Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

xiv

Beomgyu ở bệnh viện hơn một tuần rồi về nhà, em bé đã được bốn tháng, đã ổn định hơn trước rồi, chỉ cần cẩn thận đi đứng, bồi bổ đầy đủ thì em bé sẽ không sao.

Ngày Beomgyu về nhà, ngoài Taehyun còn có cái đuôi Yeonjun, ngày đó sau khi cậu tỉnh lại, cậu ta liền chạy đến xin lỗi, còn nắm chặt tay cậu vô cùng chân thành mà chớp chớp mắt, Beomgyu là người mềm lòng, huống hồ Yeonjun với Taehyun không phải loại quan hệ kia, cậu có lý do gì để trách cậu ta được chứ.

Cho nên từ ngày đó trở đi Yeonjun ngày nào cũng chạy đến bệnh viện chơi với cậu, mà ánh mắt đều nhìn chằm chằm bụng cậu không rời, Beomgyu nháy mắt liền hiểu, chỉ hỏi.

- Có phải muốn sinh cho bác sĩ Choi một đứa không?

Liền khiến Yeonjun đỏ mặt.

+×+

Beomgyu về nhà, Taehyun ám ảnh hôm cậu ôm bụng nằm quằn quại trên giường, cho nên đối với cậu nửa bước không rời, Beomgyu bước một bước hắn bước một bước, từ trên cầu thang đi xuống Beomgyu không có cảm giác gì mà trên người Taehyun đã ướt mồ hôi.

Beomgyu được "vệ sĩ" Taehyun dìu ngồi xuống sofa, cậu mỉm cười nhìn hắn.

- Em đã không sao rồi, anh đừng căng thẳng như vậy.

Nhưng Taehyun lắc đầu.

- Anh không thể lơ là, chỉ cần em biến mất khỏi tầm mắt anh một giây thôi, em có biết anh sợ như thế nào không?

Beomgyu mím môi, tay sờ lấy mặt hắn.

-Taehyun à, em biết anh lo cho em nhưng em đã không sao rồi, hơn nữa em bé đã bốn tháng, đã ổn định rồi, anh cứ đi làm việc của anh, em tự lo cho mình được, trước đây em vẫn tự lo cho mình được mà.

Mà không biết câu nói nào của cậu đụng trúng chỗ đau của Taehyun, anh liền ôm cậu vào lòng.

- Anh xin lỗi, những năm qua anh không đối xử tốt với em, khiến em ủy khuất, đáng lẽ ra anh phải yêu thương em, nhưng mà...anh lại làm em đau lòng, Beomgyu à, xin lỗi em.

Beomgyu lắc đầu, cậu vỗ vỗ tay hắn.

- Em không trách anh đâu, em rất yêu anh, cho nên những chuyện không vui em đều quên hết rồi.

- Beomie, anh yêu em, chỉ yêu mình em.

- Anh chỉ yêu em sao, còn con, anh có yêu con không?

Beomgyu tinh nghịch cười, kéo tay hắn sờ lên bụng mình.

- Đương nhiên là anh cũng yêu con rồi, nhưng so với con, anh càng yêu em hơn, trên đời này người anh yêu nhất chính là em và con.

Beomgyu cúi đầu đụng vào trán hắn, cười rộ lên.

- Càng ngày anh càng dẻo miệng.

Taehyun nhân lúc này, hai tay ôm lấy mặt cậu, hôn xuống môi cậu một cái thật kêu.

- Không dẻo miệng không phải là chồng em.

+×+

Một lát sau, Taehyun ôm lấy người Beomgyu, để cậu dựa vào người mình, hắn nắm chặt tay cậu nói.

- Beomgyu, em có nhớ trước đây khi anh và em ngồi dưới gốc cây anh đào đã nói gì không?

Beomgyu mím môi, chuyện này từ lâu đã khắc sâu trong lòng cậu.

- Nhớ, anh nói sau này khi chúng ta lớn lên anh sẽ cưới em, sẽ cho em một hôn lễ thật lớn, cả đời này sẽ chỉ yêu một mình em.

Nhưng mà khi hai người kết hôn đều là ý của ông nội, lúc kết hôn cũng không có hôn lễ thật lớn, bởi vì Taehyun lúc đó nhìn cậu không vừa mắt cho nên hai người chỉ đi đăng ký kết hôn rồi thông báo ra bên ngoài.

Taehyun biết Beomgyu đau lòng, hắn kéo tay cậu hôn một cái, sau đó nói.

- Vậy cho nên, Beomgyu, em có đồng ý lấy Taehyun làm chồng không? Anh sẽ cho em một hôn lễ thật lớn, cả đời này sẽ chỉ yêu mình em, đương nhiên còn có con chúng ta nữa.

Mà Beomgyu đang dựa trên người hắn, lập tức bật dậy, đôi mắt cậu ửng hồng.

- Em đồng ý, em đương nhiên đồng ý.

- Đồng ý thì được rồi, nhìn xem tay em, có thích không?

Beomgyu cúi đầu nhìn tay mình, không biết từ khi nào trên tay cậu đã có một chiếc nhẫn kim cương nhìn đơn giản nhưng rất đẹp, cậu nhìn hắn, khó hiểu hỏi.

- Em rất thích, nhưng mà anh đeo cho em từ khi nào vậy?

Mà Taehyun chỉ cười cười.

- Bí mật.

+×+

Năm tháng sau, khi Beomgyu sinh ra một em bé mũm mĩm đáng yêu, hôn lễ liền ngay lập tức được diễn ra, mà nhân vật chính là Taehyun và Beomgyu sau khi kết hôn càng ngày càng ngọt ngào.

Beomgyu ôm con gái trên tay, bé con vừa tròn một tháng tuổi, bé con gọi là Kang Cheolie.

Taehyun vừa từ phòng làm việc trở về, hắn đặt laptop lên bàn, rồi từ phía sau ôm lấy cậu, cúi đầu hôn nhẹ lên má cậu, lại hôn lên trán con gái một cái, bé con mở đôi mắt to tròn nhìn hắn, lại còn mỉm cười.

Taehyun ôm con gái từ tay Beomgyu, bé con cảm giác được hơi thở của ba lớn, liền dụi vào lòng hắn, không bao lâu sao thì ngủ.

Beomgyu ngồi bên cạnh mỉm cười.

- Anh hay thật đó, em ôm từ nãy đến giờ không chịu ngủ, anh chỉ ôm một lát thôi đã ngủ rồi.

- Còn không phải là bởi vì không muốn em mệt mỏi cho nên mới dính lấy anh sao?.

Đúng là dính lấy hắn thật, từ khi sinh ra đến giờ mỗi lần khóc chỉ cần Taehyun ôm liền im lặng ngay lập tức.

- Anh có biết, lúc em phát hiện mình mang thai đã từng suy nghĩ là sẽ mang con bỏ trốn chưa?

Nhìn thấy Taehyun đen mặt, cậu cười ha ha, lại nói tiếp.

- Chắc là như vậy cho nên Cheolie mới dính lấy anh, bé con này từ khi còn trong bụng đã theo phe anh rồi.

Cậu giả vờ giận dỗi, bĩu môi một cái.

Taehyun đặt bé con xuống nôi, sau đó ôm lấy Beomgyu.

- Em yên tâm, Cheolie theo phe anh, anh theo phe em, trong nhà này em là lớn nhất.

Beomgyu nghe hắn nói, liền bật cười, cậu cúi đầu hôn môi hắn, gặm cắn, một lát sau liền buông ra, mỉm cười.

- Em yêu anh...

Taehyun gật đầu, khóe môi không tự chủ nhếch lên.

- Anh cũng yêu em, đời này chỉ yêu mình em.

________________________________________

vậy là end fic rồi:33

xin lỗi mọi người vì mình bận 1 số việc đột ngột nên đăng muộn,nhưng cũng cảm ơn mọi người đã giúp mình đạt được hơn 1k đọc và 300 vote:33

cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đọc hết fic và chờ đợi mình ra chap mới.mặc dù chỉ là 1 chiếc fic chuyển ver nhưng mọi người đã ủng hộ mình rất nhiều trong suốt thời gian kể từ khi mình ra fic. chời ơi mình cảm cảm cảm x3,14 ơn mọi người rất rất rất rất x3,14 nhiều><

trong tương lai mình có ý định viết fic,𝐝𝐮̛𝐨̛́𝐢 mng nghĩ được plot gì thì cứ cmt cho tui nhé

start:3/7/2022

end:17/7/2022

end

𝐛𝐥𝐮𝐮𝐭𝐞𝐫𝐫𝐲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com