Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

HỘI CHỨNG THUỴ ĐIỂN (2)

Một chiếc bóng cao lớn phủ lên lưng Jungkook, cậu chợt nghe tiếng nói đầy thích thú của tên biến thái đáng lẽ ra vẫn chưa thể quay trở về nhà vào lúc này:

"Cậu nghịch quá nhỉ, nhóc! Tôi đã bảo cậu ngồi ngoan trong nhà đợi tôi về rồi mà, giờ lại muốn táy máy vào trong này hả? Lòng tò mò giết chết một con mèo đấy."

Jungkook hoảng hốt quay đầu lại, ngồi phịch xuống đất. Cậu thậm chí ngạc nhiên đến độ không thể thốt ra câu hỏi:

"Sao anh lại quay về lúc này?".
Cậu chỉ có thể nhìn chằm chằm Taehyung cầm cổ áo phông xách mình lên từ mặt đất, rồi gắt gao nhìn mình như một con thú:

"Muốn vào trong này đúng không? Cậu sẽ thấy hối hận sớm thôi, ngay khi tôi mở cánh cửa này".

Taehyung tra một chiếc chìa khóa cũ kỹ vào ổ rồi mở cửa căn phòng. Jungkook gần như bị kéo lê vào vứt lên giường vậy. Ánh đèn ngủ màu đỏ hôn ám hắt lên khiến cho cậu thấy rõ được bốn bức tường. Jungkook thấy được kín một mặt tường đều treo những dụng cụ kỳ lạ mà cậu không thể gọi tên. Đến 2-3 chiếc xích giống như để tròng vào cổ được lót nhung hoặc họa tiết da báo trên tường, còn cả roi nữa. Cậu thực sự cảm thấy những dụng cụ thật rất kỳ quái, cậu không thể hình dung chúng. Còn Taehyung không biết từ lúc nào đã cầm trên tay một chiếc còng tay lót nhung đeo vào tay Jungkook. Cổ tay nhỏ trắng tôn lên màu đen nhung của chiếc còng trông yếu ớt kỳ lạ. Jungkook kháng cự lùi ra phía mép giường bên kia nhưng Taehyung nhanh hơn một bước giữ tay rồi lật ngược người cậu lại theo tư thế úp mặt vào giường. Một tay lục vào trong ngăn kéo đầu giường tìm thứ gì đó, Jungkook bị đè bên dưới vẫn la hét nhiệt tình mặc cho cơ thể mình không thể giãy giụa được. Mọi hành động chỉ đình chỉ cho đến khi cậu nhìn thấy thứ mà Taehyung tìm được trong ngăn kéo: một chiếc kim tiêm bên trong đã bơm sẵn chất lỏng màu xanh lá trong suốt.
Jungkook không giãy giụa nữa mà bắt đầu không thèm suy nghĩ mà xuống nước cầu xin Taehyung:

"Xin lỗi, xin, xin lỗi mà! Tôi không phải cố ý muốn vào trong đâu mà! Tôi sẽ không thế nữa, đừng tiêm cái thứ đó vào người tôi mà!"

"Còn định cạy cửa vào mà nói không cố ý? Ngoan nào, cậu có biết trong này chứa cái gì không?"

"Tôi không biết, nhưng xin anh đừng tiêm thứ đó vào người tôi!"

"Cái này sẽ giúp cưng cảm nhận được sự vui thích trong hoạt động chúng ta sắp làm sau đây, cũng khiến cưng ngoan hơn."

"Thả, thả ra mau! Đừng tiêm cái thứ đ...Á!!!"

"Chỉ hơi nhức một chút thôi mà phải không? Tí nữa cưng sẽ thấy sướng muốn la hét thôi"

Taehyung còn lôi ra một tuýp nhìn không quá giống tuýp thuốc mỡ cậu hay dùng để bôi vết thương, bên trên toàn tiếng nước ngoài Jungkook không thể dịch được. Taehyung bắt đầu lột quần cậu, Jungkook lại bắt đầu cựa quậy nhưng tư thế bất lợi còn bị trói hai tay nên thoáng cái chiếc quần jean đã bị một tuột tuột xuống tận mắt cá mang theo cả quần lót. Lộ ra bờ mông trắng mẩy trước không khí, Jungkook run rẩy muốn trườn về phía trước. Vừa hay đây là điều Taehyung muốn, hắn để Jungkook trườn ra đến giữa giường rồi cũng chồm lên dùng đầu gối đè cậu lại. Hắn cúi xuống hôn vào gáy Jungkook rồi thì thầm:

"Tôi nói rồi, nghe lời hoặc người bị đau là cậu đó, Jungkook ah."

Giây phút Taehyung gọi tên mình, Jungkook ngơ ngác, giọng nói quá đỗi dễ nghe. Thân thể lại bắt đầu nóng lên quá bất thường, Jungkook không để ý Taehyung đã bắt đầu bóp thứ thuốc gì đó trong suốt từ tuýp. Tay còn lại cầm một quả trứng rung, Taehyung tìm đến giữa khe mông của Jungkook. Chất thuốc lành lạnh làm Jungkook giật mình nhưng chân tay nặng nề khó hiểu, cậu khó khăn thở dốc khi Taehyung bôi cái thứ lành lạnh kia vòng quanh mật huyệt của mình rồi bất ngờ vọt một ngón tay vào trong. Ngón tay nắm ga giường trắng muốt dần siết lại theo từng chuyển động của người phía trên. Sau một lúc Taehyung rời khỏi người cậu, trước khi đi hắn còn nhét thứ gì đó có dạng hình tròn vào bên trong nơi xấu hổ kia, đúng là biến thái! Jungkook lại không còn sức để quan tâm nhiều đến thế, khi nãy bụng dưới cậu ma sát với ga giường giờ đã có chiều hướng ngẩng đầu cùng với cảm giác nóng khô kỳ quái chạy khắp cơ thể, Jungkook lấy hết sức đứng dậy đẩy cửa phòng chạy ra ngoài, Taehyung không đuổi theo. Nhưng đến khi chạy được một đoạn, thứ trong cơ thể cậu bỗng nhiên rung lên! Chân Jungkook cũng run theo, khuỵu xuống nhào vào bên cạnh sofa.
Taehyung thong thả cầm một chiếc điều khiển ra ngoài, thong thả mà đến trước mặt Jungkook rồi cũng lại thong thả từ trên cao nhìn xuống con mồi đang co ro dưới chân mình. Người thợ săn thắng!

Jungkook vẫn đang run rẩy nhìn Taehyung với ánh mắt giận dữ nhưng giờ đây ánh mắt ấy ướt át chỉ toàn nước. Thứ bên trong vẫn đang trùng kích vào vách tràng mẫn cảm của cậu, ngứa ngáy mà vẫn mang theo tia thoải mái không nói nên lời. Vật xấu hổ bên dưới đã dựng thẳng hoàn toàn, đang bị che đậy dưới chiếc áo phông như có như không của cậu.
Một màn này làm khoái cảm không tên trong Taehyung tăng vọt, chỉ muốn nhào lên lập tức làm thịt con mồi. Hắn ngồi xổm xuống vẫn một động tác không thể quen thuộc hơn, vỗ bên mặt của Jungkook.

"Trẻ hư không nghe lời phải bị phạt. Giờ thì chịu nói ra tung tích của "người kia" chưa?"

"Hộc, hộc...Đừng hòng, cũng đừng nghĩ...nghĩ tao nói cho mày!"

"Chà, giờ thì chịu nhận rồi à? Còn tưởng giống như trước sống chết nói rằng mình không quen biết với "người kia", có tiến bộ đó"

"Mày, khốn nạn! Mày còn muốn gì?"

"Nếu đã tiến bộ thì phải thưởng đúng không?"

"Đừng lại gần tao!"

Jungkook chưa kịp suy nghĩ xem Taehyung còn định giở trò gì thì não đã ngưng hoạt động hẳn. Taehyung nâng hai bên mái cậu lên rồi ấn môi mình xuống. Môi của Taehyung man mát ấn lên đôi môi đang khô nóng của Jungkook giống như một liều thuốc vậy. Thoải mái nhưng còn chưa đủ!
Jungkook muốn giãy ra khỏi nụ hôn này vì cậu nhận ra ngay khoảnh khắc môi Taehyung chạm vào môi mình, cậu bỗng cảm thấy như mỗi tế bào trên cơ thể của mình đều nở ra, muốn nhiều hơn vậy. Nhưng Taehyung nào cho phép con mồi đến miệng còn chạy thoát, hắn luồn tay ra sau gáy ấn nụ hôn của hai người sâu hơn rồi bất ngờ đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng nóng bỏng kia của Jungkook. Đến lúc này Jungkook lại nghe lời lạ kỳ, ngoan ngoãn há miệng ra để nụ hôn này sâu thêm. Cậu không biết tại sao mình lại như vậy nhưng có thể chắc chắn một điều, được Taehyung hôn rất thoải mái.

Nhân lúc Jungkook còn đang triền miên với kỹ thuật hôn của mình, Taehyung luồn một tay vào trong áo của Jungkook. Từ từ vuốt lên nơi hai hạt đậu đỏ đã sưng tấy dựng thẳng, rồi nhéo một cái. Jungkook cảm nhận được một luồng khoái cảm như điện xẹt chạy từ hai điểm đỏ đánh thẳng lên đại não. Cậu: "hah~" một tiếng làm cho nước bọt tràn ra nơi khóe miệng. Ánh mắt lờ mờ sương dần lấy lại tiêu cự nhưng vẫn ngơ ngác như chú nai nhỏ. Một tiếng kêu này của Jungkook đã triệt để đánh sập vòng tuyến lí trí cuối cùng của Taehyung. Hắn kéo vạt áo Jungkook lên nhét vào miệng cho cậu tự cắn còn mình thì cúi xuống ngậm lấy một hạt đỏ mê người kia, một tay còn lại từ tốn xoay vòng rồi âu yếm. Tình dục làm cho đầu óc Jungkook không còn tỉnh táo nữa, cậu mặc kệ cho Taehyung bài bố còn mình thì rên rỉ trong vô thức như cổ vũ cho Taehyung vậy.
Hai tay bị còng của Jungkook giữ lấy đầu của Taehyung không biết là ngăn chặn hành vi xấu xa kia hay là đang chủ động dí sát đầu hắn vào hơn nữa. Jungkook nhỏ đã ứa ra dịch trong suốt, thân thể còn nóng hơn lúc ban đầu nữa. Hình như là càng ngày càng nóng.
Không thể khống chế nổi nữa, Taehyung rút trứng rung ra thay bằng ba ngón tay của mình. Mô phỏng động tác giao hoan, Taehyung đưa tay ra vào của huyệt của Jungkook khiến cậu phải kìm nén tiếng rên rỉ của mình.
Phía bên dưới đã sớm ướt át Taehyung liền rút tay ra. Giải phóng cho quái vật căng cứng trong quần.

Jungkook trơ mắt ra nhìn cái thứ sắp tiến vào trong cơ thể mình kia, chợt rùng mình sợ hãi, miệng mở to đến rớt cả vạt áo xuống. Taehyung không đành, xoa tóc cậu rồi nhẹ nhàng nói như chỉ bảo một đàn em thiếu kinh nghiệm mới làm việc: "Không sao đâu, xoay lưng lại đi. Quỳ đầu gối xuống, đúng vậy. Không nhìn thấy sẽ không sợ, lại nói, làm từ phía này sẽ đỡ đau"
Jungkook ngoan ngoãn kỳ lạ quay lưng lại. Mặc dù nói không nhìn sẽ không sợ nhưng cái cảm giác chân thật của vật kia khi tiến vào làm cậu luống cuống. Đỉnh đầu căng tràn hơi khó khăn để đi vào. Thân hình Jungkook run rẩy bất chợt, Taehyung không vỗ má cậu nữa mà là nhẹ nhàng xoa gò má cậu. Hắn cúi xuống rải những nụ hôn từ gáy lên đỉnh đầu rồi giữ chặt vai Jungkook bằng một tay, tay kia giữ hông cậu mà cắn răng tiến vào.

"Á...aaaaaa, ư hức..."

Đúng như dự đoán Jungkook gồng mình lên khi lần đầu bị tiến vào như vậy nhưng Taehyung đã kịp giữ chặt cậu để đầu Jungkook ngửa ra sau vừa đúng dựa vào vai mình. Jungkook còn chưa lấy lại được sức thở đã phải hổn hển mà phát ra âm thanh khi bị một vật cứng rắn nóng bỏng đâm vao vách ruột non mềm của mình.

"Ư ha...ưm...ư...ư...căng...căng quá!"

Bên trong ấm áp căng mịn của Jungkook cũng làm Taehyung khoái tận trời, hắn thở hắt ra một hơi.
"Bên trong cục cưng thật quá kích thích!"

"Ư...ưm, hức..."
Jungkook ủy khuất không nói lên lời, rõ ràng là bị người ta đừa bỡn mà không tài nào phản bác được cũng không biết phản bác thế nào, chỉ biết nấc lên. Taehyung lại tiến lên hôn vào khóe miệng cậu rồi bất đầu cuộc hành trình rong ruổi.
"Á, hah hah, chậm...ưm...chậm lại..."
"Ưm...á...muốn thủng...muốn, muốn hỏng rồi..."
Mức độ đưa đẩy cực nhanh, Taehyung như muốn đóng Jungkook vào sofa vậy. Còn Jungkook bị đẩy đâm xầm về phía trước chỉ biết úp mặt xuống ghế ngăn tiếng rên rỉ xấu hổ thoát ra từ miệng mình.

"Đừng cản, kêu ra sẽ tốt hơn"
"Ư hư...anh đừng...đừng, lừa...á...tôi"

Taehyung lại càng tăng tốc độ đâm chọc, Jungkook gần như khóc thành tiếng không phải vì đau mà là vì sướng. Cơn ngứa ngáy trong người được giải quyết, Jungkook cảm thấy bản thân đnag chật vật ngụp lặn giữa thiên đường và địa ngục. Taehyung lần này rút ra gần hết rồi đâm vào tận gốc, không biết trúng vào điểm nào mà Jungkook: "Á", lên một tiếng ngọt nịm. Không thể ngăn cản nổi khoái cảm khi tìm ra điểm mẫn cảm bên trong của Jungkook, Taehyung lại càng ra sức đâm thật sau, thật mạnh vào điểm đó.

"Á...ha...ha...đừng! Không, không thể đâm nữa! Chịu...hức, hức...chịu hết nổi rồi, Taehyung! Xin...anh!"

Bị một dòng điện khoái cảm hơn nhiều so với lúc Taehyung ngậm lấy ngực mình, Jungkook không thể chịu được. Cậu thở dốc nặng nề vẫn cố nặn ra từng chữ. Lần đầu tiên, Jungkook gọi tên Taehyung. Một tiếng "Taehyung" đầy tủi thân nhưng lại chưa cả dục vọng khi bị chinh phục làm chỉ làm cho Taehyung thêm điên cuồng đâm chọc.
"Gọi Taehyung, gọi Taehyung đi bé cưng. Ngoan, Jungkookie~"

Cả cơ thể và trái tim của Jungkook run rẩy. Cậu thế mà lại nghe lời thực sự gọi Taehyung. Mỗi lần khoái cảm đưa cậu lên tận đỉnh cậu lại gọi tên cái con người kia. Cực hạn, Jungkook bắn ra mà không cần bàn tay nào vuốt ve. Cậu mệt mỏi quá độ nhưng trong miệng vẫn lẩm nhẩm cái tên "Taehyung" kia. Taehyung thì ra vào thêm một lúc nữa mới bắn vào sâu bên trong Jungkook. Hắn dịu dàng hôn cậu, xoa tóc cậu. Jungkook lần đầu làm tình kịch liệt đến vậy cơ hồ muốn ngất đi. Nhưng vẫn cảm nhận được mình được bế vào nhà tắm, còng tay vẫn chưa được mở. Taehyung thả cậu dựa vào tường lạnh buốt khiến Jungkook tỉnh táo hẳn, rồi hắn chạy ra ngoài. Jungkook nghe thấy tiếng bao nilon, hình như là đang lục cái gì đó. Jungkook lại không ngăn được nghĩ Taehyung sẽ vứt mình mặc kệ ở đây không? Nhưng rõ ràng là không. Taehyung quay lại ngay lúc đó trên tay đang cầm một chiếc khăn mặt màu cam thêu đầy hình củ cà rốt và mấy chú thỏ trông hết sức trẻ con.

"Trong hợp với cưng nên đặc biệt mua đó."

Vẫn là cái giọng cợt nhả đó, nhưng động tác lau mặt và toàn thân cho Jungkook lại hết sức nhẹ nhàng. Jungkook nghĩ giây phút này thế quái nào lại yên bình như vậy. Cậu điên thật rồi, nhưng không phải chuyện mới phát sinh còn điên cuồng hơn sao. Cậu không muốn nghĩ nữa, nước ấm quá. Chà! Ngủ thôi.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com