Phần 9 ( H )
"Tôi là Kim Taehyung "
Câu hỏi thăm nhuyễn nhuyễn, đã hoàn toàn đánh sụp lý trí của anh, anh cúi đầu, hai tay nâng mặt của cô, nhẹ nhàng nhấp nháp cánh hoa non mềm.
Mùi hương của cô thật ngọt ngào, trong veo không thể tin được, làm cho anh muốn nếm, lại nếm, làm thế nào cũng không đủ.
"Uhm.... KIm Taehyung là ai?"
Suy nghĩ của cô mê loạn, ý thức mơ hồ. Cô muốn mở mắt ra, muốn nhìn người tên Kim Taehyung rốt cuộc là ai, nhưng mí mắt lại như bị đá nặng ngàn cân đè lại, bất di bất dịch.
Nóng quá, thật khó chịu, cô chỉ muốn càng nhiều. Nhưng, tại sao, anh lại rời khỏi cô vậy?
"Đừng đi"
Toàn thân cô không còn vật gì, như đứa trẻ lúc mới sinh. Da thịt trắng noãn tinh tế trên drap giường màu đen tương giao chiếu rọi, cảnh tượng tuyệt mĩ như thế làm cho anh nín thở, làm sao anh có thể chịu được ?
Cô đẹp đến mức làm cho lòng anh run rẩy. Anh cho rằng, anh còn phải tốn thêm một chút thời gian mới có được cô, không ngờ, lại nhanh như vậy, thậm chí nhanh đến mức anh không kịp phản ứng.
Nhưng, anh muốn cô.
"Tôi sẽ không đi"
Quần áo trên người ào ào rơi xuống đất, anh trở lại bên giường, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn. Da thịt với da thịt tiếp xúc trực tiếp, dương cương với âm nhu, cường tráng với yếu đuối..... Anh muốn nổi điên.
"Bảo bối, nhịn một chút, được không?"
Đau, rất đau..... Cảm giác đau kịch liệt làm cho suy nghĩ của cô thanh tỉnh trong nháy mắt , con ngươi đen thui, bỗng nhiên trợn to, người đàn ông 3 lần 4 lượt muốn vô lễ với cô, tại sao luôn chèn ép cô
"Đau, thật là đau, buông tôi ra, buông tôi ra. . . . . ."
Cô đau khóc thành tiếng. Của hắn lớn như vậy, làm sao cô có thể chịu được? Người nào có thể chịu được đau đớn như vậy chứ.
"Ngoan, một lát sẽ hết thôi..."
Anh dùng đôi môi ngăn lại tất cả khẩn cầu cùng tiếng khóc của cô, chỉ muốn cùng cô dây dưa mãi. Điên cuồng, mê loạn, không có ý thức. . . . . .
Mồ hôi, nước mắt, chưa bao giờ ngừng nghỉ. . . . . . Tận tình giày xéo, tận tình đắm chìm. . . . . . Phụ nữ cùng đàn ông kết hợp, có thể chạm đến thế giới cực lạc....
Tình cảm không biết tên, đã sớm khắc sâu vào tận xương tủy, sâu trong linh hồn.....
Tại sao cô còn không tỉnh lại?
Taehyung nhìn chằm chằm người phụ nữ nằm ở trong chăn, lại nhìn đồng hồ trên tay của mình, 12 giờ trưa rồi, nói cách khác, sau khi anh tỉnh lại, vẫn ngồi ở đây chờ cô tỉnh lại.
Nhưng, cô giống như đang ngủ, nếu không phải vẫn còn hô hấp nhàn nhạt chứng minh cô vẫn còn thở, anh thật sẽ tin rằng người phụ nữ ngủ trên giường anh từ tối qua đến giờ không nhúc nhích đã tắt thở rồi.
Đầu năm nay sẽ còn có người vì làm tình đến thể lực cạn kiệt mà ngủ mê không tỉnh sao? Ý tưởng này chợt lóe trong đầu làm cho anh cảm thấy nhức đầu.
Tối hôm qua, do tác dụng của dược, cô không ngừng quấn lấy anh, căn bản không biết mình đã làm gì. Nhưng anh lại tỉnh táo, anh biết rõ mình đang làm gì.
Sau khi giải dược tính cho cô, thân thể nho nhỏ mềm mại, dường như muốn như thế nào cũng không đủ, không quản cô đang mê man, anh chỉ có thể theo bản năng một lần, lại một lần muốn cô....
Thậm chí, sau lần thứ nhất ôm cô đến phòng tắm tắm rửa, trên thân thể nhỏ bé, mềm mại hiện đầy dấu vết của anh, làm cho anh mất khống chế.
Đúng vậy, ở trên người cô mất khống chế. Chẳng lẽ mình đã đòi hỏi quá độ! Lông mày anh tuấn nhăn chặt lại, không được, nếu cứ ngồi chờ như vậy, anh muốn nổi điên mất.
Đưa tay cầm lấy điện thoại để ở 1 bên, chỉ mất mấy giây, điện thoại đầu dây bên kia đã có người tiếp :
"Cổ quản gia, lập tức thông báo với quản gia, để cho ông ấy đến phòng của tôi, con nữa, đem một bộ ga sạch sẽ lên đây"
Vì không muốn ảnh hưởng đến người trên giường, Taehyung thấp giọng nói, nhưng mệnh lệnh của thiếu gia ý vị 10 phần. Người giúp việc nhà Kim luôn luôn làm việc gọn gàng, linh hoạt, chuyện của ông chủ phân phó sao có thể làm qua loa?
Nhưng tứ thiếu nhà bọn họ 10 ngón tay chưa bao giờ nhúng tay vào việc nhà, vừa nói cái gì? Tự mình thay ga giường? Có thật không?
Hôm nay tứ thiếu thật kì quái, rõ ràng không phải chủ nhật, cũng không đi làm, bữa sáng cũng không xuống ăn, bây giờ lại muốn tự mình đổi ga giường?
Tứ thiếu mặc dù không giống những công tử nhà giàu khác, nhưng phụ nữ bên cạnh nhiều vô số kể, nhưng từ trước đến nay cũng chưa từng dẫn phụ nữ về nhà. Chẳng lẽ bên trong thật sự có người sao?
Cổ Quản gia tự mình đưa ga giường lên, nhìn vẻ mặt nặng nề của Tứ thiếu gia, chỉ mở một bên cửa, vẻ mặt nghi hoặc.
"Cổ quản gia, ông còn có việc gì sao? Không có chuyện gì thì đến cửa đợi bác sĩ, khi nào ông ấy tới bảo ông ấy lên phòng tôi"
Taehyung bất mãn nhìn quản gia chưa bao giờ nhiều chuyện, hôm nay vì sao lại không bình thường như vậy?
"Thiếu gia, có cần tôi bảo người đến giúp cậu thay ga không?"
Cổ quản gia vẫn cảm thấy chuyện này có chút cổ quái.
"Không cần, ông xuống dưới trước đi. Nhớ kĩ, nếu như không có sự đồng ý của tôi, bất luận người nào cũng không được vào phòng tôi"
Rầm một tiếng, cửa phòng đã nặng nề khóa lại.
"Cổ quản gia, trong phòng tiểu tứ có chuyện gì sao?"
Một đạo thanh âm trầm ổn từ trên lầu truyền đến, Cổ quản gia quay đầu lại:
" Kim thiếu gia, không có việc gì, tứ thiếu muốn tự mình đổi ga giường mà thôi"
Lão quản gia cung kính nói.
"Thay ga vào thời điểm giữa trưa sao?"
Kim Hong Bin không thể tin nhìn vào cánh cửa đã đóng chặt, tiểu tứ bị chập mạch sao?
"Vâng"
"Cổ Quản gia, bác sĩ đến rồi, có mời ông ấy lên không?"
Một người giúp việc từ dưới lầu vội vã đi lên, thấy Hong Bin ở phía sau, nhẹ nhàng chào một câu:
"Xin chào Kim thiếu gia"
"Tiểu tứ bị sao vậy? Tại sao lại muốn mời bác sĩ đến?"
Kim Hong Bin lại cảm thấy kì quái, bước chân như thế nào cũng đứng im không muốn xuống lầu.
"Lập tức mời bác sĩ lên đây"
Cổ Quản gia phân phó người giúp việc đi xuống. Trong phòng, hai người đàn ông ngồi ở trên sofa phía bên ngoài, sắc mặt nặng nề, mặc cho không khí trầm mặc kéo dài cũng không ai muốn lên tiếng phá vỡ.
"Cô ấy là ai?"
Hong Bin rốt cuộc phá vỡ trầm mặc, cẩn thận đánh giá khuôn mặt vẫn không thay đổi của tiểu tứ. Thật lợi hại nha! Không có kết hôn đã dám đem đàn bà về nhà, còn làm cho người nhà....
Chậc, thật không biết là nên khen hắn hay như thế nào nữa. Nếu như ông nội biết được, thế nào cũng có trò vui để xem.
"Chuyện không liên quan đến anh, quản tốt cái miệng của anh là được rồi"
Taehyung hung hăng nhìn chằm chằm anh 2 của mình. Nếu không phải sợ anh ta sẽ đến chỗ ông nội mật báo, anh căn bản sẽ không để cho anh ta với bác sĩ đi vào.
"Tiểu tứ, cậu không thể nói như vậy. Tôi đây dù gì cũng là anh 2 của cậu"
Kim Hong Bin khẽ cười. Thật khó có thể nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của tiểu tứ như vậy.
" Hong Bin , nếu không phải ái ngại miệng của anh, tôi không quan tâm anh có phải anh của tôi không, tôi đã ném anh từ nơi này xuống rồi"
Taehyung đứng lên, có phần không kiên nhẫn, thật là, bác sĩ sao lại khám lâu như vậy chứ. Châc, chậc, lửa giận thật không nhỏ đâu!
"Cậu định làm như thế nào?"
Hong Bin không sợ chết hỏi . Cho đến khi bác sĩ tóc bạc từ trong phòng ngủ đi ra , Taehyung vội vàng gấp gáp hỏi:
"Cô ấy bị cái gì?!"
"Thân thể tiểu thư không có gì đáng ngại"
Bác sĩ ngồi xuống ghế sofa, rót cho mình một ly trà. Muốn 2 đại thiếu gia này rót cho ông ly trà, thay vì ông tự làm một mình còn sướng hơn.
"Vậy vì sao cô ấy ngủ mãi không tỉnh"
"A, việc này phải hỏi tứ thiếu rồi"
Bác sĩ uống một ngụm trà, không nhanh không chậm nói. Tuổi trẻ bây giờ không biết kiềm chế, nhưng cũng phải xem đối phương có thể chịu đựng được không?!
"Tôi?!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com