Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ep 26

Jungkook vừa nằm lăn ra thì thấy hắn đang đứng cúi xuống nhìn mình. Bản thân thỏ cứ tưởng mình chửi hắn nhiều quá nên chột dạ mà tưởng tượng ra hắn nhưng mà sao bao nhiêu lần bé dụi mắt thì mặt hắn vẫn đen xì chình ình ở đó nhìn lấy bé...Thôi xong bé rồi, kiểu này là toang chắc luôn!

Taehyung cứ lo Jungkook vì ở một mình lâu sẽ khóc đến sưng mắt nhưng bây giờ nhìn xem bé thỏ của hắn kìa. Cái bụng vì chứa đồ ăn mà hơi nhô lên, môi nhỏ ăn đồ ăn dính dầu mỡ vẫn chưa kịp chùi còn lẻo mép chửi hắn là Đại Vương đáng ghét bị lăng quăng phía dưới tràn lên não luôn chứ. Được, nếu lăng quăng nhiều đến mức tràn lên não thì hắn sẽ nhờ bé giúp hắn xả ra bớt vậy.

- Thị vệ Dong, mau ra ngoài!

Giọng trầm ấm pha chút tức giận của hắn cất lên làm thị vệ Dong đứng đấy không dám kháng lệnh hắn liền lật đật lui ra. Bé thỏ nhỏ thấy hắn đang nhìn thị vệ, không để ý mình liền từ từ bò về phía cửa gỗ kia với ý muốn bỏ trốn. Nhưng mà thỏ ngốc vẫn là thỏ ngốc, trăm cái đầu cũng không thắng nổi hổ trắng hùng mãnh, bé thỏ bò sắp gần đến cửa cách chừng hai bước chân nữa thôi thì không hiểu trời xui khiến sao hắn, cổ áo nhanh chóng bị hắn giữ lại nhấc bổng lên.

- Ực Đại, Đại Vương_liếc mắt nhìn hắn, cười lấy lòng một cái

- Trung Điện là đang có ý định bỏ trốn sao?

- Hở? Ay yo~ Làm gì có ạ! Đại Vương lại nghĩ xấu cho ta rồi...ta, ta chỉ là ăn no nên muốn vận động tiêu hóa một xíu thôi!_tay nhỏ giả vờ xoa xoa bụng.

- Vận động cho tiêu hóa sao? Được, ta sẽ dùng tấm thân này giúp Trung Điện "vận động" để tiêu hóa!_cười gian.

Jungkook nhìn nụ cười này của hắn bản thân lập tức hiểu ra cái "vận động" hắn muốn đề cập đến là gì liền xanh mặt, đầu tròn lắc lia lắc lịa phản bác, cầu xin hắn tha cho mình lần này. Nhưng mà con hổ đói thì có bao giờ chịu nghe lời ai đâu, nhất là khi trước mặt nó có một con mồi ngon đến nhức nách như vậy.

Taehyung nhấc bé đem đến bên bàn ăn. Hắn không do dự mà một tay hất hết các đĩa đồ ăn mạ vàng, mạ bạc kia xuống đất để tìm chỗ trống rộng rãi tận hưởng món thịt thỏ hảo hạng. Bé vừa được hắn đặt lên bàn bản thân chưa kịp la hét hay nũng nịu xin hắn tha thì môi hắn đã mạnh bạo tiến tới áp lấy môi nhỏ của bé, miệng lưỡi cả hai quấn quýt với nhau tạo nên tiếng chóp chép nghe vui tai vô cùng. Taehyung vừa hôn vừa ngã người về phía trước, dùng thân lớn của mình ép thân nhỏ của con thỏ kia nằm xuống mặt bàn.

                    Hai tay lớn của hắn, một cái khóa lấy hai cổ tay nhỏ của bé, một tay mần mò khắp cơ thể bé từ bên ngoài đến bên trong y phục. Jungkook nằm dưới thân hổ cảm nhận thấy bàn tay hư hỏng kia đã chạm tới lưng quần của mình có ý muốn cởi liền nảy người một cái, uốn éo không cho cởi. Nhưng đáng tiếc thay cho thỏ nhỏ, sức của con hổ quá mạnh, chỉ với một phát khuề nhẹ thôi mà chiếc quần kia đã về với nền gỗ lạnh. Hắn thoát y phía dưới cho bé xong, phía trên liền buông môi bé ra. Ánh mắt hắn di chuyển theo đường nét cơ thể bé đến vạt áo hanbok đang rủ xuống che cảnh xuân kia. Taehyung đưa tay vén từ từ cái vạt hanbok vướng víu kia lên, thoáng chốc cảnh xuân hồng hào đã hiện ra trước mắt hắn. Thú thật, cái cảnh xuân này của bé phải nói hắn nhìn bao nhiêu lần đi chăng nữa vẫn thấy đẹp, vẫn thấy muốn thao cho thỏa mãn, cho đến kiệt sức lực mới thôi. Jungkook thấy hắn nhìn chăm chăm hai má nhanh chóng xuất hiện làn sương đỏ hồng, giọng nhỏ ngại ngùng cất lên hết sức đáng yêu:

- Ưm Đừng nhìn mà...Đại, Đại Vương ưm đừng nhìn mà!

- Đừng nhìn? Ý Trung Điện là ta đừng nhìn cái này...hay cái này? Hử?

Taehyung như con hổ ranh ma hiểu hết mọi thứ về cơ thể mẫn cảm của con thỏ này vậy. Mỗi lần hắn nói từ "cái này" là y như rằng hắn chạm đúng vào điểm nhạy cảm của bé. Jungkook mỗi lần bị hắn chạm cơ thể bị kích thích đến mức cơ thể uốn éo, ngực ưỡn cao tạo đường cong cơ thể tuyệt đẹp. Hắn chạm thôi thật sự chưa đủ còn đưa ngón tay thô ráp của mình vẽ một vòng tròn xung quanh hậu huyệt của bé rồi từ từ cho vào trong. Chết tiệt! Tiểu hậu huyệt mới được hắn chăm sóc bằng tay thôi mà đã mẫn cảm đến mức tiết dịch như lũ rồi, đúng là dâm mỹ mà!

- Ưm...ưm ha...Đại, Đại Vương...ha_ngửa đầu tận hưởng.

Taehyung nghe thấy bé rên như thế liền ra hiểu bé đã cảm nhận được khoái cảm mình mang lại nên nhanh chóng rút ngón tay ra rồi đi tới tủ gỗ gần đấy lục kiếm cái gì đó. Hắn chưa kịp tìm ra món đồ đó thì thỏ nhỏ đã chủ động chen lên khoảng cách giữa hắn và tủ mà vụng về nhón chân lên hôn vào môi hắn, hai tay bé nắm lấy tay hắn áp vào cặp đào mềm của mình, giọng đầy câu dẫn nói:

- Đại Vương, ngứa...ưm nơi này ngứa..cần, cần người giúp a_ánh mắt gợi tình.

Taehyung thấy bé như thế bản thân thật sự rất bất ngờ, hắn còn định cho bé uống tí thuốc để dễ "vận động" hơn nhưng hắn không ngờ hôm nay bé lại chủ động đến vậy. Thôi nếu bé có lòng chủ động như thế thì hắn, một phu quân tốt cùng chiều bé vậy!

Taehyung vừa ép bé vào tường vừa tháo đai eo ra. Vì là phạt nên hắn để bé úp mặt vào tường có giống tư thế phạt hơn là cả hai đối diện. Hai tay hắn, một tay nắm lấy hông bé kéo ra, một tay giải thoát cho quái vật phía dưới kia. Tiểu Vương to lớn của hắn vừa được giải thoát liền đánh nhẹ vào cặp đào mềm của bé một cái. Jungkook bị vật nóng của hắn chạm vào người mà ưm lên một tiếng, thanh âm ngọt ngất trời mây khiến hổ đói không kìm được mà đâm vào một phát.

Jungkook mặc dù là người chủ động nhưng khi bị hắn đâm vào bất ngờ như vậy, bản thân vẫn không giấu nổi được cơn đau của vật lạ xâm nhập mà nảy người lên một cái rõ. Taehyung biết bé đau, cả cơ thể không dám động dù một cái nhẹ. Hai bàn tay hắn nâng đỡ cơ thể bé lên áp sát vào người, môi nhẹ phà hơi nóng vào vành tai nhạy cảm của bé thủ thỉ:

- Một là Trung Điện thả lỏng ra, ngày mai sẽ được ăn 15 đĩa cà rốt xào...Hai là Trung Điện sẽ mãi mãi không bao giờ được ăn cà rốt xào nữa!

Thỏ nhỏ khoái nhất món cà rốt xào vừa nghe hắn nói như thế ngốc cỡ nào cũng chọn ngay cái thứ nhất. Hậu huyệt được Jungkook cố gắng thả lỏng hết mức ra không siết lấy tiểu Vương nữa nên hắn ra sức đâm rút. Cơn đau của cả hai một chốc đã được thay bằng khoái cảm sướng tận trời mây. Hổ trắng dùng thân hình to lớn quấn lấy thỏ nhỏ tha hồ nhấp thúc liên tục, thỏ nhỏ bên trong cũng chiều ý hổ trắng mà cất giọng nhỏ ngọt rên lên từng tiếng nhẹ nhàng chẳng khác nào mật rót vào tai hổ.

- Đại ha Đại Vương...ưm ưm mạnh...mạnh nữa đi ha...aa sướng, sướng

- Nói xem Trung Điện yêu ai nhất? Hả?_ Đánh vào mông bé một cái.

- A ưm yêu...yêu Đại...ưm Đại Vương ha...yêu nhất a~ ha ha

- Vậy sao? Thế hồi nãy ai nói ta là Đại Vương đáng ghét, nói ta là bị lăng quăng tràn não hả?_thúc sâu một cái.

- A Không...ưm ha không phải ta...a..a...không phải ta đâu_lắc đầu chu chu môi

Hắn nhìn thỏ nhỏ chối cãi mà bật cười một cái. Chỉ là nói dối thôi mà bé có cần đáng yêu đến thế không? Đáng yêu như vậy thật khiến hắn muốn thao đến ngất đi mà!

- Đại Vương...ta sắp...ưm sắp ra... đừng a đừng đâm vào ha...điểm đó nữa ưm ưm

- Điểm này sao? Thì ra đây là điểm nhạy cảm nhất của Trung Điện sao?_bóp đầu tiểu thỏ lại.

Hổ trắng nhận thấy được điểm G của thỏ nhỏ liền tung hoành đâm thúc vào một cách thô bạo vào đấy. Bé thỏ đã sắp ra rồi mà hắn còn thúc mạnh vào đấy, dịch nhày tiết ra lúc này phải nói chẳng khác gì nước tuông khi vỡ đê cả.

Taehyung đâm thúc một hồi tiểu Vương cuối cùng cũng chịu giật giật vài cái phóng hết mấy con lăng quăng vào bên trong hậu huyệt nhỏ. Tiểu thỏ cũng được hắn buông ra mà phóng hết ra sàn gỗ. Jungkook sau hiệp đu đưa mà mệt đến mức cơ thể mềm nhũn ra ngã phịch người xuống sàn gỗ, bụng nhỏ lúc đầu đã chứa đầy đồ ăn nay còn phải chứa thêm dịch trắng của hắn mà trướng căng hết cả lên.

- Đại Vương..._nhìn hắn.

- Ta nghe đây_Ngồi xuống nhấc đầu bé gối lên đùi mình, ôn nhu vuốt nhẹ mái tóc bé.

- Ta yêu Đại Vương nhiều lắm nên là Người...nên là Người... Người đừng có quên 15 đĩa cà rốt xào lúc nãy nha!_tròn mắt nhìn hắn.

- Hả? À...Được rồi, 15 đĩa cà rốt xào, ta nhớ rồi!_mím môi một cái.

Taehyung cứ tưởng thỏ nhỏ sẽ nói lời mật ngọt nào đó, ai dè bé lại nhắc hắn nhớ 15 đĩa cà rốt xào lúc nãy. Thì ra...Thì ra bấy lâu nay Đại Vương cao cao tại thượng như hắn cất công lo đông lo tây bé Vương Phi đáng yêu sẽ bị nam nhân khác cướp mất mà quên không để ý kĩ rằng tình địch thực sự của mình đang ở ngay trước mắt, đó chính là món cà rốt xào!

_________________________
• Cảnh báo có cảnh pỏn khum phù hợp chi trẻ còn trong sáng, khuyến cáo nên đặt trước một bóng đèn sáng nhất nhà bạn ở nơi gần chỗ ngồi đọc nhất 💡 🪔

• Hăn viết xôi thịt còn non lắm nên là ep này mọi người đọc cứ góp ý nhiều vào nha! Hăn sẽ đọc và rep từng cmt nên các rds đừng ngại cmt nhá🥺🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com