Chương 32: I do...
Khi những lời cầu hôn từ Faye vang lên, Yoko dường như không tin vào tai mình. Trước mặt em là người mà em yêu thương nhất, ánh mắt tràn đầy chân thành và khẩn thiết bày tỏ trái tim mình. Khoảnh khắc ấy, mọi thứ xung quanh như mờ đi chỉ còn lại tiếng sóng vỗ nhè nhẹ và nhịp đập dồn dập trong lồng ngực Yoko...
Lời nói của Faye nhẹ nhàng, Yoko lắng nghe không sót câu từ nào nhưng đọng lại tha thiết nhất trong em chính là câu cuối:
"...Yoko ...Em đồng ý kết hôn với chị chứ?".
Yoko cảm thấy một luồng cảm xúc dâng trào, trái tim em như bị nghẹn lại. Đôi mắt Yoko từ từ rưng rưng những giọt nước mắt đầu tiên lăn nhẹ xuống má, dọc theo sóng mũi cao thẳng như mang theo cả niềm hạnh phúc và sự xúc động vô bờ. Bờ biển yên bình và ánh ánh nắng vàng dịu dàng phía xa chân trời càng làm cho khoảnh khắc này thêm phần kỳ diệu.
Yoko mỉm cười gật gật đầu nâng bàn tay mình lên cho Faye đỡ lấy nhưng khóe môi run run không thể che giấu được xúc cảm mãnh liệt. Ánh mắt em lấp lánh nước nhìn chị đầy yêu thương và trân trọng. Những giọt nước mắt tiếp theo nối tiếp nhau rơi vì quá hạnh phúc, quá đỗi bất ngờ và cảm động. Yo cảm thấy như tất cả những mảnh ghép trong cuộc đời mình cuối cùng đã tìm thấy vị trí hoàn hảo của chúng.
Mọi người thường nói "sau này bạn nhất định sẽ gặp đúng người" nhưng chẳng ai nói rõ "đúng người" là như thế nào cả...
Có phải "đúng người" là khi bạn ở bên họ, bạn sẽ cảm thấy ấm áp từ tận đáy lòng, không phải lo âu hay bận tâm?... Hay đó là khi bạn được tự do, thoải mái làm những điều mình yêu thích mà không phải gượng ép hay cố gồng mình lên để trở thành ai khác...
Người ấy sẽ yêu bạn bằng tất cả những gì dịu dàng nhất. Họ yêu bạn vì những khoảnh khắc bình dị, vì sự vui tươi hồn nhiên ngay cả những lúc bạn xấu tính hay mắc lỗi thì họ vẫn trân trọng. Người ấy yêu thương, quan tâm và chăm sóc bạn... không để bạn phải buồn phiền hay chịu đựng bất kỳ tổn thương nào.
Tìm được một người như thế, chắc chắn không dễ dàng nhưng "đúng người" không có nghĩa là họ phải hoàn hảo. Bởi ai trong chúng ta cũng có những khuyết điểm. Điều quan trọng là hai người có thể vì nhau mà nỗ lực, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn. Và khoảnh khắc này đây dường như Yoko đã tìm thấy người ấy...
Faye yêu em... Faye bao dung với tất cả những thiếu xót của em không phải vì chị ấy không thể yêu được ai khác mà bởi Faye muốn cho em cảm giác an toàn và bình yên khi được che chở, bao bọc.
Sau mỗi cuộc cãi vã hay giận hờn, Faye vẫn luôn nhún nhường... không phải vì chị ấy kém cỏi nên phải chấp nhận mà chỉ vì Faye muốn xoa dịu cái tôi trẻ con của em, không bao giờ để em đi ngủ với trái tim bị tổn thương... Chị ấy luôn lắng nghe tất cả nỗi buồn và những tổn thương của em cũng là để có thể thương em nhiều hơn...
Bạn đời tốt thế này hỏi làm sao Yoko có thể từ chối đây?
Cố gắng bình tĩnh trong tiếng nức nỡ, Yoko đáp:
"Em đồng ý...".
Faye cũng sắp khóc đến nơi, chị nhẹ nhàng nắm lấy tay em... đôi bàn tay ấm áp và vững chãi.
Faye chậm rãi luồn chiếc nhẫn vào ngón áp út của Yo. Chiếc nhẫn vừa vặn hoàn hảo như thể được định sẵn chỉ dành cho em ấy. Khi chiếc nhẫn đã yên vị, Faye dùng hai tay nắm chặt tay Yoko không buông. Yo cũng nhìn chị rồi nhìn xuống tay mình ngắm nghía chiếc nhẫn lấp lánh, lòng vẫn ngập tràn xúc động...
"Hãy xem đây là một lời hứa nhé! Chị sẽ yêu em... sẽ không đi đâu cả..."
Từng lời ngọt ngào của Faye vang vọng trong lòng Yoko, chạm đến trái tim em hòa cùng tiếng sóng biển như một bản tình ca dịu dàng.
Yoko không muốn khóc tiếp, em khẽ đáp, giọng nói mềm mại nhưng chứa đựng tất cả tình yêu và sự chân thành:
"Em hứa sẽ không rời đi, dù thế nào đi nữa..."
Đó chính là lời cam kết cho một tương lai chung, nơi cả hai cùng đồng hành với một vai trò mới... "bạn đời".
Faye không thể kiềm chế niềm hạnh phúc, nụ cười nở trên môi và chị kéo Yoko vào vòng tay ôm chặt như sợ mất đi khoảnh khắc quý giá này. Giữa tiếng sóng biển rì rào, họ trao cho nhau nụ hôn đầy say đắm và ngọt ngào, đánh dấu sự khởi đầu của một hành trình mới trong cuộc đời họ.
Hy vọng rằng sau những tổn thương đã qua, chúng ta vẫn giữ được niềm tin vào tình yêu. Rồi một ngày nào đó, sẽ có người bước vào đời ta, nhẹ nhàng chữa lành những vết thương cũ. Vết sẹo có thể không biến mất, nhưng người ấy sẽ vẽ lên những sắc màu rực rỡ, biến chúng thành những bức tranh đẹp đẽ, che đi mọi đau đớn của quá khứ. Hãy can đảm mở lòng, đừng để những tổn thương xưa cũ ngăn cản bạn trao tình yêu và niềm hạnh phúc cho người đến sau.
Sương mù sẽ tan, tình yêu sẽ lại đến. Dù cuộc đời có tăm tối đến đâu, chỉ cần trong lòng trồng một Đóa Hướng Dương, bạn sẽ luôn tìm thấy ánh sáng Mặt Trời...
https://youtu.be/lAbU1dRSt5I
Au: Hôm qua đẹp muốn chửi thề luôn... huhu... tối nay lại có ke reaction ời🥰
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com