Truyện này lúc trước đã được đăng trên tài khoản khác nhưng mộ đăng lại cho các bạn dễ theo dõi Author: AoiCorlin1107 Pairing: Karma x Nagisa Disclaimer: Những nhân vật trong fic không thuộc về mình và đọc không mang mục đích lợi nhuận.
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
TÔI LẠI ĐÁNH SẬP CÂU CHUYỆN KINH DỊ TRONG TRƯỜNG RỒI (Vô hạn lưu)Tác giả: Du NgưTên xuất bản: 校园公约 (Quy định trường học)Giới thiệu:Lâm Dị thi trượt kì thi tuyển sinh, lựa chọn một ngôi trường rởm để theo học. Trường Đại học rởm không hổ danh là trường Đại học rởm, dòng đầu tiên của giấy báo nhập học viết:[Bạn học Lâm Dị, thật đáng tiếc khi bạn đã trúng tuyển vào trường Đại học Kỹ Thuật Phi Tự Nhiên.]... (còn nữa)…
Tác giả: Tần NguyênTình trạng: Đang raTình trạng edit: Đang lếtEditor: Ư ƯTóm tắt:【Bệnh kiều siêu ngọt sủng, 1VS1】# Thần cách của Tô Yên... rớt. #Hệ thống nói, nếu muốn tìm lại thần cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu đi trên con đường công lược nam chủThiếu niên kiệt ngạo cả mặt lệ khí:"Cậu chỉ có thể thích một mình tôi."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Em nói em sẽ ở bên cạnh tôi cả đời."Ảnh đế tà mị mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây hôn cái nào."Tô Yên rối rắm, cô chỉ muốn tìm thần cách mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? ....thấy người đàn ông trước mặt không thích hợp, lập tức sửa miệng, là là là, đều là vì anh, thích anh nhất!Nam chủ đầy tay là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã, nói, sẽ ở bên cạnh tôi, vĩnh viễn không rời."Tô Yên nhẹ nhàng dỗ dành:"Được được được, đều nghe anh, để em lau máu đi, đừng dọa người khác??"Được đăng trên wattpad, mê đọc truyện và dembuon.vn…
Tên gốc: 我怀了反派的孩子Tên Hán Việt: Ta Mang Thai Nhân Vật Phản Diện Đứa BéThể loại: Hào môn thế gia, ngôn tình, ngọt sủng, xuyên sách, xuyên việt, HE, nữ cường... Tác giả: Công Tử Văn TranhConverter: lacmaitrangEditor: MyyTình trạng: 105 chương- Convert: Hoàn thành- Edit: Đã hoàn×Chú ý×- Truyện không set pass- Edit chưa có sự đồng ý của tác giả và mang tính chất phi lợi nhuận, xin đừng mang truyện đi đâu hết!Những nơi đăng truyện chính thức:- Wattpad: @Myy_OwO- WordPress: https://my0v0.wordpress.comBookcover designed by @nhbn_tel | Cooking Team •Coppyright ⓒ2019 by @Myy_OwO…
"Một câu chuyện nhẹ nhàng, hài hước với những tình tiết vụn vặt xoay xung quanh tình bạn, tình yêu gia đình và những rung động đầu đời..." ---- Anh cũng không biết từ lúc nào... Chỉ là, anh thích nhìn em ngồi tỉ mẩn đào hầm cho kiến, thích nhìn em nhảy nhót trêu con chó nhà hàng xóm rồi lại cắp mông chạy té khói khi nó bị tuột xích. Thích nhìn em chơi đồ hàng, ép anh và thằng Tùng ăn lá me đất cho bằng được. Thích nhìn em mặc áo của bố, giả làm bác sĩ tâm thần, cột chân cột tay con mèo lại để rồi bị nó cào cho hai phát, sưng vêu mặt. Anh thích em mỗi lần giận anh, lại mò ra vườn, vẽ bậy lên tường: "Đồ Đông chó, đồ chó Đông"... Thích em mỗi sáng nở nụ cười, chào con Rô trước khi đi học. Thích cách em quan tâm đến người khác, không vồ vập, không ồn ào, chỉ lặng lẽ ngồi cạnh, cho họ biết sự tồn tại của em, thích cả lúc em rơm rớm nước mắt, mếu máo nói với anh: "Chết em rồi anh Đông ơi..." Nói đến đây, hắn hơi dừng lại, khe khẽ cười, ngẫm nghĩ một hồi rồi mới nói tiếp. - Có lẽ... từ những cái thích nhỏ nhặt ấy, ngày này qua tháng khác đã tích thành cái thích to lớn, đủ để tạo thành lí do anh thích em...-------------*NOTE: Truyện bắt đầu viết từ năm 2012, 2013 gì đó (Chẳng nhớ chính xác nữa vì lâu quá rồi), cũng đã 6,7 tuổi có lẻ nên mong không bạn nào cmt kiểu sao giống truyện A, truyện B... thế? Block thẳng cánh đấy. Xin cảm ơn!…