Chương 1: Cá cược.
Tiếng nhạc xập xình đinh tai nhức óc, chấn động như muốn xé tan màng nhĩ, thế nhưng không hề gây khó chịu chút nào cho những con người đang lắc lư quay cuồng trên sàn nhảy.
Ánh đèn đủ màu sắc lay động chông chênh hệt như có động đất cũng chẳng hề gì đối với hết thảy những nam thanh nữ tú kia. Họ vẫn say sưa lắc lư theo điệu nhạc, uống đến say khướt quay cuồng.
Đây là khu club lớn nhất con phố này. Là nơi cuồng hoang của giới trẻ thủ đô khi màn đêm buông xuống.
Rồng rắn hỗn tạp có tốt cũng có xấu, nhưng mục đích duy nhất khi người ta đến đây lại chỉ có một, đó chính là "xả stress".
Jungkook bị cậu bạn thân nằng nặc kéo đi đến đây.
Dù sao cũng vừa mới tốt nghiệp đại học xong, họ đã chân chính trở thành một phần của xã hội xô bồ tấp nập này, sắp phải ra đường bươn chải rồi, đám bạn chơi thân từ hồi trung học quyết định sẽ thác loạn một đêm để tiễn đưa thời sinh viên tươi đẹp đã qua kia.
Jungkook tuy có chút muốn ở nhà nằm ngủ nhưng lại bị cậu bạn miệng lưỡi dẻo dẹo thuyết phục lôi đi.
"Ôi trời, có cần phải ăn mặc gợi cảm như vậy không? Sao bảo là không muốn đi cơ mà."
"Cậu im miệng."
Jungkook nâng tay không khách khí tậu cho Kwon JiHan một bạt tay mới toanh. Người kia ôm mặt kêu rên, sau đó lại cười híp cả mắt.
"Nói giỡn mà~"
Thật ra Jungkook chỉ mặc một chiếc áo thun màu xanh nhạt mỏng cùng quần jeans đơn giản. Chỉ vì cổ áo có hơi rộng nên khi cử động sẽ lộ phần xương quai xanh tinh xảo quyến rũ ra bên ngoài thôi.
Tên bạn mồm miệng tía lia kia không bỏ qua cơ hội mà chọc ghẹo cậu.
"Nói nhiều quá đi vào mau lên. Jihoon đang đợi đó."
Jungkook kéo cánh tay cậu bạn, người kia hớn ha hớn hở khoác tay cậu cùng nhau vào trong quán club ồn ào.
Vừa mở cửa, tiếng nhạc mang theo âm lượng cường độ cao đập thẳng vào trong mặt Jungkook, cậu choáng váng đưa tay tán bay người đang đứng bên cạnh mình.
JiHan ôm cánh tay hét lên:
"Sao cậu lại đánh tôi?"
"Tại cậu mà tôi mới phải đi vào đây đó. Về nhà nếu bị điếc luôn thì phải làm sao đây?"
"Biết làm sao được, nếu cậu không đi thì Jihoon cũng sẽ không đi. Sống chết thế nào tớ cũng phải lôi cậu theo!"
"Cái đồ trọng sắc khinh bạn!"
Hai người đứng ở cửa quán club hét vào mặt nhau như thế. Cho tới khi hai cái lỗ tai bị người ta nắm kéo đi thì mới dừng được cuộc cãi vả.
Lúc đầu còn tưởng là bảo an của quán đến "bình định nội chiến", đến khi nhìn thấy nét mặt tươi không cần tưới của Kwon JiHan thì Jungkook mới biết là Jihoon đã tới rồi.
"Đau quá, cậu mạnh tay thật đấy Jihoon à!"
Jungkook nâng tay sờ sờ lỗ tai mình. Đôi môi nhỏ khẽ chụm lại.
Jihoon nghiêng đầu nhìn, biểu cảm lạnh nhạt nhưng hai ngón tay lại vô cùng nhẹ nhàng mà sờ sờ lên vành tai nhỏ xíu đỏ ửng của Jungkook.
"Ừm."
JiHan liếc qua liếc lại nhìn hai người. Cậu cũng kéo vành tai của mình đưa lại gần cho Jihoon xem, miệng mếu máo.
"Tớ cũng..."
Jihoon thu tay lại, biểu cảm lạnh tanh liếc cậu ta một cái. JiHan tức thời im miệng.
Jungkook thoải mái mà cười. Nhìn cậu ngốc kia bị trêu sụ mặt xuống hệt như chú chuột ủ rủ, cậu vui vẻ thấy rõ.
"A, HyunJun, WonHo. Bên này bên này!"
Đợi một lúc thì hai người nữa trong đám bạn cũng tới. JiHan kịch liệt vẫy ngoắc. Năm người đông đủ thì quay quần lại bắt đầu chén tới chén lui. Qua mười vòng thì ánh mắt cả bọn dần trở nên mơ màng.
Jungkook chống một tay lên bàn, đầu nghiêng nghiêng tựa hờ trên cánh tay. Ánh mắt bởi vì chớm say mà trở nên ươn ướt lấp lánh. Dáng vẻ quyến rũ cấm dục khiến cho không ít người xung quanh bất giác nhìn chằm chằm, ánh mắt mang theo vài vệt ý tứ.
WonHo đẩy nhẹ gọng kính trên mũi, vờ như vô ý choàng một cánh tay qua người Jungkook, bàn tay khẽ vuốt nhẹ lên đầu vai người nọ. Tư thế thân mật đầy tính sở hữu khiến nhiều thanh niên hiểu rõ phải thu hồi ánh mắt đầy ẩn ý trở về.
"Nè, uống không như vậy chán quá. Chơi chút trò chơi đi!"
JiHan là một người hoạt bát, bắt hắn ngồi không chẳng thà giết hắn luôn đi cho rồi. Jihoon ngồi bên cạnh vậy mà cũng không phản đối, còn hơi hơi gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
HyunJun cũng có tính cách sáng sủa hệt JiHan, vừa nghe đến chơi trò chơi là giơ hai tay hét lên đầy phấn khích.
WonHo tuy im lặng ngồi đó không nói tiếng nào, nhưng cũng biểu thị sẽ tham gia trò chơi.
Jungkook thì cũng giống như mọi lần, bị bắt buộc chiều theo số đông.
Cuối cùng theo ý HyunJun bọn họ sẽ chơi trò thách đố. Mọi người sẽ đưa ra yêu cầu và một người phải thực hiện, nếu làm không được sẽ bị phạt.
"Phạt cái gì?"
Jihoon hỏi, cậu có chút nghiêm túc với trò chơi này nha. Hình phạt là không thể với cậu rồi.
"À, hay là mình làm như vầy đi..."
Jungkook hớn hở nói, cậu mượn quầy bar một chiếc ly to thật to rồi đổ rượu, bia, nước ngọt tất tần tật mọi thứ vào trong đó. Cho đến hơn nửa ly lại đem mớ hạt trái cây mà mọi người đã nhổ ra thảy luôn vào trong ly, tổng hợp thành một thứ thật là...kinh dị.
Jungkook vừa cười một cách rất chi là ăn đòn, vừa cầm nĩa khuấy loạn ly nước lên. Chơi đến là vui vẻ.
HyunJun và Jihoon mang một biểu tình suy sụp nhìn cậu bạn quậy tưng bừng. WonHo tuy có hơi há hốc miệng nhưng sau đó cũng yên lặng giả vờ như không thấy.
JiHan là người hoảng sợ nhất. Hắn cứ cảm thấy bản thân sẽ là kẻ xui xẻo phải uống thứ nước kinh tởm đó.
"Chà, xong rồi đây!"
Jungkook phủi phủi tay. Đầu óc bởi vì hơi say mà có chút choáng váng, nhưng ý xấu thì vẫn tràn đầy một mớ. Nụ cười cậu lúc này tươi tắn không để đâu cho hết.
"Vậy bây giờ xoay chai để định ra người thử thách."
"OK."
"OK."
"Tới đi!"
JiHan cầm cái chai, vừa kích động vừa sợ hãi mà xoay.
Ăn may rồi, hắn xoay vào ngay vào chính bản thân mình luôn. Tèn ten.
JiHan nghệch mặt ra. Cả đám bị biểu cảm của hắn làm cho cười nghiêng ngã. Jungkook ở một bên thích thú vỗ tay. Cậu xung phong làm người đặt ra thử thách.
"À, vậy bây giờ...cậu hãy tỏ tình với một người cậu thích có mặt ở đây đi."
Jungkook nói, ánh mắt lém lĩnh nhấp nháy với người đối diện.
Bạn hiền à, tôi đã hi sinh thân mình bất chấp có thể bị Jihoon chôn sống cũng muốn tạo cơ hội cho cậu, đừng có làm tôi thất vọng đó.
Nhận được tín hiệu của đồng bọn, JiHan lo lắng đứng dậy. Cậu kéo kéo chiếc áo len mỏng đang mặc trên người. Tư thế vừa trịnh trọng vừa ngáo ngơ.
"Tôi, tôi..."
"Ầy mau lên! Mất thời gian quá!"
HyunJun nhăn nhó la lên. JiHan giật mình liền nói thật nhanh:
"A...Jihoon à! Tôi thích cậu!"
Cả bọn lập tức lâm vào im lặng, Lee Jihoon đang nâng chai bia định uống thì khựng lại. Ánh mắt giết người bay về phía Jungkook. Người nọ hoảng sợ nấp vào trong cánh tay WonHo.
JiHan lại lắp bắp nói:
"Jihoon à, tôi..."
"Im đi."
"Ờ..."
JiHan ngoan ngoãn ngồi xuống. Còn Jungkook lúc này lại muốn bẻ đầu cậu ta.
Trời ơi, tên ngốc này! Có tỏ tình thôi cũng làm không xong nữa!!
"Xong rồi, giờ đến lượt tớ chứ hả?"
Jihoon nói, cậu xắn tay áo lên như thể chuẩn bị tẩn ai đó một trận.
Cơ thể Jungkook run lên bần bật, miệng vẫn cười nhưng trong lòng lại căng thẳng vô cùng.
Chiếc chai không hề hiểu ý người xung quanh mà vô cảm xoay vòng vòng. Vào thời khắc nó dần chậm lại, tim mọi người cũng đập chậm theo luôn.
Chậm dần, chậm dần, cuối cùng chiếc chai cũng dừng lại.
"YES. Jeon Jungkook, lần này cậu chết chắc!"
Jungkook bàng hoàng nhìn chiếc chai như có ma thuật dừng ngay trước mặt mình, trong lòng âm thầm mang Kwon JiHan ra dìm xuống sông.
Không phải chứ...
Quả báo tới nhanh như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com