Chap 6: Hợp đồng bạc tỉ
Tôi lon ton chạy theo phía sau anh Beomgyu. Tôi chưa bao giờ đến bar(với đúng mục đích của nó) từ khi tôi qua 18 tuổi đến giờ, thế mà lần đầu tôi lại đi bar vào buổi sáng cơ đấy. Không khí thật sự hoàn toàn khác với quán bar khi về khuya. Trong quán, những chiếc đèn màu đều được tắt đi hết, hiện tại chỉ mở đèn tuýp bình thường thôi. Được chiêm ngưỡng quán bar rõ ràng như vậy tôi có chút ngỡ ngàng. Từ cách bài trí đến những đồ đạc được trang trí đều thật tinh tế và đẹp mắt, rất giống một quán cafe dưới hầm.
"Sao nào, quán anh đẹp chứ."
"A...dạ, em không ngờ khi tắt tất cả đèn màu đi nhìn quán lại ừm..."
"Ý em là vintage hả?"
"Dạ đúng rồi, là cổ điển."
"Anh có một ông chủ mê đồ cổ."
"Dạ?"
Tôi đứng khựng lại ngay sau khi anh Beomgyu bỗng dưng cũng đứng lại. Có một người đàn ông từ cửa sau bước đến.
A, anh chủ quán bar đẹp trai kìa.
"A...em...em chào anh."
"Ô, cô bé cảnh sát này."
"Dạ...anh nhớ em sao?"
"Tất nhiên rồi, nhờ mọi người mà nhân viên của anh mới được thả ra chứ."
"Đó là nhiệm vụ của bọn em."
Tự dưng tôi lại bị bệnh nghề nghiệp nhập nên cúi đầu đúng 90 độ hướng về phía hai anh ấy làm cho hai ảnh rối rít kéo tôi đứng thẳng lên.
"Ấy không cần khách sáo vậy đâu...à mà để anh giới thiệu một chút cho em nha, dù gì hôm đấy chúng ta chưa nói chuyện được gì nhiều."
"Ơ thế tao thì sao?"
"Cho mình xin cốc nước nhé bạn yêu."
Tôi mắc cười nhưng phải nhịn. Nhìn hai ảnh thật sự làm tôi nhớ đến hai ông tre trúc ở tổ hình sự. Một người thì giả trân một người cũng giả trân không kém người còn lại.
"Gớm quá, cất cái bản mặt đấy của mày đi hộ cái."
Sau đó, anh Beomgyu vào bên trong trước để lại tôi với anh chủ quán đẹp trai ở đây. Điều đó làm tôi hơi ngại nên không dám lên tiếng trước. Dù gì cũng chưa nói chuyện được câu nào, tôi thật sự không dám ngỏ lời hỏi ảnh trước.
"Vậy anh giới thiệu trước nhé, anh tên Jeongin ha, chủ quán bar. Chắc em còn nhớ anh, nhỉ?"
"Dạ...dạ vâng nhớ chứ ạ."
"Rất vui được làm quen với em."
Tôi nhất thời không biết phải làm gì khi anh Jeongin đưa tay ra ngỏ í muốn bắt tay. Rồi sau đó cũng hoàn hồn mà đáp lại anh.
"Dạ vâng, rất vui được làm quen a."
Thật ra tôi có chút đề phòng khi nói chuyện với anh chủ quán bar này. Bệnh nghề nghiệp mà thôi chứ ảnh dễ thương lắm. Không phải kiểu lạnh lùng khó gần đâu, chưa nói chuyện với nhau nhưng vẻ bề ngoài của ảnh thật sự tạo thiện cảm cho mọi người. Hơn nữa, phong cách ăn mặc của ảnh thật sự không giống một ông chủ lắm. Áo thun quần jean? Không phải ông chủ thì hay mặc suit hả?
Tôi vui vẻ đáp lại anh:
"Vâng, em là Joona nhưng anh cứ gọi em là Mina ạ. Em là cảnh sát thực tập ở tổ hình sự của sở cảnh sát thành phố, năm nay 23 tuổi."
"Ừm hôm đấy em đi cùng anh cảnh sát tên Taehyun gì đó đúng không."
"Anh trai kiêm ông sếp khó tính của em đó."
Tôi bật cười, bật ngón cái ra hiệu cho anh Jeongin
"Anh ruột luôn nhỉ, ngầu quá!"
Thấy anh cảm thán như vậy tôi có chút buồn cười. Quán bar này đổi tên thành The Cuter mới đúng.
"Ngầu gì đâu trời. Trong mắt em ảnh chỉ là tên ngốc thôi."
"Đúng đúng, anh hiểu, anh cũng có một ông anh ngốc haha"
Anh cũng quay lại bật ngón cái với tôi rồi cười tươi.
"Mà thật ra anh có cái này cần nhờ em, bé cảnh sát ạ."
"Dạ, chuyện đại sự gì ạ."
"Lại đây."
Tôi nghe theo lời anh Jeongin, đến cạnh anh ngồi. Sau khi chắc chắn tôi đã yên vị ở chỗ ngồi, ảnh quay qua quay lại nhìn khắp nơi như đang phòng hờ chuyện gì đó, rồi quay qua thì thầm nhưng đủ để tôi nghe thấy.
"Thật ra, từ lúc thằng gấu kia nó trở về từ sở cảnh sát à không sau tối qua ấy, anh cứ thấy nó là lạ."
"Lạ? Là lạ làm sao hả anh."
"Kiểu nó cứ hay ngồi đơ đơ nhìn trời nhìn đất rồi còn hay nhìn điện thoại cười cười ấy."
"Đừng bảo là..."
"Ừ anh nghi nó thích ai rồi."
"Ể thật á!"
Tôi buồn ra mặt, thu người lại, mắt tự động hướng xuống mũi giày, chân đạp đạp không khí.
"Anh nghi là cái cậu cảnh sát kia lắm."
'HẢ...ANH NÓI GÌ CƠ." Ờm thì... tôi đã hét vào thẳng mặt anh ấy
"Ừ, anh trai em ấy!"
"Anh chắc chứ."
"Chắc chắn!"
Ảnh bật ngón cái với tôi sau đó cười ha hả nom thấy vui vẻ lắm.
"Mà anh kể cho em cái này...để làm gì ạ?
Anh Jeongin ngưng cười ngay lập tức, quay qua nhìn chằm chặp tôi rồi nói:
"Ủa? Chứ không phải cậu kia cũng thích Beomgyu há?
Tôi xua xua tay cười cười nói:
"Không, không, mê người ta chết đi được á."
"Thế đó, anh muốn nhờ em giúp anh."
"Giúp gì anh."
"Giúp hai đứa này thoát ế."
Bộp!
"Úi, HẾT HỒN...yah cái thằng này!"
"Mày rảnh lắm à, quan tâm chuyện của tao làm gì"
Anh Beomgyu từ trong bếp bước ra cùng hai lí nước ép, đặt mạnh xuống quầy bar cắt ngang câu chuyện của anh Jeongin khiến anh ấy và tôi ôm tim lo sợ. Có tuổi cả rồi cứ thích hù nhau, sợ!
Nghe anh nói vậy, tôi cá rằng ảnh nghe được bọn tôi nói gì hết rồi. Trông ảnh giận vậy, chắc là không muốn nhắc đến chuyện này.
"Sao nào, tao giúp mày mà mày thái độ hả."
Anh Jeongin đứng hẳn dậy, mặt hơi ngước lên nhìn anh Beomgyu , tay chống vào hai bên hông. Tôi có chút buồn cười về cái khoảng cách chiều cao của hai anh bạn đồng niên này.
"Thôi, mày đừng quan tâm thì tốt hơn."
Anh Beomgyu ngồi phịch xuống cái ghế của anh Jeongin, thở dài, cầm ly nước trước mặt uống một hơi hết hẳn nửa cốc.
"Mày...thôi mà không thử sao biết được."
Jeongin hyung kéo cái ghế ở cạnh tôi ngồi xuống cạnh anh Beomgyu .
"Mina này, giữ bí mật với Taehyun hộ anh nhé."
"Vậy anh thật sự."
"Nó thích nhóc cảnh sát đó rồi."
"Anh cũng không chắc...ừm...có thể không phải, chắc chỉ là cảm nắng thôi."
"Lâu không yêu ai nên mày không xác nhận được cảm xúc của bản thân nữa à?"
"Xin lỗi...cơ mà không phải anh với cô gái đó mới chia tay hả."
Tôi ngơ ngác nhìn hai người, cứ nhìn qua người này rồi lại nhìn người kia. Ủa cái gì dậy???
"Ờm thì...Beomgyu được không?"
"Cái đó...anh...haizz, mày nói đi."
Hình như nó liên quan đến chuyện gì đó không hay lắm, nhìn hai ảnh không được vui vẻ cho lắm nhỉ?
Anh Jeongin suy nghĩ một lúc rồi mới thở dài nhìn tôi, nói:
"Thật ra, chuyện tình yêu của nó khởi đầu không mấy tốt đẹp lắm. Tình đầu của nó là một cậu ấm giàu có đẹp trai và đào hoa. Nó thích thằng đấy giữ lắm, lại còn tình đầu nữa. Ở cái tuổi đấy, mơ mộng nhiều, ai chả từng muốn cùng người mình yêu bên nhau trọn đời. Và chắc em cũng đoán được rồi ha, nó cắm cho thằng gấu mấy cái sừng, chính xác là ba cái ứng với ba cô. Rồi từ đấy thằng này nó có yêu ai thật lòng đâu, toàn yêu qua loa có vài tháng có khi vài tuần rồi chia tay. Mà thần kỳ thế nào, rõ ràng người ta tỏ tình nó trước thế mà cuối cùng người ta lại là người đòi chia tay trước. Thằng này, nó tàn nhẫn lắm..."
"Mày im được rồi đấy, để tao kể nốt cho."
Anh Beomgyu lại thở dài một lần nữa, một tay chặn cái mồm huyến thắng của Jeongin hyung một tay mân mê ly nước đã cạn trước mặt.
"Thật ra...nếu không muốn thì không kể cũng không sao đâu anh, em..."
"Không sao. không sao đâu, anh không buồn đâu mà, chuyện qua lâu lắm rồi."
"Không phải ạ, thật ra...em đoán được tại sao rồi."
Tồi cười hì hì, tay xoa xoa đằng sau gáy, ngượng ngùng nhìn lên anh Beomgyu. Ảnh ngơ ra một lúc rồi bật cười nhìn qua tôi, môi cười nhưng ánh mặt ánh lên một nét buồn.
"Anh quên mất, em là cảnh sát cơ mà nhỉ."
"Mày, ổn thật không đấy?"
"Không có gì đâu, không cần lo cho tao, mày...ừm ở lại nói chuyện với Mina nhá, tao có việc đi chút. Tạm biệt, Mina."
"Dạ vâng, gặp anh sau."
Anh Beomgyu vẫy tay chào tôi khiến tôi cũng đứng phắt dậy cúi đầu chào ảnh. Sau khi chắc chắn tôi đã hiểu chuyện gì xảy ra, anh mới đi vào trong. Tôi lại ngồi xuống. Cơ mà....hình như mục đích mình đến đây đâu phải chuyện này?
"Mina này, em đừng để ý nó. Cơ mà em vẫn phải giúp anh."
"Dạ...nhưng mà anh Beomgyu đã bảo..."
"Thằng đấy ấy, nó bị ám ảnh với chuyện đó mới thế thôi nhưng anh chắc chắn anh trai em là người thích hợp giúp nó bỏ ngay cái suy nghĩ sai lầm ấy đi."
"Anh chắc chắn là được chứ, em thấy ca này hơi khó."
"Cảnh sát các em không phải rất kiên trì hả."
"Thì tất nhiên rồi anh nhưng mà chuyện tình yêu tình báo anh em..."
"Anh chỉ cần kiên trì thôi, em có đồng ý không, bán anh trai em cho bạn anh."
"Được, chúng ta cùng nhau."
Một bản hợp đồng mua bán với bên A tên Kang Joona hay Mina và bên B tên Yang Jeongin đã được đặt bút ký tên. Bên A xin đảm bảo hàng chất lượng, cao mét(gần) tám,cơ bắp sáu múi có đủ, thu nhập mỗi tháng bảy con số có lúc tám, có nhà, có xe, mặc dù chưa yêu ai nhưng đảm bảo rất chung thủy, bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền. Sau khi thượng vụ mua bán thành công, bên B có thể kiểm tra nội thất bên trong, bên A không chịu trách nhiệm về việc này. Mong bên B có thể thương lượng mà giảm bớt giá bởi theo tình hình hiện tại bên A dù có giàu cũng không "mua" về được.
"Hợp tác vui vẻ!"
"Hợp tác vui vẻ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com