Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2:Ngỏ lời

Sau ngày khai giảng,chúng tôi trở lại trường học.Hôm nay tôi đi
học khá sớm nên lớp 11a3 chỉ lèo tèo vài mống.Cất cặp vào hộc bàn xong,tôi quay ra khoác tay Hạ ung dung đi xuống căn tin ăn sáng.

Trong lúc đợi Hạ đi lấy đồ,tôi lơ đãng nhìn ra phía nhà xe, có thấp thoáng dáng người nhìn quen quen.Tôi nheo mắt nhìn kĩ thì nhận ra đó là Lê Minh Tú,cậu bạn ngồi bàn cuối-chuẩn "con nhà người ta",đẹp trai,học giỏi và nhà cực kì có điều kiện.Nhưng mà,mọi hôm nó điều có xe xịn đưa đi đón về,sao hôm nay lại tự dưng cuốc bộ đến trường vậy nhỉ?

Đang thắc mắc thì Hạ gọi,đưa cho tôi ổ bánh mì và một chai nước.Thấy đồ ăn,mắt tôi sáng lấp lánh,gạt hết những thắc mắc để tập trung thưởng thức ở bánh mì trứng ốp la.

Xử lí xong ổ bánh mì,hai đứa lại lôi kéo nhau lên lớp.Chỉ ngay sau tiếng trống trường,cô chủ nhiệm lớp tôi bước vào.Sau màn giới thiệu,cô Lan liền bắt đầu sắp xếp chỗ ngồi.

Tôi bị chuyển đến bàn 4 tổ 4,còn con Hạ thì tít tận cuối dãy tổ 1.Ngó xuống bàn phía sau,tôi bắt gặp Tú ngồi trầm lặng trong góc.Trước kia cậu cũng khá hoạt bát và hòa đồng,nhưng giờ đây,Nhi chỉ nhìn thấy khuôn mặt không cảm xúc của Tú.Trong ánh mắt mệt mỏi của cậu ánh lên những tia buồn bã.

Tôi chợt nhận ra trong lớp có một vài đứa chỉ trỏ Tú rồi nói thì thầm gì đó với nhau.

Buổi học đầu tiên kết thúc,tôi dắt tay Hạ vào quán trà sữa.

"Phá sản á,mày có chắc không vậy?".

Tôi bàng hoàng khi nghe Hạ kể lại hoàn cảnh bây giờ của Tú. Thạch có hình con cá heo chui tọt vào cổ họng làm xong ho lên sặc sụa.

"Cả trường này ai chả biết".Hạ trả lời chắc nịch "Tao không rõ lắm về chuyện nhà Tú,chỉ biết là giờ ba mẹ nó li thân,còn nó dọn về ở với ông bà nội".

Tôi lặng người,không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn mà Tú phải  trải qua nhiều biến cố như vậy.
...

Buổi tối hôm đó,tôi nằm trên giường, mở group lớp ra rồi lại tắt. Lần đầu tiên trong nhiều tháng, tôi thấy mấy dòng drama kia chẳng còn gì vui nữa.

Tú là con người, không phải nhân vật để người ta bàn tán.

Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho Tú.

[Uyển Nhi]: Này, mai cậu rảnh không? Tớ định ra tiệm bánh Mèo Ú, có voucher giảm giá nè.
[Uyển Nhi]: Tớ mời.
[Uyển Nhi]: Không phải vì thương hại đâu, chỉ là… tớ thích bánh ở đó,Hạ nó không thích ăn bánh ngọt nên tớ ngồi ăn một mình thì hơi chán.

Tin nhắn "đã xem" sau 5 phút.

Tôi khẽ thở dài, gác điện thoại lên trán, nghĩ rằng chắc cậu ấy sẽ không rep.Cảm giác trong lòng có chút hụt hẫng .

Nhưng rồi, điện thoại tôi rung lên.

[Anh Tú]: Mai mấy giờ?

•••
Tác giả: Đây là lần đầu tớ viết truyện như vậy nên có lẽ sẽ không hay lắm,nếu cậu thấy hứng thú thì ủng hộ tớ nha.Yêu ❤
-Mộng Từ-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com