8. Cậu bên ai cũng được, miễn ko phải cô
Taehyung đuổi theo đến cửa khách sạn, đúng lúc thấy Tzuyu ngồi vào trong xe, đang chuẩn bị khởi động xe dời đi. Cậu chạy nhanh tới chỗ cô, bàn tay chống lên thành xe, trực tiếp nhảy vào chỗ kế bên tay lái.
Tzuyu bị động tác của cậu làm cho giật nảy mình,
- Taehyung, cậu vừa làm cái gì vậy? Nếu cậu làm hư xe của tôi, tôi nhất định sẽ làm thịt cậu!
Chiếc xe thể thao màu hồng đào này quả thực là bảo bối của cô nha.
Taehyung không để ý tới cô, tự động thắt dây an toàn.
Tzuyu trừng mắt nhìn động tác của cậu,
- Cậu --
Đang muốn bảo cậu xuống xe, lại nghĩ đến nơi đây là cửa khách sạn, mấy nhân viên đang nhìn bọn họ.
Căm tức tạm thời đành phải nuốt vào trong bụng, Tzuyu dùng sức nhấn mạnh chân ga.
Đi khỏi khác sạn được một quãng xa, cô lập tức phanh xe.
- Đi xuống!
Taehyung liếc cô một cái, ngoan ngoãn tháo dây an toàn, mở cửa xuống xe.
Tzuyu không thèm để ý cậu, nhưng mà thấy cậu nghe lời cũng vừa lòng, chân của cô chuẩn bị nhấn ga, chờ cậu xuống xe sẽ lập tức phóng đi.
Ai dè Taehyung vừa xuống xe, đột nhiên xoay người, thân hình cao lớn bỗng áp sát cô.
Tzuyu bị động tác bất ngờ của cậu dọa sợ, nhất thời không kịp phản ứng, chờ cô hoàn hồn, chìa khóa xe đã bị cậu rút ra.
Cô hổn hển, đang muốn mắng chửi, đã thấy Taehyung giơ cao tay, quăng chìa khóa trên tay đi.
Tzuyu trơ mắt nhìn chiếc chìa khóa xe theo hình vòng cung biến mất vào trong đám cỏ, mà tên đầu sỏ gây ra lại vỗ mông, đi thẳng về phía khách sạn.
- Kim Taehyung!!!
Tzuyu phát điên, cô không ngờ tên nhóc này lại dám làm như vậy, cô hổn hển bước xuống xe, chỉ vào bụi cỏ phía trước ra lệnh cho hắn:
-,Mau đi nhặt chìa khóa xe về cho tôi!
Taehyung đút tay vào túi quần, xoay người nhìn tư thái cao ngạo của cô, nhàn nhạt nhíu mày.
- Vì sao tôi phải nhặt? Xe này không phải của tôi, mà tôi cũng không có rảnh rỗi đi tìm chìa khóa giúp cô.
- Cậu --
- Tức giận sao? Bây giờ cô tức giận thì như thế nào, câu nói mà chú Suho vừa nghe cũng không có kém, rất đau lòng đấy.
Taehyung nói không chút khách khí.
-,Hôm nay là sinh nhật của chú Suho, cho dù cô không ưa chú ấy, cũng không nên mà mất mặt chú trước mặt mọi người chứ.
Tzuyu biết Taehyung nói đúng, cô không nên mở miệng làm thương tổn ba, lời vừa ra khỏi miệng cô cũng thấy rất hối hận, biết mình sai là một chuyện, nhưng không có nghĩa là người khác được chỉ trích cô, đặc biệt là tên nhóc đáng ghét này.
- Nói đủ chưa?!
Tzuyu lạnh giọng ngắt lời cậu,
- Đây chuyện giữa ba và tôi, cậu không đủ tư cách nói đạo lý với tôi, càng không có tư cách dạy với tôi. Cậu thích dạy người khác như vậy, sao không đi mà dạy mẹ cậu ấy? Dù sao chính mẹ cậu là kẻ thứ ba đi phá hoại gia đình người khác --
- Tzuyu!
Taehyung không muốn nghe những lời nhục mạ mẹ của cậu, hôm nay đã nghe quá nhiều rồi, cũng nhẫn nhịn đủ rồi.
- Dù mẹ tôi không đúng, nhưng bà cũng là trưởng bối của cô --
- Trưởng bối?
Tzuyu ngắt lời của nói cậu, mỉa mai.
- Bà ta có xứng không?
Cô gái này...... Tzuyu hít sâu một hơi, cảm thấy giảng hòa với cô không được, ngược lại chỉ làm bản thân thêm tức giận mà thôi.
- Tùy cô, cô cứ tiếp tục cừu thị mọi người đi, tôi nghĩ chọc người chán ghét có lẽ chính là niềm vui thích lớn nhất của cô.
Nói xong, không muốn ầm ỹ với cô nữa, Taehyung xoay đầu chạy lấy người.
Tzuyu mím chặt môi, quật ngạo nhìn Taehyung rời đi, không nhìn thấy bóng lưng của cậu nữa, cô mới buông xuống phòng bị, suy sụp ngồi bệt xuống.
Dựa vào cửa xe, Tzuyu cúi đầu, mệt mỏi xoa huyệt thái dương, vẻ kiêu ngạo không còn nữa, ngược lại chỉ còn lại sự cô đơn, mệt mỏi thở dài.
Cô không biết mình làm sao nữa, từ lúc Taehyung bắt đầu lên xe, ngực cô luôn phập phồng lo âu, cả người khó chịu không thôi.
Cho nên nhất thời khống chế được, mới nói ra những lời kia với ba...... Hôm nay là sinh nhật ba, sao cô lại làm như vậy chứ?
Không phải không muốn xin lỗi, nhưng cô mở miệng không được. Cho dù đời này không muốn tiếp tục đối đầu với ba, cũng không thể nào sống hòa hợp với ông được.
Vì không muốn tính ương ngạnh của mình chịu thua, cô đành phải rời đi, lại không ngờ Taehyung sẽ đuổi theo, sau đó lại càng không vui.
Đây là hình thức lúc ở gần cậu, không phải làm như không thấy, thì cũng là cãi nhau ầm ỹ.
Cho đến lúc này đây, cô vẫn rất lạnh lùng với bà Jisoo, không nói những lời khó nghe với bà ta, bởi vì cô đem hết mọi thứ đổ lên đầu cậu.
Cậu chán ghét cô, tốt lắm, cô không cần cậu thích cô.
Cậu nên lựa chọn cô gái tóc vàng kia. Lúc ở cổng trường cô nghĩ...... Dù sao mọi chuyện cũng có chút thay đổi, ít nhất trước kia chưa từng thấy cậu có bạn gái...... Nhưng mà lúc trước cô không mấy chú ý tới tình hình của cậu.
Dù sao, cậu cùng ai cũng tốt, miễn sao không phải là cô...... Dẹp bỏ hình ảnh cô tịch trong kí ức kia, Tzuyu nhắc nhở mình, không cho bản thân nghĩ linh tinh, đứng thẳng dậy, đi đến bụi cỏ phía trước.
Tuy rằng xung quanh vẫn có ánh đèn đường, nhưng bụi cỏ lại khá âm u, ngọn đèn chỉ có thể mơ hồ chiếu đến, Tzuyu cúi đầu nhìn.
Chìa khóa chắc hẳn chỉ ở quanh đây...... Cô ngồi xổm xuống, hai tay mò mò bụi cỏ.
- Kỳ lạ, sao lại không có......
Tzuyu nhíu mày, rõ ràng ở trong bụi cỏ, cô cố tìm kiếm ở xung quanh.
Taehyung quay trở lại nhìn thấy cảnh này.
Cậu không ngờ Tzuyu sẽ ngồi xổm tìm chìa khóa, cậu nghĩ cô sẽ kêu taxi bỏ đi -- cậu không biết, chiếc Lamborghini này trước kia cô đã để vuột mất, kiếp này rốt cục cũng mua được, cho nên nó thực sự là bảo bối của cô, làm sao cô nỡ để nó ở trên đường được chứ!
Cái mông căng tròn đối diện với cậu, xoay qua xoay lại...... Taehyung không khỏi nhớ đến những lời bình luận của cánh mày râu về thân hình của cô trên tạp chí -- Chou Tzuyu là người có thân hình ma quỷ nhất trên đời này, nhất là cái mông xinh đẹp cùng với đôi chân thon dài kia, quả thực gợi cảm đến đòi mạng.
- Aaa!shit!
Tzuyu đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, cả người nhảy dựng lên, tức giận đến hươ chân múa tay.
À...... Taehyung có thể đoán được cô đang nổi điên vì chuyện gì.
- Hừ hừ!
Đòi mạng nha, khó có được dịp thấy nữ vương mất mặt trong hoàn cảnh này, cậu không nhịn được cười ra tiếng.
Tzuyu kinh ngạc quay đầu, vừa nhìn thấy Taehyung, ánh mắt cô bùng lên giận dữ, lại nghĩ đến tay mình lúc nãy vừa dính phân chó...... Sắc mặt nhất thời đen lại.
Taehyung cố nhịn cười, khóe miệng vẫn còn run run, cậu giơ tay phải hướng về phía cô, sau đó mở ra, lắc lắc chìa khóa xe trên tay. Lúc nãy cậu không có quăng chìa khóa xe của cô đi, chỉ là lừa cô thôi.
Sau đó, nhìn thấy sắc mặt nổi trận lôi đình của Tzuyu, cậu chậm rãi mở miệng,
- Tôi quay lại để trả chìa khóa cho cô
-----------/////---------/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com