Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40

Faye và Yoko đứng trước cửa phòng cấp cứu, không khí nặng nề bao trùm lấy hai người. Ánh đèn đỏ phía trên cửa phòng cấp cứu nhấp nháy liên tục như báo hiệu rằng cuộc chiến giành lấy sự sống đang diễn ra bên trong kia là cực kỳ cam go. Faye ngồi tựa lưng vào tường, đôi mắt chị đăm chiêu nhìn xuống sàn, trong lòng ngổn ngang hàng tá suy nghĩ. Yoko ngồi bên cạnh Faye, tay nắm chặt lấy tay chị không một kẻ hở, không nói gì nhưng sự hiện diện của em đã là nguồn động viên lớn nhất đối với Faye lúc này.

Đột nhiên, tiếng bước chân gấp gáp vang lên, cắt ngang sự im lặng căng thẳng. Mẹ của Faye - bà Lina, cùng mẹ của Aya - bà Lee  chạy tới. Gương mặt hai người phụ nữ lớn tuổi đầy lo lắng và sợ hãi. Khi nhìn thấy Faye, bà Lee gần như khuỵu xuống nước mắt chảy dài trên má. Bà lao tới, ôm chầm lấy Faye, khóc nấc lên trong sự đau đớn và tuyệt vọng.

"Faye... con bé sẽ không sao chứ? Con bé sẽ không sao mà, đúng không?" 

Bà Lee hỏi trong tiếng nấc nghẹn, đôi mắt đẫm lệ của bà tìm kiếm sự an ủi từ Faye. Nhưng Faye không biết phải nói gì để làm dịu nỗi đau của bà. Chị chỉ có thể vòng tay ôm lấy bà, cố gắng giữ cho giọng mình thật bình tĩnh. 

"Bác gái... chúng ta phải tin vào các bác sĩ. Aya sẽ vượt qua được, chị ấy là một người mạnh mẽ mà."

Yoko chào hỏi mẹ Faye đứng cạnh, bà chỉ gật đầu, mắt cũng đỏ hoe vì lo lắng nhưng vẫn giữ được bình tĩnh hơn. Bà Lina bước tới đặt tay lên vai mẹ của Aya, cố gắng truyền cho bạn mình thêm sức mạnh. 

"Lee... chúng ta phải tin tưởng vào đội ngũ y tế. Aya sẽ không sao..."

Yoko đứng lặng lẽ đôi mắt cô nhìn Faye và hai người mẹ. Em cảm nhận được sự đau đớn và sợ hãi đang lan tỏa khắp không gian xung quanh. Mặc dù mọi chuyện xảy ra quá nhanh và rối ren, Yoko vẫn hiểu rằng đây là lúc mà em và Faye phải đứng vững, để trở thành điểm tựa cho những người khác.

Thời gian trôi qua chậm chạp, mỗi phút giây chờ đợi đều dài như cả một đời. Faye vẫn đứng đó, giữ chặt lấy bà Kayo, hy vọng lời an ủi của mình có thể giúp bà bớt lo lắng. Nhưng thực lòng, chính chị cũng đang phải đấu tranh với nỗi sợ hãi và bất an trong lòng. Faye tự hỏi liệu cósẵn sàng để đối mặt với những gì sẽ đến sau cánh cửa phòng cấp cứu kia.

Aya là chị, là bạn, là người từng đồng hành với Faye qua rất nhiều năm tháng, có thể Aya đã gây ra nhiều sai lầm, nhưng điều đó không có nghĩa chị ấy sẽ trở thành kẻ thù với Faye. Không kể, họ còn từng yêu nhau, xem nhau như tri kỷ, là người trong nhà... Nếu Aya có chuyện gì, Faye không chắc mình sẽ cảm thấy như thế nào nữa...

Những tiếng động duy nhất trong hành lang yên tĩnh là tiếng thở dài, tiếng nức nở của bà Lee và tiếng bước chân nhẹ nhàng của y tá đi qua lại. Bầu không khí đè nặng lên tất cả mọi người, khiến thời gian như ngừng trôi.

Một lúc sau, cánh cửa phòng cấp cứu từ từ mở và một bác sĩ bước ra, gương mặt ông lộ rõ sự mệt mỏi nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm túc, chuyên nghiệp. Mọi người lập tức đứng bật dậy, Faye nắm chặt tay Yoko trong khi bà Lee và bà Lina tiến lên phía trước, đôi mắt tràn đầy sự mong chờ và lo lắng.

Bác sĩ nhìn quanh mọi người một lượt trước khi thở dài và nói: 

"Tình hình của bệnh nhân không khả quan. Cô ấy mang thai gần 4 tháng và mất rất nhiều máu. Vết thương bị đâm xuyên qua một số cơ quan quan trọng và mặc dù chúng tôi đã cố gắng hết sức để cầm máu nhưng nguy cơ vẫn rất cao..."

Bà Lee gần như khuỵu xuống khi nghe những lời đó, tay bà run rẩy nắm lấy cánh tay của Faye để giữ thăng bằng. Faye cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt, sự lo lắng trong lòng ngày càng lớn.  

"Bác sĩ, liệu chị ấy... liệu chị ấy có thể vượt qua không?" - Faye hỏi.

Bác sĩ nhìn thẳng vào mắt Faye, rồi chậm rãi lắc đầu. 

"Không có gì là đảm bảo. Chúng tôi đã làm tất cả những gì có thể nhưng bây giờ phần còn lại phụ thuộc vào ý chí của bệnh nhân. Trong 48 giờ tới rất quan trọng, chúng tôi sẽ theo dõi sát sao. Nếu cô ấy qua được giai đoạn này, cơ hội sống sót sẽ tăng lên. Nhưng tình hình hiện tại thì... *bác sĩ già lắc đầu - người nhà nên chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất!"

Lời nói của bác sĩ như một lưỡi dao vô hình cắt vào không gian, khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn. Bà Lee bật khóc khi không kìm nén được sự tuyệt vọng của mình. 

"Con bé... làm sao con bé lại ra nông nỗi này..." - Mẹ của Aya bà nghẹn ngào, nước mắt rơi như mưa.

Faye đứng đó, đầu óc trống rỗng chỉ còn tiếng vọng lại của những lời bác sĩ nói. Những câu nói cứ liên tục dội vào tâm trí Faye như muốn đánh sập tất thảy.

.

.

.

Aya được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt - nơi sẽ được theo dõi sát sao trong 48 giờ tới. Faye và Yoko đứng bên ngoài phòng bệnh, ánh mắt họ lặng lẽ dõi theo những y tá, bác sĩ bận rộn chăm sóc Aya qua lớp kính mờ. Không ai trong họ nói gì, nhưng sự căng thẳng và lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của cả hai.

Chẳng bao lâu sau, một viên cảnh sát xuất hiện yêu cầu Faye và Yoko đến đồn cảnh sát để lấy lời khai. Họkhông thể từ chối nên nhanh chóng theo viên cảnh sát đi trước, rời khỏi bệnh viện với tâm trạng nặng nề.

Tại đồn cảnh sát, cuộc trò chuyện kéo dài hàng giờ. Viên cảnh sát hỏi kỹ về những gì đã xảy ra, mối quan hệ giữa Faye Yoko và Aya, cả những sự kiện trước đây liên quan đến tai nạn của Faye. Yoko ngồi bên cạnh Faye, cả hai đều cảm nhận được sự kỳ lạ... những chuyện này thì liên quan gì nhau chứ?

Đến khi gần kết thúc mọi sự thật được phơi bày ra ánh sáng, kẻ tấn công Aya chính là người tài xế được Aya thuê trước đây dàn dựng tai nạn nhằm tấn công tâm lý Yoko. Tuy nhiên, kế hoạch thất bại và thay vào đó là Faye đã bảo vệ Yo rồi gặp phải tai nạn nghiêm trọng. 

Aya sau đó đã đe dọa hắn, ép hắn nhận toàn bộ trách nhiệm về vụ tai nạn vì cung không có bằng chứng rõ ràng rằng Aya là người thuê hắn, mọi giao dịch giữa họ đều là trực tiếp và bí mật... sau sự việc đó, tên tài xế này mất đi công việc, rơi vào vòng lao lý, gia đình của hắn bắt đầu lâm vào khủng hoảng. Vợ hắn không nghề nghiệp và đang mang thai, phải bắt đầu lao động chân tay để kiếm sống qua ngày. Chẳng hiểu vì sao không may cô ấy bị sẩy thai, nỗi đau mất con đã đẩy cô vào trầm cảm nặng nề, cuối cùng dẫn đến việc cô ấy tự vẫn.

Sau khi dự lễ tang của vợ, hắn ta đã trốn đi mà không trở về trại giam... mang trong mình sự căm hận tột cùng đối với Aya. Hắn đã theo dõi cô trong suốt thời gian dài, tìm cách trả thù người mà hắn cho là nguyên nhân khiến cuộc đời hắn tan vỡ.

Khi nghe những lời này từ phía cảnh sát, Faye và Yoko không khỏi rùng mình. Sự việc hóa ra phức tạp hơn rất nhiều so với những gì họ từng tưởng tượng...

------------------------------------------

Au: Hôm nào có ke thì hôm đó đăng truyện :> ok hông?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com