Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 26

Sau buổi lễ, bầu không khí vui vẻ lại tiếp tục khi mọi người cùng nhau thưởng thức tiệc tối. Những món ăn thơm ngon bắt mắt, những câu chuyện rôm rả và những tiếng cười vang lên làm cho buổi tiệc trở thành một kỷ niệm đáng nhớ cho tất cả mọi người.

Kang Taehyun tách ra khỏi em nhỏ Beomgyu để đến tiếp chuyện với một vị đối tác của mình, để lại Beomgyu đứng một mình giữa bầu không khí nhộn nhịp. Mặc dù xung quanh có rất nhiều người nhưng em lại cảm thấy bản thân mình thật lạc lõng. Những ánh đèn rực rỡ và tiếng cười nói vui vẻ càng làm nổi bật lên sự cô đơn trong lòng Choi Beomgyu. Em nhìn quanh, thấy mọi người đều đang say sưa trò chuyện nhưng bản thân lại không biết phải bắt đầu từ đâu. Cảm giác như một kẻ ngoài cuộc, Choi Beomgyu lại thở dài buồn bã.

Nhưng rồi em nhỏ lại quyết định tìm cho mình một chốn bình yên, rời xa bầu không khí tiệc tùng ồn ào. Em đi ra khu vườn tuyệt đẹp bên ngoài, nơi ánh đèn dịu dàng chiếu sáng những tán cây xanh mướt và những bông hoa nở rộ. Không khí trong lành, hòa quyện với hương thơm của hoa cỏ, giúp Beomgyu cảm thấy thư giãn hơn rất nhiều.

Ngồi trên một chiếc xích đu bằng gỗ, Choi Beomgyu thả hồn vào thiên nhiên, lắng nghe tiếng lá xào xạc và cảm nhận từng cơn gió nhè nhẹ. Đây chính là nơi làm em tìm thấy sự bình yên trong lòng, tạm thời quên đi cảm giác lạc lõng trước đó.

Khi Beomgyu đang tận hưởng khoảnh khắc yên bình trong khu vườn nọ, bỗng nhiên một bóng dáng vừa lạ vừa quen xuất hiện trước mặt em. Đó chính là người đàn ông mà em đã vô tình va phải ở quán bar hôm sinh nhật mình. Em không thể không ngạc nhiên khi lại nhìn thấy anh ta ở đây. Ánh đèn từ khu vườn chiếu lên khuôn mặt anh, làm nổi bật vẻ tự tin và quyến rũ của người đàn ông ấy.

- Lại gặp lại cậu rồi! -  Anh mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Beomgyu.

- Tôi cũng là một khách mời của bữa tiệc này. Tại sao cậu lại ngồi ở đây một mình?

Choi Beomgyu cảm thấy có chút bối rối, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của anh ta làm em cảm thấy tò mò hơn trong khoảnh khắc này.

- Không sao cả. Tôi chỉ đang tìm một nơi yên tĩnh. - Em đáp, cố gắng giữ chất giọng điềm tĩnh.

Rồi người đàn ông ấy mời Choi Beomgyu một ly rượu, nụ cười trên môi tạo ra một không khí thân thiện. Thoạt đầu, em nhỏ định từ chối vì bản thân không quen với những loại thức uống như vậy và cảm thấy hơi e ngại. Tuy nhiên, ánh mắt ấm áp và sự nhiệt tình của anh ta đã khiến em cảm thấy khó mà từ chối được.

- Chỉ một ly thôi, sẽ không say đâu!

Anh nói với giọng nhẹ nhàng, như thể muốn khiến Choi Beomgyu cảm thấy thoải mái hơn.

Cuối cùng, em nhỏ gật đầu đồng ý. Beomgyu nhận lấy ly rượu, cảm giác hồi hộp lẫn có chút thích thú. Họ cùng nâng ly và một giây sau, Beomgyu đưa ly rượu lên môi. Hương vị mạnh mẽ lan tỏa trong miệng và em chợt cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn.

- Không tệ...

Em nói với một nụ cười nhẹ, cảm nhận được sự hứng thú đang dần nhen nhóm trong lòng mình. Cuộc trò chuyện giữa họ tiếp tục chảy trôi, mang đến cho Choi Beomgyu cảm giác gần gũi và thoải mái mà em chưa từng nghĩ mình sẽ tìm thấy.

Chỉ sau một vài ngụm rượu, cảm giác choáng váng ập đến làm Beomgyu khó khăn trong việc giữ thăng bằng khi em muốn đứng lên. Em cảm thấy như mọi thứ xung quanh bắt đầu xoay vòng và ngay lập tức, người đàn ông kia nhận ra điều đó. Người đàn ông kia nhanh chóng đưa tay ra đỡ lấy Beomgyu, giúp em đứng vững.

- Cậu không sao chứ? - Anh hỏi, ánh mắt đầy lo lắng nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh.

- Tôi... có lẽ hơi quá tay với ly rượu.

Em đáp, giọng nói có hơi lắp bắp.

Người đàn ông ấy khẽ cười, nhưng vẫn không rời tay khỏi Beomgyu.

- Thôi nào, để tôi giúp cậu!

Anh đáp, giọng nói ấm áp và nhẹ nhàng. Anh ta dẫn Beomgyu ra một chỗ ngồi gần đó, nơi mà em có thể nghỉ ngơi và lấy lại tinh thần.

.

Kang Taehyun cũng nhanh chóng nhận ra được sự vắng mặt của Choi Beomgyu trong bữa tiệc. Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng khi hắn không thấy em ở những nơi quen thuộc. Không thể ngồi yên, Kang Taehyun quyết định đi tìm em nhỏ của mình và sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng hắn cũng bước ra khu vườn bên ngoài.

Khi vừa đặt chân vào khu vườn, ánh mắt của Kang Taehyun ngay lập tức tối sầm lại trước cảnh tượng trước mắt. Choi Beomgyu đang ngồi trên một chiếc ghế gần đó, khuôn mặt có phần tái nhợt đã thế còn có một người đàn ông khác đang ôm lấy em, giữ cho người em giữ thăng bằng. Sự hiện diện của người đàn ông ấy ngay lập tức đã khiến Kang Taehyun cảm thấy tức giận hơn bao giờ hết.

- Choi Beomgyu!

Kang Taehyun gọi lớn, giọng nói lộ rõ sự khẩn trương. Không thể chần chừ thêm nữa, hắn liền nhanh chóng tiến đến, quyết liệt kéo Choi Beomgyu vào lòng mình. Cơn ghen tuông và sự chiếm hữu trong lòng Kang Taehyun bùng lên như một ngọn lửa cháy rừng. Hắn không thể chấp nhận được hình ảnh Choi Beomgyu đang ngồi cạnh một người đàn ông khác, lại còn ôm ấp thân mật như thế thì lại còn không.

Nghe thấy giọng nói của Kang Taehyun, Beomgyu liền giật mình mà đưa đôi mắt lơ mơ để tìm kiếm, khi nhìn thấy hắn thì đôi mắt lại ánh lên vẻ ngạc nhiên.

- Thưa anh... tôi thấy có một chút khó chịu...

Em lè nhè nói, cố gắng trấn an Taehyun nhưng vẫn cảm thấy bối rối trước tình huống này.

Người đàn ông đứng bên cạnh họ hơi nhếch mép cười, như thể đang theo dõi diễn biến với sự thích thú. Kang Taehyun không hề để ý đến thái độ của anh ta mà chỉ chăm chăm vào Beomgyu, quyết tâm đảm bảo rằng em sẽ không gặp phải chuyện gì khó xử.

Kang Taehyun vẫn giữ chặt em trong vòng tay, ánh mắt chăm chú quan sát người đàn ông kia như thể muốn cho anh ta biết rằng Choi Beomgyu là của một mình hắn. Sự căng thẳng giữa họ ngày càng rõ ràng, khi Kang Taehyun không muốn để bất kỳ ai dám tơ tưởng đến người mà mình yêu. Hắn ngay lập tức trừng mắt với người đàn ông kia, ánh mắt của hắn lạnh lùng và đầy cảnh cáo.

- Tốt nhất là cậu nên giữ khoảng cách với cậu ta. Cậu ta không cần sự giúp đỡ của cậu!

Người đàn ông kia không hề nao núng mà vẫn giữ nụ cười trên môi.

- Tôi chỉ muốn giúp cậu ấy khi thấy cậu ấy không ổn thôi! - Anh ta trả lời, nhưng giọng điệu mang theo chút thách thức.

Kang Taehyun không muốn nghe thêm bất kỳ lý do nào. Hắn siết chặt vòng tay quanh Choi Beomgyu, như thể muốn khẳng định quyền sở hữu.

- Cậu ta là vợ của tôi và tôi sẽ chăm sóc cậu ta. Cậu không có quyền can thiệp vào chuyện đó, nghe rõ chưa?!

Không muốn ở lại nơi này thêm bất kỳ giây phút nào nữa, hắn liền kéo em ra khỏi bữa tiệc một cách mạnh bạo.

- Đi!

Taehyun nói, giọng điệu không cho phép phản kháng. Hắn đẩy Beomgyu vào xe của mình rồi đóng sầm cửa lại và ngay lập tức khởi động máy.

Cảm giác hồi hộp lẫn lo lắng tràn ngập trong lòng em nhỏ khi nhìn thấy sự tức giận của Kang Taehyun.

- Thưa anh, xin anh hãy bình tĩnh... - Em lên tiếng, nhưng giọng nói của em bị tiếng động cơ xe át đi.

Kang Taehyun đạp ga, phóng nhanh về phía căn villa của cả hai, không quan tâm đến những ánh đèn của bữa tiệc đang dần khuất xa. Cảm giác ghen tuông và sự bảo vệ kết hợp với nhau trong lòng làm cho Kang Taehyun hắn như muốn phát điên.

.

Khi về đến villa, Kang Taehyun không mất nhiều thời gian để suy nghĩ. Với một quyết tâm mạnh mẽ, hắn liền vác Beomgyu lên vai, khiến em cảm thấy bất ngờ và hơi hoảng hốt.

- Anh,... anh làm gì vậy, để tôi xuống!

Beomgyu kêu lên nhưng hắn chỉ im lặng, và bước đi thẳng lên phía cầu thang.

Kang Taehyun cảm thấy cơn tức giận vẫn còn âm ỉ trong lòng, đặc biệt là khi nghĩ về người đàn ông kia đã đến gần Choi Beomgyu. Mặc dù đã cố gắng kiềm chế nhưng những cảm xúc ghen tuông và chiếm hữu không ngừng dâng lên trong anh. Hắn muốn Beomgyu hoàn toàn thuộc về mình để không một ai khác có thể tơ tưởng đến em nữa.

Khi đã lên đến phòng ngủ, Taehyun liền mở cửa ra rồi bước vào bên trong, khoá trái cửa. Hắn ném em xuống giường rồi nhanh chóng phủ rạp lên người em.

- Choi Beomgyu!

- Cậu có biết rằng tôi không thể chịu nổi khi thấy ai đó đến gần cậu không?

Hắn nghiêng người về phía em, ánh mắt đầy sự quyết tâm và cương quyết.

Choi Beomgyu cảm nhận được sức nặng trong lời nói của hắn và em cũng thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.

- Thưa anh, tôi... không nghĩ rằng mọi chuyện lại nghiêm trọng như vậy...

Em đáp nhưng giọng nói có chút lạc điệu vì ánh mắt của Kang Taehyun khiến em không thể không cảm thấy lo lắng. Bầu không khí trong căn phòng lại trở nên nặng nề và Choi Beomgyu biết rằng cuộc chiến giữa sự chiếm hữu và sự tự do trong lòng hắn sẽ không dễ dàng giải quyết. Em cảm thấy rối bời, vừa muốn được bảo vệ, vừa không muốn bị trói buộc.

Kang Taehyun cảm thấy như có một cơn sóng dữ trào dâng trong lòng mình khi đối diện với em. Hắn muốn Beomgyu, không chỉ vì tình yêu mà còn vì sự chiếm hữu mạnh mẽ đang thúc giục hắn phải khẳng định điều gì đó. Nhưng khi hắn tiến lại gần, cảm xúc tràn đầy khao khát, Choi Beomgyu lại lùi lại thêm một bước, ánh mắt em lộ rõ sự sợ hãi.

- Không... - Em nói, giọng điệu dứt khoát nhưng vẫn mang theo chút mềm yếu. - Tôi không thể...

Cảm xúc trong lòng Kang Taehyun như vừa bị xé rách, vừa tức giận vừa bất lực. Hắn cảm thấy khao khát và cần thiết phải giữ em bên mình, chính vì sự khao khát mãnh liệt trong lòng, Kang Taehyun đã không thể kìm nén dục vọng muốn chiếm hữu lấy em. Sự xao xuyến và cơn sóng tình cuộn trào khiến hắn cảm thấy như thể mọi thứ xung quanh đã nhòa đi, chỉ còn lại một mình hình bóng em. Mặc dù biết rằng Choi Beomgyu đang cự tuyệt nhưng sức hút của em lại làm cho hắn không thể cưỡng lại được.

- Beomgyu... Em không thể hiểu được tôi muốn có em như thế nào đâu...!

Hắn tiến đến gần hơn từng bước mà không hề có ý định lùi lại.

- T-Thưa anh, không được!

Choi Beomgyu lặp lại nhưng có chút do dự trong giọng nói. Nhìn thấy sự quyết tâm trong mắt của hắn khiến em cảm thấy hoang mang và dù cố gắng giữ vững lập trường, Beomgyu cũng không thể không cảm nhận được tình cảm mãnh liệt mà Taehyun dành cho mình.

Kang Taehyun ở trước mặt em với ánh mắt như ngọn lửa, đầy cháy rực khao khát.

- Tôi muốn em, toàn bộ em. Tôi muốn làm cho em cảm thấy an toàn, hạnh phúc và… hoàn toàn thuộc về tôi!

Khi những lời nói đó vang lên, không khí trong phòng trở nên dày đặc. Choi Beomgyu cảm thấy sự thổn thức trong lòng nhưng em vẫn cố gắng giữ khoảng cách.

- Thưa anh, hãy nghe tôi nói, tôi không thể...

Nhưng Kang Taehyun vốn dĩ đã không thể dừng lại được nữa. Hắn tiến đến gần hơn, tay anh chạm vào gương mặt em mà kéo lại gần.

- Em không cần phải lo lắng về bất kỳ điều gì. Tôi sẽ nhẹ nhàng với em!

Mặc dù Choi Beomgyu cảm thấy vô cùng rối bời trước sự chiếm hữu mạnh mẽ của hắn nhưng trong sâu thẳm, em cũng cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu mà hắn mang lại cho mình.

- Nhưng, tôi cần thời gian...

Choi Beomgyu thì thầm, đôi mắt em đã bắt đầu ngấn lệ.

- T-Tôi không thể trở thành của anh... Ngay lúc này...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com