PHẦN 3: LỘ DIỆN Ở NHÀ VỆ SINH
Sau má»t ngà y cÄng thẳng, thầy Nam vá» nhà , Äầu óc rá»i bá»i. Gương mặt Äẹp trai giá» má»t má»i, Äôi mắt trÅ©ng sâu vì mất ngá»§ và lo lắng. Thầy biết mình bá» ai Äó thao túng, nhưng không Äoán ÄÆ°á»£c là ai. Ngá»i trong phòng tá»i, thầy cầm chiếc sá»p xám nhà u nhÄ©, tay run run vuá»t lá»p vải, cá» tìm manh má»i. Thầy nghi ngá» Äá»§ ngưá»i trong lá»p, nhưng chẳng ai rõ rà ng. Sợ hãi, tức giáºn, bất lá»±c â tất cả trá»n lẫn khiến tim thầy Äáºp thình thá»ch, má» hôi túa ra dù trá»i không nóng. Thầy tá»± nhá»§ phải Äá»i mặt, dù có mất hết danh dá»±. Sáng hôm sau, Äiá»n thoại rung lúc trá»i vừa sáng. Tin nhắn từ sá» lạ hiá»n lên: "Thầy Nam, hôm nay mặc áo sÆ¡ mi trắng, quần tây Äen, sá»p boxer trắng. Giá» ra chÆ¡i tiết hai, Äến nhà vá» sinh nam khu A, quỳ á» buá»ng cuá»i, cá»a Äá» má». Nay sẻ cho thầy biết tôi là ai? Nhá» Äúng giá». Thầy Äá»c xong, tay run Äến suýt là m rÆ¡i Äiá»n thoại. Giá» ra chÆ¡i â lúc há»c sinh Äông nhất â là m thầy lạnh ngưá»i. Ai Äứng sau? Thầy lục trà nhá», nhưng vẫn mù má». Không còn cách nà o, thầy lấy áo sÆ¡ mi trắng, quần tây Äen, sá»p boxer trắng vá»i lòng nặng trÄ©u. Tiết hai như cÆ¡n ác má»ng. Thầy Äứng lá»p, mặt nghiêm túc, nhưng tim Äáºp loạn, tay cầm phấn run run. Thầy nhìn quanh lá»p, nghi ngá» từng Äứa, nhưng không chắc. Chuông reo, thầy vá»i bưá»c ra, chân run Äi thẳng Äến nhà vá» sinh khu A nhanh chóng, trưá»c khi há»c sinh và o. Tiếng há»c sinh cưá»i nói ầm Ä© ngoà i hà nh lang là m thầy hoảng. Äẩy cá»a và o, Thầy Äi nhanh Äến buá»ng cuá»i, Äá» cá»a má», quỳ xuá»ng sà n lạnh. Má» hôi chảy dà i, áo ưá»t Äẫm. Tiếng á»n bên ngoà i là m thầy sợ muá»n chết, tim Äáºp thình thá»ch, nhưng không dám Äứng lên. Thầy tá»± há»i: "Ai? Ai là m chuyá»n nà y?Rá»i tiếng bưá»c chân vang lên, cháºm rãi, Äá»u Äá»u như cá» tình kéo dà i sá»± há»i há»p cá»§a thầy. Thầy Nam ngẩng mặt lên, hÆ¡i thá» dá»n dáºp, tim Äáºp thình thá»ch. Khi bóng dáng Hùng hiá»n ra â thằng nhóc gầy nhom, nghá»ch ngợm mà thầy chẳng bao giá» ÄỠý â thầy như chết lặng. Nó Äứng Äó, mắt sáng quắc, khóe miá»ng nhếch lên má»t nụ cưá»i Äá»u Äá»u, tay Äút túi quần như Äang xem má»t trò vui. Thầy trá» mắt, ngưá»i cứng Äá». "Hùng? Thằng Hùng á?" â cái tên báºt ra trong Äầu mà thầy không tin ná»i. Miá»ng thầy há há»c, muá»n nói gì Äó nhưng cá» há»ng khô khá»c, nghẹn lại như bá» ai bóp chặt. Tim thầy Äáºp loạn xạ, mặt nóng bừng lên vì sá»c và xấu há». Tay thầy bấu chặt mép quần, móng tay cắm và o da Äau rát mà chẳng mà ng. "Sao lại là nó? Sao có thá» là nó?" â câu há»i quay cuá»ng trong Äầu, nhưng thầy chẳng tìm ÄÆ°á»£c câu trả lá»i. Hùng bưá»c tá»i gần, cúi xuá»ng, ÄÆ°a tay vá» nhẹ lên vai thầy kiá»u trá»ch thượng, như vá» vai thằng bạn. "Thầy ngoan ghê ha, quỳ Äúng chá» Äúng giá» luôn," nó nói, giá»ng nhừa nhá»±a, kèm theo cái cưá»i khẩy là m thầy thấy nhục nhã Äến táºn xương. Thầy hÃt má»t hÆ¡i sâu, cÆ¡n tức giáºn trà o lên xen lẫn hoang mang, gầm lên: "Hùng, mà y hả? Mà y muá»n gì á» tao?" Giá»ng run run, lạc Äi, nghe mà thấy tá»i. Hùng chẳng trả lá»i ngay, nó nghiêng Äầu, ÄÆ°a tay búng nhẹ và o má thầy, cái búng vừa Äá»§ Äá» thầy giáºt mình, mặt Äá» á»ng vì xấu há». "Thầy cÄng thẳng quá rá»i, mặt Äá» thế nà y chắc nóng lắm ha?" â nó vừa nói vừa cưá»i há»nh há»ch, tay vá»i xuá»ng vuá»t vuá»t tóc thầy, kiá»u như trêu má»t con thú cưng. Thầy muá»n hất tay nó ra, nhưng ngưá»i cứ ÄÆ¡ ra, chân má»m nhÅ©n, không Äá»ng Äáºy ná»i. Ngoà i kia, tiếng Äám há»c sinh ầm Ä©, có Äứa hét lên "Ai vứt vá» Äây thế? Thá»i vãi!" là m thầy giáºt bắn, tim thót lại. Thầy liếc vá» phÃa cá»a, muá»n co giò chạy trá»n khá»i cái cảnh nhục nhã nà y, nhưng Hùng bưá»c tá»i gần hÆ¡n, bất ngá» ngá»i xá»m xuá»ng ngang tầm thầy, tay chá»ng cằm nhìn thẳng và o mắt. "Thầy muá»n chạy hả? Chạy Äi, Äá» xem có ká»p không," nó thách thức, giá»ng tá»nh bÆ¡ nhưng Äầy uy hiếp. Rá»i nó ÄÆ°a tay vá» vá» lên Äầu gá»i thầy, cái vá» nhẹ nhà ng mà như Äáºp và o lòng tá»± trá»ng, là m thầy thấy mình nhá» bé, thảm hại kinh khá»§ng.Má» hôi túa ra ưá»t Äẫm lưng áo, thầy cảm giác như cả ngưá»i Äang bá» lá»t trần trưá»c mặt nó. Hùng nhếch môi, Äứng dáºy, bất chợt lấy chân khá»u khá»u và o Äùi thầy, kiá»u trêu Äùa rẻ tiá»n. "Thầy mặc sá»p trắng Äúng gu tao ghê, ngoan thế nà y chắc là m trò vui cho tao dà i dà i ÄÆ°á»£c," nó nói, cưá»i khùng khục, cái cưá»i là m thầy muá»n Äá»n thá». Thầy nắm chặt tay, móng tay cắm sâu và o lòng bà n tay Äến rưá»m máu, vừa tức vừa nhục, nhưng chẳng là m gì ÄÆ°á»£c. Äầu óc thầy quay cuá»ng, cảm giác như bá» xé toạc hết danh dá»±, chá» muá»n hét lên mà không dám. Hùng cúi xuá»ng lần nữa, ghé sát tai thầy, thì thà o: "Thầy tưá»ng xong rá»i hả? Má»i bắt Äầu thôi. Từ giá» nghe lá»i tao, không mặc sá»p, nghe chưa? Äá» tao kiá»m tra cho vui." Nó giÆ¡ Äiá»n thoại lên, mà n hình sáng rá»±c Äoạn clip thầy quỳ, mặt nhục nhã hiá»n rõ từng nét. Thầy tái mặt, tim như ngừng Äáºp, hÆ¡i thá» nghẹn lại trong cá» há»ng. Cảm giác tuyá»t vá»ng trà n ngáºp, thầy thấy mình như con chuá»t bá» dá»n và o góc, chẳng còn ÄÆ°á»ng thoát. Hùng vá» vai thầy lần cuá»i, cưá»i khẩy: "Thầy ngoan ngoãn Äi, không là cả trưá»ng xem clip nà y Äấy." Rá»i nó quay lưng bưá»c Äi, Äá» lại thầy ngá»i Äó, run lẩy bẩy, Äầu óc trá»ng rá»ng, lòng tá»± trá»ng vỡ tan như vừa bá» ai giẫm nát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com