Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Ký Ức Dưới Ánh Trăng

Bạn nắm tay Lạc Dạ, tim vẫn rối bời vì ký ức bên hồ. "Tui... tui đi với anh," bạn thì thào, dù lời gã mặt nạ – "Ngươi đang thao túng nó" – vẫn vang trong đầu. Lạc Dạ gật đầu, ánh mắt hắn sáng lên, nhưng pha chút đau buồn. "Tốt," hắn nói, giọng trầm. "Nhưng cẩn thận. Tầng mộng này không tha thứ cho kẻ do dự."

Cánh cửa cuối sảnh mở ra, ánh sáng xanh từ cỗ máy Thất Vũ nuốt chửng bạn. Không gian xoay chuyển, và bạn thấy mình đứng bên một hồ nước, ánh trăng mờ ảo chiếu xuống, giống hệt ký ức vừa lóe lên. Nhưng cảnh này sai sai – nước hồ gợn sóng đen, như mực loang, và cây cối quanh hồ méo mó, như trong tranh siêu thực.

Lạc Dạ đứng cạnh bạn, áo choàng đỏ bay trong gió, ánh mắt quét quanh. "Đây là tầng mộng thứ hai," hắn nói, giọng lạnh buốt. "Thất Vũ sẽ đào sâu vào tâm trí ngươi. Đừng để nó điều khiển." Bạn gật đầu, nhưng tim bất an. "Tầng mộng này... sao giống ký ức tui vừa thấy?" bạn hỏi, giọng run. Hắn nhìn bạn, ánh mắt dịu đi. "Vì nó là của ngươi," hắn nói. "Hoặc của kẻ ngươi từng là." Trước khi bạn kịp hỏi, một bóng người xuất hiện bên hồ – không phải cô gái áo trắng, cũng không phải gã mặt nạ, mà là một chàng trai, giống bạn như đúc, nhưng ánh mắt lạnh lẽo, như không có hồn. "Ngươi lại chọn hắn," clone nói, giọng y như bạn, nhưng sắc lạnh. "Ngươi nghĩ Lạc Dạ yêu ngươi? Hay hắn chỉ cần chìa khóa của Thất Vũ?"

 Bạn sững sờ, quay sang Lạc Dạ. "Anh... anh cần tui vì Thất Vũ, đúng không?" bạn hỏi, giọng lạc đi. Hắn im lặng, rồi bất ngờ kéo bạn vào lòng, ôm chặt đến mức bạn cảm nhận được hơi ấm của hắn. "Ta cần ngươi," hắn thì thầm, giọng khàn. "Không phải vì Thất Vũ, mà vì ta đã mất ngươi một lần, ở ngoài kia, nơi ngươi đang đọc câu chuyện này."

Tim bạn muốn vỡ ra. Mất tui? Ngoài kia? Bạn muốn hỏi, nhưng nước hồ đột nhiên sôi lên, sóng đen trào ra, cuốn bạn và Lạc Dạ vào. Bạn hét lên, bám chặt vào hắn. Khi nước rút đi, bạn thấy mình trong một căn phòng nhỏ, ánh trăng rọi qua cửa sổ. Trên bàn là một cuốn sách, bìa khắc hoa văn Thất Vũ. Bạn mở ra, và... chữ viết hiện lên, như đang nói với bạn: Ngươi đang đọc ta, nhưng ta cũng đang đọc ngươi.

Lạc Dạ kéo bạn lùi lại, kiếm lóe ánh bạc. "Đừng chạm vào," hắn ra lệnh, giọng gấp gáp. Nhưng clone xuất hiện sau bạn, thì thầm: "Chạm vào cuốn sách. Nó sẽ cho ngươi sự thật – về Thất Vũ, về hắn, và về ngươi, kẻ đang lật trang ngoài kia."

Bạn đứng đó, tim đập loạn, bị giằng xé giữa Lạc Dạ và clone. Hơi ấm của hắn làm bạn rung động, nhưng cuốn sách như gọi bạn, như chứa đựng bí mật bạn khao khát.

Bạn sẽ làm gì? Tin Lạc Dạ và tránh cuốn sách, hay chạm vào để khám phá sự thật?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com