21/2/2017
Hình như từ khi chuyện đó xảy ra mình có hơi vấn đề tâm lí
Ban ngày bình thường nhưng tối đến lại cản thấy trống rỗng lạ kì :(
21 tuổi, sv năm 3, còn mấy tháng nữa ra trường. K ny, ít gặp bạn bè, bù đầu đi học rồi đi viện =o= ở nhà cô chú. Nhiều lúc nghĩ chả khác gì osin :)
Dạo này cắm đầu vào Kpop trở lại nhưng bb hồi c3 cuồng nhiệt đu zai năm đó đã khác rồi. Tất bật vs công việc,cuộc sống. Gặp nhau còn chả có thời gian. Thân nhau rồi thành xã giao dần dần, chỉ lại 1 vài đứa tự hứa vs nhau duy trì mqh xã giao này đến suốt cuộc đời. Nghĩ buồn cười chua chát đúng k:) ngày bé thì mong lớn nhanh đi thật xa bố mẹ. Rồi khi trưởng thành lại muốn ào vào trong lòng mẹ khóc thút thít như hồi non dại. Kể những vấp ngã, mệt mỏi đầu đời .nhưng đâu có dễ. Sợ ng nhà lo lắng, sợ bản thân thật sự yếu mềm. Thật ra mình thực sự là 1 đứa yếu đuối ;(((((( tôi chỉ đang cố mạnh mẽ thôi. 1 đứa vốn đã nhạy cảm, mít ướt đâu thể mãi giấu nó sau lớp nguỵ trang mạnh mẽ đó đc :) tôi chỉ biết khóc lén lút vào buổi đêm, hôm nào thật sự chỉ 1 mình thì bật lên oà khóc. Vẫn nhớ như in ngày hôm đó, k phải oà khóc nức nở nữa mà phải là gào cmnr. Nghĩ lại tự thấy thật thương tâm...
23h45 làm nốt bài tập đã
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com