Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phân tích nan đề 9+10


89. Phân tích nan đề (chín)...

Tin Dilin sắp tốt nghiệp rất nhanh lan khắp St Paders.

Phòng Hydeine lập tức nghênh đón hàng loạt khách khứa. Hắn ung dung đuổi thẳng cổ hết, chỉ lưu lại một người cuối cùng.

"Ngươi định cứ nhìn ta suốt như vậy à?" Melina chậm rì rì hỏi.

Hydeine lẳng lặng lấy sách từ túi không gian, mở ra đọc.

Melina bất mãn: "Dầu gì ta cũng là trưởng bối của ngươi đó." Ngoài thành Dabe vất vả lắm mới sinh ra được tí hảo cảm với hắn, trở lại học viện đã mất sạch.

Hydeine nói: "Đây không phải cớ để đi thăm dò chuyện riêng tư."

"Thăm dò chuyện riêng tư?" Sắc mặt Melina đỏ bừng, tức giận, "Ta chỉ đến hỏi tình hình học tập của một học sinh bình thường trong học viện!"

Hydeine nói: "Nếu ta nhớ không lầm, ta là đạo sư duy nhất của Dilin."

Melina hừ lạnh: "Bởi vì ngươi là đạo sư duy nhất của Dilin, ta mới định khuyên ngươi. Tốt nghiệp sớm không hề có lợi cho trò ấy!"

Hydeine nói: "Học sinh của ta phải do ta tự dạy."

Melina nói: "Ngươi cảm thấy ta dạy không bằng ngươi?"

"Trên thực tế, bà đang cướp học sinh của ta." Khi Hydeine nói những lời này, ánh mắt còn hơi mang theo khinh thường.

Melina hoàn toàn bị chọc giận, "Ngươi thấy ta cần phải đi cướp học sinh chắc?! Là hội đồng trước đó phủ quyết tư cách dạy Dilin của ngươi, Mikris mới đến nhờ ta nhận lấy trò ấy! Nếu không phải tại Dilin tư chất không tồi, ngươi tưởng ta cần dính dáng tới tên xấu xa nhà ngươi lắm à?"

"Dù tư chất của em ấy có thế nào, bà cũng không cần dính dáng tới tên xấu xa này." Tuy Hydeine không nói thẳng, nhưng ngụ ý chính là bà tự kiếm thêm việc.

Melina giận đến cực độ liền cười châm biếm, "Ngươi thấy hiện giờ Dilin có thể tốt nghiệp sao?"

Hydeine nói: "Không nên đánh đồng học sinh của ta và học sinh của bà."

Melina hít một hơi thật sâu, "Ta hy vọng ngươi quyết định như vậy sau khi đã cẩn thận suy xét. Dilin là một học sinh, nếu bỏ qua gia thế bối cảnh, trò ấy chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi. Ngươi làm một hành động nhỏ theo cảm tính, cũng có thể hủy diệt cuộc đời trò ấy!"

"Ta muốn sửa lại hai điều. Một, ta không hành động theo cảm tính. Hai, em ấy không chỉ là một học sinh, em ấy là người yêu của ta." Hydeine chậm rãi nói xong, không để ý đến biểu tình khiếp sợ của Melina, thuận tay làm tư thế thỉnh.

Melina ngồi một lúc lâu mới nói: "Đồn đại đều là thật."

"Nếu là về hai điều ta vừa sửa, vậy, là thật." Hydeine liếm liếm môi, đột nhiên cảm thấy có chút khô miệng.

Phía sau truyền đến tiếng mở cửa và tiếng đóng cửa.

Đã nói đến vậy, bà cũng không còn muốn tiếp tục lưu lại khuyên bảo.

Hydeine đang chuẩn bị đứng dậy đi pha cà phê, nhưng vừa mới hơi rời ghế, lại ngồi trở về, khoan thai nói: "Một ly cà phê, cám ơn."

Dilin đành nuốt nghi vấn đầy mình vào bụng, đi tìm cà phê.

Đồn đại tới rất quỷ dị, nội dung càng quỷ dị. Cậu vẫn luôn có cảm giác không thực. Nhưng sắc mặt Melina lúc đi ra ngoài cùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn cậu mới rồi, tựa hồ ám chỉ tính chân thực của lời đồn.

Cậu thành thạo pha cà phê, đưa cho Hydeine.

Hydeine uống một hơi, hỏi: "Ngươi có tâm sự?"

Dilin biết ở trước mặt hắn không cần vòng vèo, thành thành thật thật nói: "Tôi nghe có lời đồn, nói tôi sắp tốt nghiệp."

"Hô. Là thật đó."

Đồn đại là một chuyện, chính tai nghe được lại là chuyện khác. Cậu kinh ngạc nhìn Hydeine, lúng túng hỏi: "Làm thế nào tôi tốt nghiệp được?"

"Thỏa đáng vượt qua sát hạch. Cũng không phải rất khó." Hydeine hoàn toàn không xem chuyện này vào mắt.

Dilin bình tĩnh, "Tại sao muốn tôi tốt nghiệp sớm?"

"Tư tâm của ta." Hydeine thẳng thắn thú nhận.

Dilin chờ hắn tiếp tục giải thích.

"Ta không muốn tặng ngươi cho bất kì kẻ nào." Hydeine ngẩng đầu từ trong cốc cà phê, ánh mắt thản nhiên, ý cười như gió mát, "Cho dù là hội đồng, cũng đừng mơ cướp ngươi từ trong tay ta."

Trong lòng Dilin rung động, thanh âm nhất thời hạ xuống, "Hội đồng muốn chuyển tôi tới đạo sư bọn họ chỉ định?"

"Ừ."

"Bởi vì quan hệ gần đây của chúng ta?"

"Ừ."

Dilin có chút vui sướng lại có chút buồn bực. Vui sướng vì cậu và Hydeine quả nhiên biến thành tình nhân, không phải một mình cậu lý giải sai lầm. Chí ít hội nghị cũng lý giải như thế. Buồn bực chính là Mộng đại lục hướng tới không khí cởi mở. Chuyện yêu đương trong học viện cũng rất bình thường. Tuy cậu và Hydeine là thầy trò, nhưng hội đồng đâu có chứng cớ thực sự chứng minh bọn họ yêu đương sinh ra ảnh hưởng không tốt, rõ ràng chuyện chuyển đạo sư là không cần thiết.

Trừ phi...

Cậu nhìn Hydeine, im lặng hỏi.

Ngón tay Hydeine chống đầu, mỉm cười: "Ha. Thực hiển nhiên, giá trị con người của ngươi tăng lên quá nhanh, khiến ta so ra cũng thành mờ nhạt a." Tại St Paders, cho tới bây giờ hắn luôn là một tồn tại đặc biệt. Học viện nể trọng hắn, rồi lại không dám quá nể trọng hắn. Tính cách của hắn và thực lực luôn khiến cho hội đồng rất là đau đầu. Biểu hiện xuất sắc của Dilin làm bọn họ ký thác kỳ vọng cao, cho nên muốn tìm một vị đạo sư đáng tin cậy khác.

Dilin ngẫm nghĩ: "Tôi có thể đi tìm viện trưởng bày tỏ lập trường của tôi."

Hydeine huơ chén cà phê, "Như vậy thực dễ bị hiểu lầm."

"Hiểu lầm cái gì?"

"Hiểu lầm trước đó ta chỉ khoác lác." Hydeine nheo mắt.

Dilin xụ mặt, "Anh thật sự muốn cho tôi tốt nghiệp?"

"Chẳng lẽ ngươi không biết tốt nghiệp là chuyện tốt sao?" Hydeine hỏi.

Dilin nói: "Ví dụ như?"

"Tỷ như trước khi tốt nghiệp, ngươi phải giao học phí cho St Paders, nhưng sau khi tốt nghiệp, St Paders phải đưa tiền lương cho ngươi." Hydeine lấy lợi ích ra dụ.

"Sau khi tốt nghiệp, St Paders đưa tôi..." Ánh mắt Dilin sáng lên, "Tôi có thể ở lại?"

Hydeine nói: "Mỗi ma đạo sư đều có thể tìm kiếm hai trợ thủ, hiện nay bên cạnh ta hai chức vụ này đều đang trống."

Dilin có chút kích động. Lúc trước cậu chọn học viện St Paders chính là vì có thể ở lại học viện, thoát ly đủ loại chính trị phân tranh trên Mộng đại lục. Không nghĩ tới chưa đến một năm, giấc mộng này có thể thành hiện thực!

Nhìn thấy con cá mắc câu, Hydeine vừa lòng nói: "Vậy, từ giờ trở đi, ngươi nên suy nghĩ cho tốt làm thế nào để thuận lợi tốt nghiệp."

"..." Dilin phát hiện mình vừa rơi vào bẫy. Tuy rằng, viễn cảnh của cái bẫy này nhìn qua không tồi.

Muốn tốt nghiệp St Paders không phải chuyện dễ. Nếu dễ dàng, đã không có nhiều học sinh cao cấp viện còn lưu lại học viện cố gắng như vậy. Kỳ thật, hàng năm còn có rất nhiều học sinh phải nghỉ học. Bọn họ hoặc không tích đủ học phần để tiếp tục ở lại, hoặc chịu áp lực quá lớn, tự động xin đi. Tóm lại, muốn đứng trong học viện ma pháp đệ nhất đại lục, yêu cầu trả giá không chỉ cố gắng, còn có thiên phú nhất định.

Như Dilin vừa nhập học chưa đến một năm, chỉ là học sinh sơ cấp viện đã muốn tốt nghiệp quả thực chả khác gì trẻ sơ sinh muốn sử dụng cấm chú.

Chuyện này đến tột cùng sẽ biến thành truyền kỳ hay trò cười? Mỗi người trong học viện đều chờ mong.

Trong đó chờ mong nhất phải là Dilin.

Viễn cảnh bẫy rập này tuy không tồi, nhưng trước mắt quá mức khó khăn. Nghe thấy Hydeine nói ra từng điều kiện để tốt nghiệp, đầu cậu đột nhiên phình to gấp đôi.

Dilin phát sầu: "Học phần của tôi không đủ."

Học phần của sơ cấp viện ít nhất. Số học phần hiện tại của cậu ngay cả muốn lên trung cấp viện cũng không thể.

Hydeine thản nhiên: "Yên tâm. Trợ giúp Langzan, ta cho ngươi một trăm học phần."

Tim Dilin đập loạn nhịp: "Nhiệm vụ trợ giúp không phải nhiều nhất chỉ có mười học phần sao?"

Hydeine nói: "Công lao nhất đẳng là mười học phần, ta cho ngươi công lao siêu nhất đẳng."

"Có loại này sao?" Dilin hồ nghi nhìn hắn.

Hydeine nói: "Bây giờ có rồi đó."

Dilin không nói gì. Cậu cảm thấy, từ khi St Paders thành lập đến nay, có lẽ cậu sẽ trở thành học sinh đầu tiên đạt được học phần theo kiểu ấm ớ như vậy để tốt nghiệp.

"Dù có một trăm học phần cũng không đủ."

"Có thể thêm học phần ngày thường." Hydeine cầm một nhánh cây vẽ trên mặt đất, "Nếu đạo sư đánh giá cao biểu hiện lúc bình thường, cũng có thể thêm học phần."

"Cái này tôi biết, nhiều nhất được năm học phần." Trên cơ bản, mỗi học sinh viện cao cấp đều có học phần này. Ngoài bản thân học sinh, chỉ có đạo sư hy vọng nhất bọn họ có thể sớm ngày tốt nghiệp.

Hydeine vuốt cằm, "Gần đây không có nhiệm vụ trợ giúp gì... Thật đáng tiếc."

Dilin vốn đang kích động vì viễn cảnh vẽ ra, nhìn thấy hiện thực trước mặt liền dần dần bình tĩnh. "Tôi cảm thấy tốt nghiệp bây giờ hãy còn quá sớm."

"Đừng nóng." Hydeine nói: "Còn có cách khác."

Dilin nhìn hắn.

"Ngươi thấy cứu viện trưởng với bắt giữ cao giai ma thú, cái này tốt hơn?" Hắn dùng nhánh cây chỉ vào mặt đất, "Chỉ còn thiếu hai trăm học phần thôi."

Bất kể là cái trước hay cái sau, đều khiến cho Dilin vạn phần câm nín.

"Ta thấy bắt giữ cao giai ma thú thú vị hơn." Hydeine nói.

Dilin phản bác: "Học viện cấm bắt giữ ma thú."

"Đúng vậy. Cho nên chúng ta không phải bắt giữ chúng, mà là đến chỗ nào đó giải cứu chúng. Cái này có thể thêm học phần." Mấy ngày nay Hydeine đã tìm hiểu chế độ học phần của St Paders đến thấu triệt.

Dilin: "..." Cậu đột nhiên cảm thấy, có lẽ viễn cảnh cậu cho rằng tốt đẹp, thực ra cũng là một cái bẫy.

90. Phân tích nan đề (mười)...

Không biết có phải Orosey cảm ứng được âm mưu của Hydeine hay không, trước khi bọn họ kịp đem dự mưu ra thực tế, ông đã chuẩn bị trước cho hai người một con đường bằng phẳng.

"Thực hành ngoại khóa?" Dilin kinh ngạc. Cậu lần đầu nghe thấy phương thức này.

Hydeine cau mày: "Lại là hội đồng nghĩ ra?"

Orosey giận dữ: "Anh đừng có lúc nào cũng ôm địch ý với bọn họ."

Hydeine nhướng mày: "Chẳng lẽ có địch ý không phải bọn hắn sao?"

Bọn họ không có địch ý, chẳng qua quá nhàn rỗi. Orosey trộm nói trong lòng.

Dilin hỏi: "Thực hành ngoại khóa cần làm những gì?"

Orosey đáp: "Thực ra đây là chế độ của học viện Honorable St Sorvi, có điều hội đồng cảm thấy chế độ này rất thích hợp với tình hình của trò hiện tại. St Sorvi có quan hệ chặt chẽ với công hội lính đánh thuê, cho nên nội dung thực hành ngoại khóa của họ chủ yếu là tiếp nhận nhiệm vụ tại công hội lính đánh thuê, căn cứ vào cấp bậc nhiệm vụ và kết quả công việc mà thu hoạch số học phần tương ứng. Học viện chúng ta không lui tới với công hội lính đánh thuê, cho nên nội dung thực hành ngoại khóa của trò sẽ do học viện đề ra. Đương nhiên, tại thời điểm tất yếu, trò có thể tìm trợ giúp từ nghiệp đoàn ma pháp. Yên tâm, ta đã nói trước với Bradley. Mọi người từng chiến đấu cùng nhau, hẳn cũng không xa lạ."

Hydeine cảm thấy giao dịch lần này hình như không tệ lắm, bèn hỏi: "Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được?"

"Trên lý thuyết thì đúng vậy."

"Trên lý thuyết?"

Orosey nhìn nhãn thần bất thiện của Hydeine, không khỏi thầm than. Quả nhiên có lãnh tĩnh cao ngạo đến đâu sa vào lưới tình rồi đều trở nên xung động mẫn cảm. "Hội đồng đặc biệt đưa ra hai yêu cầu. Một, vì Dilin có thể cảm ứng được phong nguyên tố, bọn họ mới đưa ra phương án này cho trò ấy. Nếu Dilin không thể chứng minh khả năng trước mặt mọi người, cũng không còn kế hoạch này nữa."

Hydeine đã liệu trước, "Thứ hai?"

"Thứ hai, đây là thực hành tốt nghiệp của học sinh. Đạo sư không thể cùng đi." Nếu không lấy thực lực của Hydeine, nhiệm vụ nào bọn họ bố trí ra cũng đều sẽ bị giải quyết nhanh gọn hết.

Hydeine bĩu môi, cười như không cười, "Ông cảm thấy tôi sẽ gian lận hộ em ấy à?"

Orosey nói: "Không. Mà bởi vì hiện nay học viện phi thường, phi thường cần anh."

"Chỗ nào lại có bão cát?" Hydeine hỏi.

Orosey trả lời: "Hôm trước Luse không cẩn thận làm lộn xộn thành quả nghiên cứu anh gửi tại thư viện số một. Cho nên cần anh lưu lại chỉnh lý chúng. Anh biết rồi đấy, thành quả nghiên cứu của anh trừ anh ra chẳng có ai hiểu hết."

Hydeine nheo mắt, "Cớ này không tồi nha."

Orosey cười gượng.

Có một số việc lòng hiểu mà không nói.

Từ văn phòng viện trưởng đi ra, Dilin vẫn còn cảm giác như lọt vào sương mù. "Thật sự đơn giản như vậy?"

"Đơn giản?" Hydeine khoanh tay, nhìn tán cây xanh biếc che trời đối diện, thản nhiên, "Ngươi cảm thấy đám người trong hội đồng kia sẽ dễ dàng buông tha sao?"

Dilin cười: "Chí ít còn tốt hơn nhiều so với việc ở lại trong học viện chờ vài chục năm không biết có thể tốt nghiệp hay không."

Hydeine nói: "Đề bài bọn họ ra nhất định sẽ rất xảo trá."

"Tôi có thể ứng phó." Dilin tin tưởng mười phần. Cậu vào học viện St Paders cũng không phải để sau khi tốt nghiệp ở lại kiếm cơm. Cậu có lý tưởng của mình, tuy không muốn có thành tựu trên lĩnh vực chính trị, nhưng không phải cậu không hy vọng có thành tựu trên con đường nhân sinh.

Hydeine bỗng nhiên cười: "Nếu bọn họ mà được đắc ý, ta sẽ phi thường khổ sở."

Dilin nhìn hắn, vẻ nghi hoặc.

Nhưng Hydeine chỉ vỗ đầu cậu, "Hiện tại ngươi chỉ cần suy nghĩ làm thế nào thông qua khảo nghiệm phong nguyên tố là được."

Dilin sờ sờ vị trí bị vỗ, đột nhiên nghiêm túc: "Tôi là người yêu của anh."

Hydeine nói: "Cho nên?"

"Tôi hy vọng chúng ta có thể sử dụng cách thức ở chung của tình nhân." Dù cậu đã luyện tập những lời này trong lòng thật lâu, nhưng thời điểm nói vẫn không khỏi có chút lắp bắp. Thấy sắc mặt của Hydeine trở nên sâu xa khó hiểu, trong lòng cậu có chút thấp thỏm. Không biết hậu quả sau khi nói ra những lời này là gì.

"Cách thức của tình nhân?" Tay Hydeine bắt lấy cằm cậu, mặt chậm rãi lại gần.

Dilin nín thở, ảnh ngược trong mắt càng lúc càng lớn, trừng càng ngày càng to.

"Là... như thế này sao?" Môi Hydeine nhẹ nhàng chạm vào bờ môi cậu.

Còn mềm mại và dịu dàng hơn cả tưởng tượng.

Dilin khẩn trương đến mức tim thiếu chút nhảy ra khỏi lồng ngực.

Hydeine nhìn gần cậu, đột nhiên vươn đầu lưỡi liếm môi dưới của cậu, trầm thấp trêu chọc: "Mùi vị không tồi. Có điều, lúc này vẫn nên suy nghĩ làm thế nào thông qua được cuộc thi cho tốt đã."

"..." Dilin xác định, cậu bị đùa giỡn.

Raymond nhìn Dilin ngồi trên giường không nói lời nào, nghi hoặc: "Xảy ra chuyện gì à?"

Tròng mắt Dilin chuyển động, rất nhanh lại cố định trên tường.

"Có phải lời đồn trong học viện tạo áp lực quá lớn cho cậu?" Raymond có chút chột dạ. Dù sao sự tình giữa Dilin và Hydeine cũng do hắn rêu rao ra ngoài, hắn không ngờ hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế. "Thật ra, chuyện tốt nghiệp có thể hoãn lại. Dù gì cũng đều ở trong một học viện, muốn làm gì cũng tiện hết." Hắn vừa nói xong, lại phát hiện mặt Dilin thoắt cái đỏ bừng, không khỏi giật mình: "Cậu... thật sự không có chuyện gì chứ?"

Dilin hít một hơi thật sâu, vất vả kéo suy nghĩ của mình rời khỏi cái hôn kia. Không thể không nói, nụ hôn đầu tiên có lực sát thương cực lớn đối với thiếu niên đang trong mối tình đầu. "Cậu vừa bảo gì?"

"Mình bảo, nếu cậu thấy áp lực quá, có thể hoãn chuyện tốt nghiệp lại." Raymond nói, "Dù sao hiện giờ hết thảy mới chỉ là đồn đại, ai cũng không biết sự tình chính thức."

Dilin nói: "Viện trưởng đã đề xuất phương án tốt nghiệp chính thức cho mình."

"A?" Raymond trợn mắt há mồm. Tốt nghiệp còn cần viện trưởng đặc biệt thiết kế phương án?

Dilin kể phương án của viện trưởng.

Raymond ngẫm nghĩ: "Nghe có chút khó khăn, nhưng kỳ thật cũng không khó lắm. Dù Hydeine không đi, lấy địa vị và quyền lực của phụ thân cậu, rất dễ hoàn thành một ít thử thách."

Dilin cau mày: "Đây là sát hạch tốt nghiệp của mình. Mình thà không vượt qua, cũng không mượn năng lực của người khác." Cậu muốn tốt nghiệp ngoại trừ do mục tiêu ở lại trường, còn một nguyên nhân khác là muốn mau chóng đến bên người Hydeine. Không chỉ là thân phận trợ lý, mà còn cả năng lực và thực lực của cậu. Nếu dùng phương thức khác để tốt nghiệp, trong lòng cậu vĩnh viễn sẽ có một vết sẹo vướng mắc, khiến cậu mãi mãi không cách nào thực sự tới gần Hydeine.

Raymond lắc đầu giận dữ: "Cậu lúc nào cũng biến sự tình đơn giản thành phức tạp. Có điều dù thế nào, mình cũng ủng hộ cậu!"

Dilin cười cảm kích: "Cám ơn cậu."

"Đừng quên sau khi tốt nghiệp phải về thăm bọn mình."

"Sau khi tốt nghiệp mình muốn lưu lại trường." Dilin nói. Cậu chưa từng chia sẻ giấc mộng của mình với Raymond, cho nên hắn không biết.

Raymond giật mình: "Vậy phụ thân và gia tộc cậu thì sao?" Cùng là quý tộc, hắn hiểu rõ nếu ở lại St Paders, hắn sẽ phải buông bỏ những gì.

Dilin cười: "Gia tộc Bassekou chưa bao giờ thiếu nhân tài."

"Chậc chậc, sức mạnh của ái tình quá sức vĩ đại." Raymond cảm khái.

Dilin nói: "Không phải vì Hydeine. Mình vốn đã tính như thế từ đầu, đó cũng là nguyên nhân lớn nhất để mình gia nhập St Paders."

Raymond hỏi: "Cậu thật sự không lưu luyến tước vị công tước?"

Dilin đáp: "Đi cùng tước vị còn có trách nhiệm."

Raymond cảm khái gật đầu: "Đúng. Có điều mình vẫn muốn trở về, tuy tước vị tương lai mình kế thừa không cao bằng cậu, nhưng con đường nhân sinh sau này cũng sẽ khác cậu nhiều lắm." Hắn dừng một chút, khâm phục nhìn cậu, "Cậu thực dũng cảm." Nếu Dilin quyết định như vậy trước khi gặp Hydeine, chứng tỏ trước khi thiên phú ma pháp của cậu ấy hiện ra, cậu ấy đã chuẩn bị tốt lắm cho cuộc đấu tranh ở lại St Paders. Quyết tâm như thế không phải ai cũng có, nhất là khi cậu ấy có gia thế hiển hách nhường kia.

Dilin cười không nói.

"Vậy cậu định chứng minh phong nguyên tố thế nào?" Raymond nhớ ra, "Phong nguyên tố rốt cuộc ra sao? Cậu nói cho mình biết, không chừng mình cũng cảm ứng được."

Dilin đáp: "Mỗi lần mình cảm ứng được phong nguyên tố đều là thời điểm thủy nguyên tố hoặc hỏa nguyên tố được sử dụng để thi triển phong hệ ma pháp, cho nên mình nghĩ, có lẽ bản thân phong nguyên tố không tồn tại. Nó chính là thủy nguyên tố và hỏa nguyên tố biến dị khi đạt tới mức độ nhất định."

Raymond kinh ngạc: "Nguyên tố có thể biến dị?"

"Đó là phỏng đoán của mình, rốt cục có đúng hay không, hôm đó khảo nghiệm mới biết." Cậu cười nói, "Dù sao mình nhất định sẽ thông qua lần khảo nghiệm này."

Raymond nghiêm mặt: "Bằng vào phát hiện đó, cậu tuyệt đối có tư cách tốt nghiệp! Trời ạ, nếu được chứng thực, cậu nhất định sẽ được khắc ghi trong lịch sử huy hoàng của St Paders."

Dilin nói: "Không, mình còn xa mới đủ." Trải qua trận chiến ngoài thành Dabe, cậu mới biết trong thế giới ma pháp, cậu có bao nhiêu nhỏ bé. Đương nhiên, cậu cũng tin tưởng, một ngày nào đó, cậu sẽ đứng cùng độ cao với Hydeine, sóng vai bước tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #dammie