Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 5 : TAKE MY HEART


Ngày 14.02.
Chi cùng bố mẹ trên đường ra sân bay.
... Lần đầu ta gặp Nhỏ trong nắng chiều bay bay. Ngập ngừng ta hỏi nhỏ. Nhỏ bảo "Nhỏ không tên". Ừ thì, Nhỏ không tên. Bây giờ quen nhé Nhỏ. Nhỏ ơi!!!...
... Lần này ta gặp Nhỏ trong nắng chiều bay bay. Ngập ngừng ta hỏi nhỏ. Nhỏ bảo "Nhỏ chưa yêu". Ừ thì, Nhỏ chưa yêu. Bây giờ yêu nhé Nhỏ. Nhỏ ơi!!!...
... Đây là bài hát của bạn có biệt danh Stitch tặng cho bạn có biệt danh là Pooh, cùng với lời nhắn : "Thấy bài hát cũng đúng nhỉ. Hihihi. Thời gian trôi nhanh lắm, đừng quá bận lòng, rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi. Tớ và cậu cùng cố gắng nhé, tương lai gặp lại sẽ trưởng thành hơn, chững chạc hơn và đủ "trình" để quyết định mọi việc liên quan đến bản thân mình. Cậu từng nói cậu tin vào định mệnh, còn tớ thì không, tớ chỉ tin vào sự lựa chọn này của tớ mà thôi. Tớ sẽ ko từ bỏ! Fighting...!!!"
... Tình cờ ta gặp Nhỏ trong nắng vàng ban mai. Thẹn thùng ta hỏi nhỏ. Nhỏ bảo khờ ghê đi. Ừ thì, khờ ghê đi. Thương rồi sao chẳng hiểu. Nhỏ ơi!...
Chi chúm chím cười "Rõ là khờ quá còn gì, sao cậu biết tớ ko hiểu...?".
Sau khi gửi bài hát lên chương trình quà tặng âm nhạc, Gil vội vã lên xe chạy ra sân bay với sự phấn khởi và hớn hở trong lòng. Gil tự nhận thấy, mình đã thay đổi nhiều trong cách suy nghĩ và cách nhìn nhận một vấn đề theo chiều hướng tốt hơn.
Tại sân bay. Chi cùng bố mẹ vừa tới. Tiến vào khu vực phòng chờ, để chuẩn bị check-in. Mọi người cùng nhau chụp hình kỷ niệm. Chi cứ ngó quanh, tìm xem Gil đã tới chưa.
Lúc này, Gil vừa tới khu vực gửi xe. Cũng may là Chi vừa nhắn thông tin chuyến bay. Gil chạy vào, đứng nép sau cái bảng quảng cáo, đủ gần để quan sát Chi đang cùng gia đình chụp ảnh.
Chi nhìn thoáng, đã phát hiện ra là Gil rồi. Chi xin phép mọi người đi ra ngoài tí xíu. Chi bước lại chỗ Gil.
- Em cứ nghĩ Gil sẽ ko tiễn em.
- Gil xin lỗi.
- Sao phải xin lỗi, chẳng phải giờ Gil đang đứng đây còn gì.
- Ừ, thì....
- Gil ko có gì để nói với em sao?
- Có, có nhiều lắm, nhưng Gil ko biết bắt đầu từ đâu. Những gì cần nói Gil đã nói trên radio lúc nãy rồi, còn cả trong cái hộp này nữa.
Gil vừa nói, vừa đưa cái hộp nhỏ cho Chi.
Chi đón lấy và mỉm cười. - Em có được xem luôn ko?
- Thôi, để lát nữa rồi hãy xem.
- Cũng được. Em cũng có quà cho Gil nè. Chi nói rồi đưa cho Gil một cái hộp nhỏ.
- Gì vậy?
- Là tín vật đó.... hjhjhjhj ...Lát nữa, Gil hãy xem. Em biết thế nào Gil cũng tiễn em mà, Gil ko thể bỏ em được đâu, đúng hok?
Gil cười, - Ừ....
Rồi bỗng nhiên, Chi dang tay ôm chặt Gil và nói :
- Em thích Gil, rất thích, Gil biết ko?. Có thể em chưa đủ nhận thức, rằng việc này đúng hay sai, nhưng chỉ cần Gil ko buông tay, thì em cũng ko buông tay. Em sẽ trở về, trưởng thành hơn, chững chạc hơn, để có thể chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình. Gil đợi em nhé.
Gil bất giác xiết chặt vòng tay của mình, như ko muốn để Chi đi.
- Em nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, chịu khó quan tâm tới bản thân một chút, có chuyện gì là phải cho Gil biết ngay, ko được giấu bất cứ chuyện gì nữa. Được ko?
- Vâng...Em hứa...
- Thôi, sắp tới giờ check-in rồi. Em vào với gia đình đi. Liên lạc sau nha.
Chi nới lỏng tay mình ra, và kiễng chân lên, hôn vào má Gil.
- Tặng Gil nè! Hãy nhớ nhé!
Chi nói xong, rồi bỏ chạy.
Gil đưa tay, sờ lên má mình. - Gil sẽ nhớ, nhớ nhiều lắm,....
Sau khi check-in, trong lúc ngồi chờ lên máy bay, Chi mở cái hộp nhỏ Gil vừa đưa, thì thấy có một tờ sticker, vẽ hình mặt cười, có note dòng "Thương em nhiều lắm!", lại thêm tờ nữa "Gil tặng em. Happy Valentine nhé!", kèm theo là một chiếc vòng đeo tay, Chi thấy quen quen, hồi sau mới nhớ là giống như chiếc của Gil đang đeo, nhưng khác ở chỗ là chỉ có một vòng, còn của Gil là hai vòng. Chi cười, "Đây có thể xem là tín vật hok ta?. Mà người gì lạ, sao kiệm lời quá vậy, chỉ có nhắn bao nhiêu thôi đó hả...! Làm mình cứ mong chờ. Nghĩ thấy kỳ, ngày hôm nay đáng nhẽ phải buồn, thế mà mình chẳng thấy buồn tẹo nào, ngược lại còn rất hạnh phúc nữa chứ."
Gil ngồi ở ghế đá trong khuôn viên sân bay, Gil muốn nhìn thấy chiếc máy bay đưa Chi đi về một nơi xa. Lúc này, Gil mới nhớ tới cái "tín vật" của Chi. Mở ra, Gil thấy ngay một chiếc nhẫn, y chang chiếc của Chi, ra đây là "tín vật", Gil vừa cười vừa lắc đầu. Kèm theo một mẫu giấy "Tặng Gil nè. Gil phải luôn đeo đó nha. Em mà phát hiện Gil ko đeo hoặc Gil làm mất thì ko xong với em đâu. Hãy giữ cho tới khi em trở lại. Happy Valentine, nhé Gil."
Đúng lúc này, máy bay cất cánh, Gil nhìn theo và thì thầm "Tạm biệt em. Hẹn gặp lại".
-------------------------
Ngày 06.07
- Alo, mẹ hả?
- Ừ, mẹ đây, khỏe ko con? Hôm nay làm gì mà vui thế?
- Con vừa nhận được kết quả học tập kỳ này, toàn A thôi nhớ, con của mẹ giỏi ghê chưa. Hjhjhj...
- Thế cơ á! Con gái muốn mẹ thưởng gì nào?
- Mẹ biết rồi mà còn vờ hỏi, con đã sẵn sàng rồi ạ.
- Được rồi, mẹ giữ đúng lời hứa của mình. Thế nhé!
- Vâng, ạ. Con yêu mẹ nhất trên đời. Chụt chụt chụt...
- Chỉ được cái giỏi nịnh thôi à. Đi cũng gần nửa năm rồi, mà tính tính vẫn cứ trẻ con như vậy, ko khá hơn.
- Hjhjhjhj...Vậy nhá. Con chào mẹ ạ!
- Chào con.
-------------------------
Ngày 08.07 - Sinh nhật Gil
Nhóm bạn đang hì hục chuẩn bị cho buổi sinh nhật của Gil. Nào là thổi bong bóng, cắt dán chữ, sắp xếp bàn ghế, chén dĩa, chia phần thức ăn, nước uống. Kẻ chạy ra, người chạy vào. Chỉ có nhân vật chính là ko thấy đâu.
- Kia kìa. Một người bạn chỉ chỉ ra đằng xa.
- Ra là đang lang thang ở khu vực nhà của Chi, thế nào cũng lại nhớ linh tinh, rồi buồn vu vơ cho xem. Bạn đứng kế bên nói.
Chuẩn bị xong xuôi, nhân vật chính cũng xuất hiện. Mọi người đứng xung quanh chúc mừng sinh nhật Gil, Gil đang cầu nguyện và chuẩn bị thổi nến thì nghe nhạc nổi lên kèm theo tiếng hát.
... You can take my heart... for a walk on a beach, you can take my heart... for a little trip. You can take my heart ...very close to your heart, you can take my heart ...forever if you like...
...But not every heart, belongs to any other. You and I, you and I ... are meant to be...
Gil nhận ra đây là giọng của Chi, quay đầu nhìn lên phía trên, thấy Chi xuất hiện, vẫn tiếp tục hát. Cảm giác này ko ai có thể tả được, vì chỉ có Gil mới cảm nhận được trọn vẹn khoảnh khắc này.
...If I take your heart, I'll cherish it every day. If I take your heart, I'll heal these old wounds. If I take your heart, It's to make it happy. If I take your heart, It's forever close to mine....
... I'm the one for you, you're the one for me, you love me as much as I do, when you look at me and we're skin to skin. I want you so, please come in!
And you love me more and more, and my love grows up with you,
And you kiss me more and more, and I kiss you too! and I kiss you too!...
Blah...blah...blah...blah...
- Chúc mừng sinh nhật, Gil nha! Em về rồi ạ.
Gil vẫn đứng yên lặng, còn rất ngạc nhiên, đây có lẽ là điều bất ngờ nhất từ trước tới giờ Gil được nhận, cảm xúc lẫn lộn, hạnh phúc có, bất ngờ có, hoang mang có.
Một bạn lắc tay, nhắc Gil thổi nến. Chi bước lại gần, cùng mọi người hát chúc mừng sinh nhật Gil.
...Happy Birthday to you ! Happy Birthday to you ! Happy Birthday! Happy Birthday! Happy Birthday to you!...
Mọi người vui vẻ nhập tiệc. Gil vẫn chưa nói được gì, thì Chi nói trước.
- Chúc mừng sinh nhật Gil. Luôn vui vẻ và hạnh phúc nhớ.
- Cảm ơn em. Mà em về khi nào, hok báo trước cho Gil.
- Surprise mà, báo trước thì còn gì là bất ngờ, đúng hok? Gil ko biết là em đã nỗ lực như thế nào đâu. Xíu em kể cho, giờ để em ăn đã, em đói.
- Vậy em ngồi xuống đây đi, để Gil lấy thức ăn cho em.
- Cảm ơn, Gil.
- Hok có chi. Khách sáo quá làm gì.
Sau buổi tiệc, Gil và Chi cùng tản bộ trên con đường quen thuộc ở KTX.
- Kể Gil nghe đi, sao em về đột ngột vậy?
- Sao lại đột ngột, em đã có sẵn kế hoạch cho ngày hôm nay mà.
- Là như nào?
- Trước khi đi, em có xin mẹ em, nếu em đạt được kết quả tốt thì sẽ thưởng cho em một điều ước.
- Điều ước?
- Đúng vậy, đó là thưởng cho em một chuyến về Việt Nam đúng vào ngày này này. Em đã phải học rất nhiều...Hix... Gil xem nè... Da em có nếp nhăn lun... Già hẳn... Xấu xí hẳn lun... là do Gil đó... Gil đền đi... Hix hix...
Gil che miệng cười.
- Sao cười?
- Ừ, thì mắc cười nên cười.
- Hừ...
- Gil thấy em đi cũng được gần nửa năm, sự trẻ con ko giảm bớt, mà còn tăng thêm level.
- Gil nói y chang mẹ em. Hừ....
- Được rồi, được rồi, muốn Gil đền gì đây.
- Gil tự nghĩ đi. Gil nghĩ ko ra thì bo xì lun.
Gil đan tay mình vào tay Chi. Liếc ngang nhìn, cười và nói.
- Mai Gil dẫn em đi xem cầu Ánh Sao lên đèn nha, chịu hok?
Chi ko trả lời, chỉ gật gật đầu.
Cả hai cứ đi vòng quanh KTX, mà ko biết mình đã đi mấy vòng rồi, cứ đi như vậy cho đến lúc trời tối hẳn.
- Hôm nay em dám hát tặng Gil nữa cơ đấy! Lấy đâu ra mà nhiều dũng khí quá vậy? Chẳng phải em nói sợ hát lắm mà?
- Còn nhắc nữa, vừa ngượng vừa sợ chết đi được. Nhưng vì cất công từ Canada về thì cũng nên làm gì đó. Với lại, vì Gil đã gửi tặng em một bài hát vào sinh nhật em còn gì. Phải đáp trả thì mới đúng tinh thần trượng nghĩa. Hì hì hì.
- Có chí khí...có chí khí...
- Em mà....
------------------****[facebook.com/mygilenchi]****------------------ (the end)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com