Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

**Tập 4: "Bức Thư Đến Từ Oxford - Lời Tỏ Tình Thầy Từng Giấu"**

> *"Khoảng cách có thể đo bằng cây số. Nhưng nỗi nhớ... thì chẳng có đơn vị nào cả."*

---

Kể từ ngày thầy Jungkook rời Hàn Quốc, giữa anh và Tabie không có tin nhắn vội vàng, không gọi video mỗi tối, càng không có những lời hứa kiểu "anh nhớ em" hay "em đợi nhé".

Chỉ có duy nhất một cách liên lạc: **email.**

* Không emoji.
* Không viết tắt.
* Chỉ là những dòng chữ đều đặn, bình thường đến mức... người ngoài đọc sẽ nghĩ là giữa họ không có gì cả.

Nhưng Tabie biết rõ.

**Trong từng chữ cái, là một người đàn ông đang kiềm nén tình cảm.
Và trong từng lần trả lời, là một cô gái đang âm thầm lớn lên giữa những trang thư.**

---

🟤 **From: Jeon Jungkook [[email protected]](mailto:[email protected])**
📅 09:02 AM, Thứ Ba
**Subject: Bài toán hôm trước**

> "Tabie,
>
> Thầy đọc lại bài em gửi về hôm trước. Cách em xử lý hệ phương trình bất định thức khá độc đáo.
>
> À, thời tiết Oxford đang vào mùa lá đỏ. Không hiểu sao khi thấy cảnh lá rơi trước cửa thư viện, thầy lại nghĩ đến chiều mưa ở Seoul, và một cô học trò hay quên mang ô.
>
> Nếu có thể, đừng quên uống vitamin C. Thầy nhớ em dễ cảm lạnh vào tháng 10."

---

🟤 **From: Tabie [[email protected]](mailto:[email protected])**
📅 08:31 PM, Thứ Ba
**Subject: RE: Bài toán hôm trước**

> "Thầy Jungkook,
>
> Em đã sửa lại phần bất định thức như thầy hướng dẫn. Em cũng đăng ký thi học sinh giỏi quốc gia năm nay rồi ạ.
>
> Ở Seoul bắt đầu lạnh thật... Cảm ơn thầy đã nhắc em uống vitamin.
>
> Dạo này có khi em mệt không phải vì cảm, mà là vì...
> Thôi, không sao. Em vẫn ổn."

---

**Không ai nói ra điều quan trọng nhất. Nhưng cả hai đều đọc được giữa những dòng chữ.**

---

Một ngày đầu tháng 12, khi vừa tan học, Tabie được quản lý thư viện gọi lên phòng.

> "Có thư từ Anh gửi về cho em. Không phải email. Là thư tay."

Cô nhận lấy phong bì, bên ngoài đề:

***"To: Tabie***
*Seoul Mirae High School*
*Korean Republic*"

Dòng người ngoài hành lang như biến mất. Cô mở thư ra - không phải một tờ giấy trắng in rõ ràng như email.

Mà là **nét chữ viết tay rất ngay ngắn của thầy Jungkook.**

---

### **4. Nội dung bức thư - lời tỏ tình đầu tiên**

> "Tabie,
>
> Thầy đã viết rồi xé lá thư này... bảy lần.
> Vì sợ nếu em đọc nó, mọi thứ sẽ trở nên rối rắm. Nhưng nếu không gửi... thầy biết mình sẽ hối tiếc.
>
> Ở đây, mỗi sáng thầy đều uống cà phê trước cửa sổ nhìn ra quảng trường.
> Có một nhóm sinh viên hay ngồi đọc sách cùng nhau.
> Có lần, thầy thấy một cô gái buộc tóc giống em. Và thế là thầy không thể tập trung vào bất cứ thứ gì nữa.
>
> Thầy từng nghĩ: mình chỉ nhớ em vì thói quen. Vì em là học sinh giỏi nhất mà thầy từng dạy.
>
> Nhưng dần dần, thầy hiểu... đó không phải lý do.
>
> Thầy thích em.
>
> Thích cái cách em cắn bút khi suy nghĩ.
> Thích ánh mắt em nhìn bài toán khó như thể đang trò chuyện với nó.
> Và thích cả cái cách em im lặng chịu đựng, dù rõ ràng đang buồn.
>
> Khi thầy rời đi, thầy không dám nói gì vì sợ làm rối cuộc sống của em.
> Nhưng giờ đây, em đã bước vào lớp 12. Em không còn là cô học trò bé nhỏ nữa.
>
> Thầy muốn nói rõ điều này, dù em có trả lời hay không:
>
> **"Nếu một ngày em thấy ổn để bắt đầu... thầy vẫn ở đây, chờ em. Không với tư cách là giáo viên, mà là một người đàn ông yêu em."**
>
> - Jungkook."

---

Cô gấp thư lại, ôm vào ngực, không nói một lời.
Chỉ lặng lẽ quay lưng, bước về phía thư viện tầng 5 - nơi từng là thế giới riêng của hai người.

Cô không khóc. Không cười.
Chỉ ngồi xuống ghế cũ, mở vở Toán... và viết:

> **"Nếu em thi đậu Đại học Oxford... thầy có thể mời em uống cà phê ở quảng trường đó không?"**

---

## 💬 **Cuối Tập 4 - một lời tỏ tình lặng lẽ như sương sớm**

> *"Có những lời yêu không cần nói bằng miệng.
> Chỉ cần một lá thư... cũng đủ để giữ trái tim ai đó ở lại."*

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: