốn hỏi ý kiến của mọi người hơn ạ <3 //



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com