Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

t.tôi không còn yêu anh nữa

- aiss mỏi quá đi mất.

- là tại ai hả? không phải anh đẩy em xuống nước sao? bây giờ còn than vãn.


hôm nay thứ bảy, do khu cả hai sống bị cúp điện nên jungkook quyết định đưa em đi bơi cho mát mẻ một chút. em định sẽ ngồi trên bờ nhưng ai ngờ tên jungkook đáng ghét đã đẩy em xuống nước. rõ ràng gã biết em không biết bơi nhưng vẫn cố tình, kết quả là bây giờ jungkook đang ở dưới hồ cùng ami, cả hai tay ôm lấy eo chiếc eo nhỏ nhắn, chỉ cần buông ra một chút ami sẽ la toáng cả lên.


- lên bờ thôi. ngâm nước lâu em sẽ bị bệnh.

- còn biết quan tâm như thế sao từ đầu còn đẩy em xuống nước?

nghe lời than trách của người kia, jeon jungkook phì cười, đưa tay bẹo lấy cái má bánh bao dính vài cọng tóc ướt. chưa phải là vợ chồng nhưng nhìn người kia trách mắng mình như trách mắng một người chồng, gã không sao kiềm nổi cảm xúc hạnh phúc xen lẫn chút buồn cười trong lòng.


- được được, là lỗi tại anh. là anh đã đẩy ami xuống nước. bây giờ lên bờ nhé, anh lau tóc cho em.



đoạn kí ức đẹp đẽ ấy đã dần trở nên mờ nhạt và tan biến đi mất hút giữa không gian vắng lặng, chỉ có duy nhất ánh đèn nơi bàn làm việc. jeon jungkook đặt bút xuống bàn, chỉ là hành động nhỏ nhưng âm thanh lại nghe rõ mồn một. nhìn xung quanh một lần nữa, cũng chẳng có gì thay đổi.


- anh phải làm sao đây...

nỗi dằng dặc đã đeo đẳng gã 11 năm trời. từ đầu gã chỉ cần giữ mối quan hệ với ami ở mức "có lợi đôi bên" thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra. sau khi kết thúc hợp đồng, gã và em sẽ đường ai nấy đi, sẽ không có bất kì cuộc hội ngộ đau lòng nào xuất hiện. thế nhưng toàn bộ những suy nghĩ đó khiến jeon jungkook cảm tưởng mình như một kẻ tệ bạc, một kẻ tồi tệ chỉ biết lặng thinh tỏ ra như thể quá khứ không có chuyện gì xảy ra. hơn thế nữa, mỗi ngày nhìn thấy em, lòng gã lại thương em hơn một chút, dần dần nó trở thành loại tình cảm từng làm gã đau thấu tâm can, đó chính là tình yêu.



dẫu biết sẽ đau khổ đến mức cùng cực như thế này nhưng jeon jungkook vẫn chọn cách yêu em. thật thống khổ làm sao !








- ami này.

- dạ, dì gọi con có chuyện gì không ?

dì ae ri đặt ly nước lọc xuống bàn rồi ngồi vào chỗ ghế đối diện. dù dì ấy quả thật có khi dễ mẹ em song vẫn là vai vế lớn tuổi hơn, ami ít nhiều nên giữ lễ độ. em gập máy tính lại để sang một bên rồi mới nói chuyện với dì ấy.

- con cũng đã ở đây lâu rồi. vốn dĩ ban đầu dì định sẽ để con gái dì ở cùng sau khi nó tốt nghiệp nhưng thật tình dì không nỡ thấy con phải ra ngoài kiếm nhà thuê. bây giờ, con cũng đã lớn cũng đã quen với cuộc sống ở đây, con đã tìm được nhà nào phù hợp chưa ?


cũng phải ami đã sống ở nhà dì ấy được 5 năm, sinh hoạt hằng ngày đều gặp nhau. dù mỗi tháng ami vẫn phụ dì ấy tiền ăn uống, mua quà vào dịp cuối năm và những ngày lễ quan trọng nhưng dì ấy và em không phải ruột thịt cũng chẳng có mối quan hệ thân thiết nên khó lòng mà giúp đỡ trọn vẹn. hôm nay, ae ri lên tiếng nói khéo như thế, ami đương nhiên hiểu rõ nên vội cười nhẹ, cúi đầu từ tốn trả lời:


- vâng ạ. con cảm ơn dì mấy năm qua đã giúp đỡ con. con đã tìm được một căn nhà gần công ty, chắc vài tuần nữa con sẽ chuyển đến đó sống, không phiền đến gia đình dì ạ.


tuy ae ri đối với mẹ em không mấy hòa nhã nhưng dì ấy cũng sẵn lòng giúp đỡ em đến tận 5 năm như vậy quả thật rất biết ơn. ami đã có ý định dọn đi sau khi công việc ổn định. tuy vậy, việc tìm nhà với giá cả hợp lý thật sự không dễ dàng. hơn thế nữa, ami không phải sinh sống ở úc từ nhỏ nên thủ tục sẽ rất phức tạp. may mắn là park jimin đã giúp em một tay, còn sẵn lòng cho em vây một nửa để trả tiền nhà. dù quá khứ ami không mấy tốt đẹp, cũng chẳng được hưởng hạnh phúc trọn vẹn song khi em bắt đầu một cuộc sống mới, loay hoay với những dự định đã vạch ra để mong muốn tìm được một cuộc đời bình an hơn thì ông trời chí ít đã đối đãi với em rất tốt. ami nhận được sự giúp đỡ, mọi hướng đi đều thuận lợi. có phải điều đó là đặc ân của những kẻ từng bị tổn thương đến vụn vỡ chăng ?


jung ami chua xót, nắm chặt bàn tay rồi lại thở dài một hơi nặng nề. ngoài cửa sổ đường xá đã thưa dần, chỉ còn ánh đèn hiu hắt nơi góc tối của những con hẻm.















- thưa chủ tịch, hoa ngài yêu cầu tôi đã chuẩn bị xong rồi ạ. xe đang chờ ngài ở dưới đại sảnh.


tiếng gõ cửa kèm lời nói của trợ lý vang lên cũng vừa vặn lúc jeon jungkook nhấn lưu tài liệu. từ tối ngày hôm qua đến bây giờ gã chẳng ngủ được giấc nào trọn vẹn, chợp mắt một lúc lại giật mình thức giấc. gã vô cùng mệt mỏi, taehyung đã lên tiếng khuyên gã nên về nhà nghỉ ngơi, công việc anh có thể lo được nhưng jeon jungkook như bỏ ngoài tai chẳng đoái hoài gì đến. kim taehyung như muốn phát điên với cái bản tính cố chấp của gã nhưng anh lại không biết, mỗi lần jeon jungkook nhắm mắt thì đoạn kí ức về những ngày tháng ami còn bên cạnh lại xuất hiện. hạnh phúc cứ thế bao lấy gã rồi chợt vỡ tan, biến mất tựa bong bóng mỏng manh, yếu ớt. cảm giác đó khiến gã thấy tồi tệ hơn gấp ngàn lần.





- đưa tôi đến ngọn đồi gần vùng biển ngoại ô.



chất giọng trầm như bị bệnh của jungkook làm người tài xế phía trên có chút ớn lạnh nhưng cũng nhanh chóng cho xe chạy đi. jeon jungkook không phải một người thong thả, mỗi khi lên xe đều lật tài liệu hoặc đọc báo chí bằng tiếng anh. hôm nay lại có chút khác, gã lười biếng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa kính, tâm trí lại vô thức nhớ rằng jung ami rất thích ngắm cảnh. nhiều năm trước, gã chỉ là một nhiếp ảnh gia, thường hay đến phoenix họp đêm, quẩy từng bưng một trận đến bốn, năm giờ sáng.

sau lần đổ vỡ với jiwoo, jeon jungkook đã xem hồng trần chỉ là nơi con người luyến lưu những dư vị mặn, nồng, chua chát của tình yêu và gã đã thề với lòng sẽ không dính dáng đến nó một lần nào nữa. rồi đột nhiên, jungkook nổi hứng muốn thử cuộc sống của một "daddy" sẽ ra sao, thế là gã gặp được em- người con gái dịu dàng tựa nắng mai, mang tâm hồn của một nàng thơ yêu kiều mong manh. chợt một phút nào đó giữa muôn vàn khoảnh khắc chạm mặt nhau, gã đã khắc sâu hình bóng của em giữa triệu má hồng. gã nhớ rõ những điều em thích và ghét, giờ không có em bên cạnh, jungkook đôi khi sẽ lặp lại những hành động hoặc một sở thích nào đó của em như thể em đang sống trong gã vậy.








đứng trên một ngọn đồi cao lọng gió, jungkook giương đôi mắt màu nâu sẫm về phía biển xa xăm. những con sóng dạt vào mõm đá bọt tung trắng xóa cả một khoảng. phút chốc gã thấy thật yên bình làm sao. đặt bó hoa mẫu đơn xuống một nấm mồ nhỏ dưới một tán cây cao. vài năm trước khi còn ở hàn quốc, jungkook đôi khi rảnh rỗi sẽ đến thăm mộ của jiwoo ở ngọn đồi gần vùng biển, tất nhiên thì phần mộ chính của nàng không phải ở đó. jeon jungkook chỉ làm nó để tưởng nhớ đến nàng vì khi còn sống nàng nói rất muốn ngắm nhìn biển ở một nơi cao hơn mặt đất. khi đến mỹ, jungkook vẫn tìm một ngon đồi vắng ngươi để làm một phần mộ nhỏ cho nàng.


- em thấy biển ở mỹ có khác gì so với hàn quốc không ? anh thì thấy chúng như nhau cả thôi.

- có lẽ, đây sẽ là lần cuối cùng anh đến đây. anh không muốn em vương vấn hay ưu buồn. ừ, điều này không phải vì anh còn tình cảm, chỉ tại anh thấy lỗi lầm này của anh quá lớn để mong lời tha thứ từ em hay ami.

như độc thoại nội tâm, chỉ có gã nói, gã nghe ngoài ra chẳng có ai cả. tiếng gió vù vù thổi vào mang tai mang theo những thanh âm của biển, chợt có chút gì đó buồn đã nao lòng. jungkook vẫn dùng ánh mắt ưu buồn nhìn chăm chăm vào nấm mồ. gã đứng đó hồi lâu, không nói gì thêm, lâu lâu lại thở một hơi nặng nề. sau cùng khi ánh hoàng hôn chập choạng lùi bước, thoái vị cho màn đêm mỹ miều sắp bao trùm gã mới thôi suy nghĩ. jungkook đặt một lá thư xuống đất cạnh bó hoa mẫu đơn, giọng dịu dàng nói lời cuối:

- chào đón một cuộc đời mới tốt hơn vạn lần nơi này em nhé. vĩnh biệt em, jung jiwoo.


" thân gửi jiwoo,

anh đã mong gì từ chuyện tình vụng dại của mình em nhỉ ? những lần nắm tay, anh đã cưỡng cầu rất nhiều điều mà bản thân không biết có thể chạm tới hay không. bản thân anh lúc đó chỉ tự nhủ rằng phải cố gắng nhiều hơn để em không phải vất vả, ấy thế mà tệ quá ! anh đã để vụt mất em. nói một lần mà cho mãi về sau, anh đã thôi không còn yêu em nữa, cũng không còn lưu luyến chuyện chúng mình. anh chỉ mong và mong nhiều hơn thế, rằng em sẽ hạnh phúc, cuộc đời mới sẽ đối đãi với em thật tốt. người đàn ông cùng em ở kiếp sau sẽ yêu em hết lòng, em nhé. và xin lỗi em, ngần lần xin lỗi em vì tổn thương và sự non dại của bản thân anh.

gửi em. "



tui đoán mọi người mong jungkook với ami nối lại tình xưa lắm nhưng mà đau khổ còn chưa đến đỉnh điểm thì làm sao yêu thương đượcccc keke ٩( ᐛ )و giỡn chứ mọi người dạo này có dự định gì cho hè này khumm zạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com