Chương 16->18
" Cậu lại chép bài tập về nhà à? Chẳng biết đây là cái thể loại gì nữa, nói ngay đoạn đầu thôi, chẳng có trọng điểm gì cả, nhìn mãi mới biết đề bài hỏi cái gì?" Lý Xa Xa lười biếng cảm khái, đúng là tính chất vốn có của giáo dục, thật là.... chỉ đánh đố học sinh là giỏi.
" Lý Xa Xa, hôm nay rất nhiều bài tập đó, cậu vẫn chưa làm à?"
Ngô Nguyệt Hồng nhìn Lý Xa Xa vẫn còn mải mê xem tạp chí, trong lòng không khỏi đồng cảm, tâm nghĩ Lý Xa Xa thật đáng thương, chắc hẳn ở nhà cậu ấy phải làm việc vất vả lắm nên mới không có thời gian hoàn thành bài tập.
" Hai tên ngồi đằng sau kia cũng đâu có làm?" Lý Xa Xa tìm được đồng minh liền đem ra chống đỡ.
" Này, hai người cũng không làm bài tập hả?"
Hai tên lười biếng này !
" Anh không cần làm bài tập." Tống Vũ Phạm trả lời, " Chỉ cần thành tích của anh không bị tụt xuống quá thấp, tốt nhất là giữ vững danh hiệu đứng đầu toàn trường thì không sao cả. Mà hắn đối với việc có làm bài tập hay không cũng không quan trọng, quan trọng là cha mẹ hắn bỏ tiền ra đầu tư cho trường mình đó ."
Ồ, được đặc cách quá nha !!!
Chuyện này ở trường công có vẻ ít thấy, nhưng ở những trường học tư nhân thế này thì rất phổ biến. Các trường học cần đầu tư xây dựng, mua dụng cụ,... Vậy nguồn tài chính ở đâu ra? Chính là nhờ sự giúp đỡ của phụ huynh học sinh a~
Chỉ là Trịnh Diệp có thích làm bài tập hay không mà thôi, " Này, nếu anh không chịu sử dụng đầu óc thì não anh sẽ bị gỉ sét đó." Có mỗi tính toán cộng trừ mà cũng tính sai loạn hết cả lên.!
Trịnh Diệp nghe vậy cười vang, " Ha ha ha. Chẳng lẽ em không như thế sao, lại nói tiếp, nửa tháng nay, ngoại trừ bài tập ngữ văn em có vẻ chịu khó làm bài tập hơn thường ngày ra, ít nhất ngoài mặt em giả bộ là như vậy. Còn các môn khác, nhất là môn toán, căn bản anh không thấy em động bút tí nào."
" Phải không?" Chết tiệt, tưởng ngồi sau cô là có thể soi mói kĩ càng như thế đấy hả." Không phải đến tiết thể dục rồi sao, bọn anh đi thay quần đi, Ngô Nguyệt Hồng, chúng ta cũng đi nhà vệ sinh nữ thôi."
Lý Xa Xa vội lôi kéo Ngô Nguyệt Hồng nhanh chóng trốn vào WC. Cô còn ở lại không khéo bị hắn đánh hơi ra cái gì thì nguy.
Hai tên lưu manh phía sau thật sự là phiền phức. Lần trước khi nghe xong cô đọc bài văn viết về anh trai của mình, Trịnh Diệp hắn đã nở ra nụ cười vô cùng giả tạo, " Chỉ là hư cấu thôi sao, có quỷ mới tin được."
Cái tên đại đầu quỷ đáng ghét này! Chết điiiiiiiiii !!!!
.
" Đúng rồi, diễn biến gần đây nhất xảy ra như thế nào?" Lý Xa Xa cầm quần, cẩn thận không để chạm vào mặt đất.
" À, hôm thứ hai có đụng hai lần ở hành lang, đều không nói gì, chính là gật đầu mỉm cười một chút, sóng mắt trao đổi không có." Ngô Nguyệt Hồng thuật lại tình báo, " Hôm qua, cũng chính là thứ ba, bọn họ lại đụng nhau lúc ăn cơm, có trao đổi vài câu, nhưng mà có vẻ chỉ là xã giao bình thường thôi, không có gì đáng ngờ, sóng mắt trao đổi hai lần."
" Woa, đến ăn cơm mà cậu cũng có thể theo dõi được chặt chẽ như vậy à? Lý Xa Xa thật sự bội phục năng lực quan sát của Ngô Nguyệt Hồng vô cùng.
" Ừ, Lý Xa Xa, cậu nói cô giáo Hà đang theo đuổi thầy giáo Tiêu là thật sao?" Cô như thế nào lại không nhìn ra được vậy.
" Đương nhiên là thật, " Do chính mồm cô ta nói đấy chứ, Lý Xa Xa không hề nói bậy.
" Nhưng mà mình không cảm thấy được đó là 'theo đuổi'. " Từ khi Lý Xa Xa nói cô giáo Hà đang nhiệt tình theo đuổi thầy giáo Tiêu, Ngô Nguyệt Hồng bị kích động tràn đầy nhiệt tình, xung phong nhận việc quan sát diễn biến tiến triển của bọn họ, nhưng cô cảm thấy quan hệ của bọn họ thật ra chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường mà thôi.
Xem ra Ngô Nguyệt Hồng Hồng vẫn chưa chịu tin sự thật này! Lý Xa Xa tiếp tục khẳng định, đẩy mạnh ý chí chiến đấu của cô bạn." Cô ta muốn dùng chiêu mưa dầm thấm lâu, chậm rãi đi vào cuộc sống của Tiêu... thầy giáo Tiêu đó. "
" Với điều kiện của cô giáo Hà, nếu quả thật là cô ấy đang theo đuổi thầy giáo Tiêu, vậy thì người như mình đây chẳng còn một chút hy vọng nào cả." Ngô Nguyệt Hồng lẩm bẩm.
Hy vọng a? Không biết nếu như Tiêu Văn Nhưng thật sự muốn chọn chị dâu cho cô, thì hắn sẽ chọn dạng như Ngô Nguyệt Hồng hay dạng như Hà Hân, hay là một dạng khác?
Nghĩ đến đây, Lý Xa Xa đột nhiên cảm thấy lông tóc dựng đứng, thật đáng sợ nha !!!
" Dù sao thì cậu vẫn phải tiếp tục quan sát, xảy ra tình huống gì mình tính sau." Nếu như thực sự có tình huống gì đó xảy ra, nhất định cô sẽ về nhà thiến Tiêu Văn Nhưng ngay, quân pháp bất vị thân* thôi.
( * : vì việc nước quên tình nhà )
Cũng không phải có điều gì không tốt, cũng không phải Lý Xa Xa nổi cơn bạo phát ỷ lại, dù sao, cứ nghĩ đến sẽ có một người con gái khác có thể tranh phần ức hiếp anh trai với cô, Lý Xa Xa liền nổi giận trong bụng.
Hoặc là nói, cô đối với anh trai có một lòng thương hại dạt dào, không được, hắn đã phải chịu đựng nhiều năm bị em gái bắt nạt thảm như vậy, giờ lại thêm một người khác ức hiếp, vậy anh trai cô sẽ chết mất.
Cho nên, tuyệt đối không thể!.
.
" Anh trai, ngày mai chúng ta ăn cá sống Nhật Bản được không?" Nhìn thấy trong TV giới thiệu mỹ thực Nhật Bản, ngón trỏ Lý Xa Xa liền động đậy.
" Cá sống Nhật Bản rất đắt, hơn nữa chế biến cũng rất phiền toái, nguy hiểm nhất chính là trong đấy còn chứa cả một đại đội vi khuẩn." Tiêu Văn Nhưng oán hận nghĩ thầm trong bụng nhưng nhìn trên tay Lý Xa Xa đang cầm con dao làm thức ăn thì không nói lên lời.
" Có thể, không thành vấn đề, em muốn ăn gì cũng được." Ha ha, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
" Thật muốn ăn, thật muốn ăn ."
" Phải chấm mù tạt đó " .
" Không cần, mùi mù tạt khó ngửi lắm, tương ớt là đủ rồi." .
"Tương ớt a, em xem trên mặt em đang mọc lên không ít mầm tình kia kìa, bỏ đi......"
" Tiêu Văn Nhưng!" Lý Xa Xa tức muốn chết, bất quá......" Vậy thì đổi sang món khác đi vậy."
Vì sắc đẹp vẫn là nên cẩn thận một chút. Aizz...
" Anh trai à." .
" Cái gì?" Tiêu Văn Nhưng liền run lên. Mỗi khi Lý Xa Xa gọi anh trai dịu dàng thế này là y như rằng sắp có chuyện xảy ra.
" Anh thích dạng con gái như thế nào?" .
" Con gái? Sao đột nhiên em lại hỏi cái này?" Có âm mưu gì đây.
" Bởi vì anh mới chỉ thích qua Hà Hân, anh thích cô ta ở điểm nào?"
Khi đó Lý Xa Xa kỳ thật không nhớ rõ lắm, cũng không biết Tiêu Văn Nhưng và Hà Hân quen biết nhau như thế nào.
Tiêu Văn Nhưng trầm mặc một lúc lâu, " Ha ha ha." Sau đó hắn bắt đầu cười lớn.
" Anh biến thái à!" Lý Xa Xa hoảng sợ.
" Là cô ấy theo đuổi anh, anh thấy cô ấy theo đuổi vất vả như vậy thì cho cô ấy một cơ hội."
Lý Xa Xa hoài nghi nhìn hắn, " Thật không?"
Cô hoàn toàn không tin. Nhưng mà khi đó, dường như mỗi ngày đi học về, hắn đều vội vội vàng vàng nấu cơm cho cô ăn. Quả thực là không có thời gian chủ động đi kiếm bạn gái.
" Đương nhiên." Tiêu Văn Nhưng chắc nịch khẳng định.
" Anh còn chưa nói anh thích dạng con gái như thế nào nha?" Để xem Hà Hân có phù hợp với điều kiện của hắn không.
" Anh thích à -" Nhìn vẻ mặt hứng thú của Lý Xa Xa, Tiêu Văn Nhưng cũng đành trả lời.
" Thứ nhất, người đó phải hiểu anh."
Cái này cũng bình thường thôi.
" Thứ hai, người đó phải hiền lành ôn nhu."
Con trai đều thích dạng con gái này a. Thật là tư duy hạn hẹp. Aiz...
" Thứ ba, ......" Tiêu Văn Nhưng dừng lại.
" Là gì?" .
" Đây là điều quan trọng nhất." Tiêu Văn Nhưng kéo dài âm điệu.
" Nói đi?"
Là điều quan trọng nhất đó, nhất định có thể loại bỏ được rất nhiều người.
" Nhất định --" .
" Không thể --" .
" Tồn tại --" .
" Những gì --" .
" Anh nói mau điiiiiiiiiii!" Lý Xa Xa đã mất hết kiên nhẫn!
" Giống như đặc điểm trên người Lý Xa Xa." Tiêu Văn Nhưng phun một hơi, " Chưa nói đến diện mạo, thân cao, ba vòng, tính cách, lười biếng, chỉ một đặc điểm giống em thôi, anh đều không thích!"
Người nào đó đã bị đả kích đến nói không ra lời..
" Anh nhất định cả đời này không thể thoát khỏi em, vì vậy anh không thể đối mặt thêm với người nào đó xấu xa giống em nữa! Đó là bao nhiêu thống khổ a~" Tiêu Văn Nhưng oán hận.
Lý Xa Xa hộc máu...... bỏ mình...... ngay tại chỗ!
" Em muốn về nhà!" .
" Vì sao?" .
" Nghe nói tiết thể dục hôm nay phải luyện tập chạy tám trăm mét, em muốn trốn!"
" Luyện tập một chút không tốt sao? Nếu không đến lúc thi em lại không đạt đủ thời gian." .
" Em không cần, dù sao thì có đạt đủ điểm qua hay không với luyện tập cũng chẳng có quan hệ gì. Bao giờ trường tổ chức thi thì tính sau, còn lâu em mới chịu tập luyện chạy mấy ngàn mét để chịu khổ!"
" Tập luyện có thế giúp em giảm mỡ thừa ở bụng nữa, cũng tốt đấy chứ." .
"......" Một trận trầm mặc đáng sợ.
Đầu bên kia điện thoại, Tiêu Văn Nhưng bắt đầu cảm thấy tay chân lạnh buốt, liệu có phải do điều hòa trong phòng xảy ra vấn đề gì không.
" Được rồi, anh sẽ giúp em viết đơn xin phép, được chưa." .
" Thế này mới đúng nha." Ha ha, quả nhiên con gái cũng cần phải có khí thế!
" Vậy em ở trong lớp ngủ đi. 88*!"
( 88* : bye bye )
" Từ từ, ai nói em muốn ngủ trong lớp?"
" Hả?" .
" Dù sao buổi chiều cũng chỉ còn toàn tiết học ngớ ngẩn, em muốn về nhà!" Cái gì mà môn chính trị, rồi môn sinh học nữa chứ, toàn môn học ngu ngốc!
" Có những môn gì?" .
" Môn chính trị với môn sinh học." .
" A! Bà già dạy môn chính trị đó cực khủng bố, em mà vắng tiết của bà ta thì đảm bảo thân chủ nhiệm như anh đây sẽ lại gặp bất lợi cho xem."
" Lão thái chết tiệt, bà ta cứ nhìn em chằm chằm ấy." .
" Ai bảo em là học sinh duy nhất dám ngủ trong tiết của bà ta suốt ba mươi mấy năm bà ta dạy học." Người vĩ đại không phải chỉ cần một ngày bồi dưỡng, aizz...
" Ai biết được? Em không tin đâu!" .
" Dù sao thì em cũng không được trốn tiết của bà ta, dù có làm việc riêng trong lớp thì em cũng phải ngồi đến hết tiết cho anh." .
Như vậy thì để cô chết đi còn hơn, " Không cần a~ ! Bà ta dạy chán chết đi được!" Lý Xa Xa kháng nghị.
" Đại tiểu thư, em để cho anh trai mình một chút mặt mũi có được không, tốt xấu gì cũng đừng để bà ta đến tận văn phòng anh giáo dục lại cách quản học sinh chứ."
Dường như hắn đang thực sự rất thảm, bình thường hắn đối xử với cô cũng không tệ. Aizz... đành giúp đỡ hắn vậy. " Em chỉ ngồi lại tiết chính trị thôi đấy, anh xử lý tiết sinh học đi." .
" Cô ta à, không thành vấn đề, em học xong thì sớm về nhà đi." Thanh âm của Tiêu Văn Nhưng lập tức bay bổng lên, xem ra cô giáo thực tập môn sinh học kia lại là người thứ N ngưỡng mộ hắn nữa rồi.
" Cứ như vậy đi, 88." Lý Xa Xa đóng lại di động.
Cúp điện thoại trong văn phòng xuống, Tiêu Văn Nhưng thành thục lấy ra tờ giấy trắng, lưu loát viết đơn xin phép, ở mục phụ huynh thì kí tên anh trai, còn mục nhà trường thì kí tên là thầy chủ nhiệm, Sau đó mang đến phòng hành chính tổng hợp.
Căn cứ vào nguyên tắc không được tiết lộ tư liệu về học sinh, phòng hành chính tổng hợp sẽ không thể tiết lộ mối quan hệ của bọn họ. Huống chi, phòng hành chính tổng hợp này nhận không biết bao nhiêu tờ đơn xin nghỉ phép mỗi ngày nên chưa bao giờ có ai phát hiện ra hai cái chữ kí trên tờ đơn kia giống nhau như đúc.
Chế độ rời rạc vẫn có thể xem là một lỗ hổng tốt để anh em bọn họ chui lọt.
.
" Oái, tại sao anh lại ở chỗ này?" Vừa mới dọn xong ghế dựa, Lý Xa Xa quyết định đánh thẳng một giấc cho đến tiết chính trị mới tỉnh lại thì nhìn thấy một người không nên đến xuất hiện ở trước cửa lớp.
" Thầy thể dục cho anh nghỉ sớm. Hôm nay phải tập luyện chạy tám trăm mét, thân thể của anh không tốt, không thể chạy bộ, cho nên được nghỉ." Tống Vũ Phạm đi tới, ngồi xuống bên cạnh Lý Xa Xa.
" Hả? Thân thể không tốt à, thật tốt, ngay cả là giả cũng không cần làm đơn xin phép." Còn ta muốn nghỉ lại còn phải xin phép anh trai nữa. Hừ !!
" Tốt ư?" Tống Vũ Phạm bất đắc dĩ lắc đầu, tư tưởng của Lý Xa Xa không giống những người bình thường. Hắn không hề thích cái thân thể yếu ớt này của mình chút nào.
Nhưng mà hắn cảm thấy hứng thú khi nhìn Lý Xa Xa nằm trên một đống ghế dựa, trông rất thú vị, " Em đang chuẩn bị ngủ à?"
" Hả?" Bị nhìn ra sao." Đúng vậy." Cũng quá rõ ràng mà.
" Sao em lại không vào học, thân thể không thoải mái à?" .
Này? " Đúng vậy, em đang bị choáng váng, đầu yếu ớt, chân còn bị chuột rút nữa." Đủ nghiêm trọng rồi chứ.
Bất quá, mặc dù Lý Xa Xa đã cố gắng tỏ ra đáng thương hết sức nhưng cũng chỉ đổi lại được một trận buồn cười của Tống Vũ Phạm, bởi vì biểu tình trên mặt cô hết sức chột dạ.
" Được rồi, là em trốn chạy bộ, rất rõ ràng phải không?" Trốn chạy bộ cũng không phải sai lầm lớn đi, dù có mất mặt một chút.
" Không sao, Trịnh Diệp cũng thấy nhàm chán, không khác em là mấy."
" Ừm." .
Bỗng nhiên không khí trở nên trầm mặc, dường như thực xấu hổ, hai người ngồi yên không có đề tài để nói chuyện là bầu không khí thống khổ nhất.
Lý Xa Xa bật thốt lên, " Anh bị bệnh gì vậy?" Tiêu chuẩn tự vạch áo cho người xem lưng, cô thiếu chút nữa là cắn phải đầu lưỡi của mình.
" Anh... tim của anh có vấn đề." .
Tim có vấn đề? Phỏng chừng cũng không phải là vấn đề nhỏ.
Tiếp tục chuyển đề tài. Lý Xa Xa nghĩ nghĩ... nói gì đây ??
" Đúng rồi, em luôn luôn tò mò, sao hai người bọn anh lại phải lưu ban?"
Tống Vũ Phạm bộ dáng muốn nói nhưng lại không thể nói.
" Em biết, nhất định là thành tích của tên Trịnh Diệp kia nát vụn đến mức không thể nát vụn hơn được nữa, anh không giúp được hắn phải không?"
Lý Xa Xa cảm thấy dường như lý do này cũng không có sức thuyết phục cho lắm. Chính là cha mẹ hắn đầu tư cho trường này rất nhiều đó nha, nhà trường có thể rất dễ dàng mắt nhắm mắt mở cho hắn lên lớp mới phải chứ?.
" Không phải." .
" Không phải?" Lý Xa Xa cũng không tin lý do ấy chút nào.
" Trịnh Diệp là vì anh nên mới lưu ban." .
Hả?.
Cái gì vậy ??
.
" Là thế này, cha mẹ Trịnh Diệp vì muốn hắn một đường thăng tiến suôn sẻ, cho nên quyết định sau khi Trịnh Diệp tốt nghiệp cấp ba là đưa đi Mĩ ngay, thuận lợi đá văng Tống Vũ Phạm ra, cũng không cần chi tiền học đại học cho hắn, lại càng không phải chi tiền khám chữa cho hắn. Quả nhiên vì tư lợi."
" Ừm." .
" Cho nên bọn hắn quyết định lưu ban. Hiện tại, cha mẹ Trịnh Diệp đang khẩn trương muốn chết, đành phải đồng ý quyết định tốt nghiệp xong là đem hai người bọn họ đóng gói lại gửi sang Mĩ ngay, đỡ phải xảy ra chuyện gì ở trường." .
" Ừm." .
" Hơn nữa nếu sự việc phát triển tốt, bọn họ có thể tìm được một bác sĩ tốt ở Mĩ, có thể trị được tận gốc bệnh tim của Tống Vũ Phạm."
" Ừm." .
" Này, sao anh không có phản ứng gì?"
" Ừm." .
" Tiêu Văn Nhưng!" .
" Em muốn anh có phản ứng đúng không?" .
" Đúng." .
" Em đúng là không phải gà mẹ bình thường." .
" Hả?" .
" Đấy, anh phản ứng xong rồi, em có thể ăn cơm rồi đấy."
" Ơ? Anh đi đâu đấy? Anh đã ăn gì đâu?"
" Vừa nãy em nói chuyện phun nước miếng tùm lum, lấy bán kính năm mét làm một nửa phạm vi vòng tròn em đã phun ra. Cho nên, anh bây giờ không muốn ăn cơm nữa, anh đi pha mì tôm." .
Lý Xa Xa bừng bừng phần nộ.
Ta cũng muốn ăn mì tôm nhaaa !!!
" Lớp trưởng! Cậu xuống họp tổng kết năm ngoái đi kìa." .
" Lớp trưởng! Đã chuẩn bị xong đội ngũ để so tài chưa?" .
" Lớp trưởng! Đây là tiền quỹ lớp đã thu đầy đủ, cậu kiểm tra xem." .
" Lớp trưởng! Hình như rất lâu rồi chúng ta chưa tổ chức phong trào thi đua văn nghệ."
" Lớp trưởng!" .
Sau đó, mỗi lần tiếng " Lớp trưởng" vang lên là mọi người lại nghe thấy tiếng gào rú ầm ĩ giống như bị bệnh tâm thần của một nữ sinh nào đó!.
" Lớp phó, ngươi chạy đâu rồiiiiiiiiiiiiiiiiiii?" .
Thật là, lớp trưởng ta đây cũng chỉ có hư danh mà thôi, tại sao lại giao cho ta nhiều việc như vậy chứ. Lớp trưởng này không thể đảm đương nổi đâu, các ngươi tìm lớp phó đòi nợ điiiiii !!!
Bất quá Lý Xa Xa cũng biết, cái tên lớp phó kia cũng chẳng hữu dụng hơn cô là bao. Khi cả lớp chuẩn bị thu nhận hai tên tiểu lưu manh nhập học, chính là bọn họ đã muốn cô " vinh dự " đảm đương cái chức vụ quỷ quái này (hữu danh vô thực) để gánh vác một chút.
Cho nên nhiệm vụ chủ yếu của cô, chính là tiếp cận hai phần tử quấy rối ấy.
Phải nói là hai tên phần tử quấy rối được nhắc đến kia thực sự hết sức nhàn nhã, cả ngày không học hành gì hết, uống trà nói chuyện phiếm, chuyện thích làm nhất chính là đánh cờ vua. Trong giờ học, khi Lý Xa Xa coi trộm truyện tranh manga thì bọn hắn ở phía sau cũng bắt đầu chơi cờ vua, vô cũng bình tĩnh. Dần dà từ hai phần tử được chú ý, các giáo viên đã bắt đầu mặc kệ bọn họ giống như đối xử với Lý Xa Xa vậy.
Mà Tiêu Văn Nhưng có thể nói là một số ít giáo viên không giống với những người bình thường. Hắn chẳng những không mặc kệ, mà trong một số giờ học, hắn còn hưng trí bừng bừng đi tới, chống tay cúi đầu kề sát đầu người nào đó cùng nhau xem manga, hoặc là nghiên cứu hướng đi của bàn cờ, v.v...
Chính vì nguyên nhân đó...
" Em ghét nhất là nhìn bọn anh chơi cờ. Thân là lớp trưởng, em nhất định phải ngăn cấm bọn anh!" .
" Tốt, nếu em hạ được bọn anh, bọn anh sẽ không bao giờ chơi cờ vua trong trường nữa." Trịnh Diệp nhàn nhã hạ chiến thư.
Lý Xa Xa không thèm suy nghĩ liền đáp ứng ngay lập tức, " Được!" .
.
" Em thắng!" Sau một hồi thi đấu, Lý Xa Xa hưng phấn nhảy lên sô pha, hoa chân múa tay vui sướng.
" Phải không?" Tiêu Văn Nhưng đem đồ ăn từ phòng bếp bưng ra, vẻ mặt đầy hoài nghi.
" Thật sự!" .
" Anh chỉ cần ra vài chiêu dễ dàng là em đã trở thành bại tướng dưới tay anh, vậy mà có thể thắng được bọn hắn?"
" Anh đừng nói như vậy, con người luôn luôn tiến bộ mà." Ha ha ha, cười a cười a. Lý Xa Xa vẫn đang chìm đắm trong chiến thắng huy hoàng của mình, là Tống Vũ Phạm, là Tống Vũ Phạm đã thua dưới tay cô đó nha. Ha ha ha, đúng là tên hoàng kim đầu nột!.
" Nhất định là Tống Vũ Phạm tha cho em, chắc chắn là hắn cảm thấy thương hại em rồi."
Toàn bộ học sinh cùng các giáo viên giảng dạy trong lớp đều biết, mỗi khi Lý Xa Xa cùng Trịnh Diệp và Tống Vũ Phạm thách đấu, không sớm thì muộn, vừa mới bắt đầu một ván mà chỉ dùng hai phút liền hạ đo ván Lý Xa Xa thì thế nào cũng bị cô bám lấy khiêu chiến cho đến khi thắng mới thôi. Nhưng mà càng chiến thì lại càng thua đến thảm hại. Aizz...
" Mới không có!" .
" Không có sao?" Tiêu Văn Nhưng hoài nghi, vẫy tay, " Lại đây ăn cơm đi."
" Hắn nói cờ vây có thể nhường mấy quân, cho nên cờ vua cũng có." .
" Nhường mấy quân?" Tiêu Văn Nhưng nhanh chóng hỏi lại." Hắn nhường em mấy quân?" Cờ vua chỉ có vài quân như vậy, hắn có thể nhường như thế nào đây?
" Ừm....." .
Dường như có vẻ rất thú vị nha, Tiêu Văn Nhưng hứng thú hỏi tỉ mỉ, " Hắn nhường em mấy quân nào?" .
" Xe, pháo, mã." .
" Mỗi loại một cái?" .
"......"
Lý Xa Xa nói không ra lời.
Hiểu rồi, hiểu rồi, quả nhiên gỗ mục không thể khắc được. Tiêu Văn Nhưng thích thú đùa cợt " Trịnh Diệp cũng đồng ý sao?" Tên này chính là người thích đùa giỡn Lý Xa Xa nhất đó nha.
" Hắn nói hắn phải về nhà, không lãng phí thời gian với em." .
Cũng đúng, bọn hắn từ trước đến nay đều một lần lại một lần đùa cợt Lý Xa Xa. Thật sự là cuộc sống ở trường học rất nhàm chán, cho nên em gái hắn mới có tinh thần mà đối diện một lần lại một lần suy sụp như vậy.
" Vậy cũng tốt, dù sao thì em cũng đã đạt được mục đích, sau này bọn hắn sẽ không chơi cờ vua nữa phải không?"
" Phải, bọn hắn ...... quyết định chơi cờ vây." Buồn bực a~ !!!!!!
" Ừ." Cúi đầu, Tiêu Văn Nhưng cầm bát cơm cố gắng nhẫn nhịn để không cười phá lên. Hiển nhiên hắn cùng Lý Xa Xa đang nghĩ tới một vấn đề, nếu so tài cờ vây thì bọn Trịnh Diệp và Tống Vũ Phạm phải nhường bao nhiêu quân cô mới có thể thắng được đây?.
" Anh trai." .
" Cái gì?" Tiêu Văn Nhưng giật mình, tâm nghĩ đừng bắt hắn phải ra mặt chứ, hắn còn đang mừng rỡ xem kịch vui, nếu không vạn nhất em gái đem hắn trở thành một đường phát tiết, hắn liền thảm.
Lại nói tiếp, thật xấu hổ, Tiêu Văn Nhưng hắn không sợ trời không sợ đất, nhưng lại chỉ sợ bị em gái tìm đến, hắn có thể sinh tồn trên thế giới này thực sự rất khó khăn a~.
" Kì thi thử giữa kì lần trước." .
" Ừ."
Vẫn là bình an, thuận thuận lợi lợi. Bởi vì trong lớp có hai nhân vật đặc thù, mà giám hộ của người nào đó lại hướng đến ban giám hiệu trường gây áp lực, cho nên cuộc thi lúc đó của bọn họ có thể tính là không có giáo viên giám thị.
Nếu mà có giám thị trông coi đi nữa, đến khi đọc hết tên học sinh dự thi, thấy tên của người nào đó xuất hiện, phỏng chừng lão ta sẽ chết đuối trong WC mất.
Các cuộc thi sau mà cứ nhẹ nhàng như vậy thì thật tốt biết mấy.
" Anh có hiểu hay không?" .
" Hiểu cái gì?" .
" Bọn em sẽ phải học nông nghiệp đó. Cái đó có khác gì với tập luyện quân sự đâu, khổ ngang nhau vậy."
Nhớ lại thời gian tập huấn luyện quân sự lúc ấy, Tiêu Văn Nhưng còn chưa có "thế lực khổng lồ" như hiện tại, khiến cho Lý Xa Xa mệt đến mức phải bò lê từng bước, cháy mất mấy lớp da liền.
" À, em đang lo lắng chuyện này à." .
" Em là lớp trưởng, đến lúc đó nhất định sẽ thực không hay ho."
Người dẫn đầu chính là người bất hạnh nhất. Mẹ nó, cứ có việc là lại nhao nhao gọi ta. Các ngươi coi ta là cu-li hả? Mới không cần a !!!
Ha ha ha, " Cái này anh cũng không thể giúp được em rồi." Tiêu Văn Nhưng vui sướng khi thấy người gặp họa.
" Không, anh có thể giúp em!"
Nhanh nhẹn buông bát cơm xuống, Lý Xa Xa nhấc đầu đến trước mặt Tiêu Văn Nhưng, ngay lập tức hắn liền có dự cảm không tốt.
" Anh có thể giúp em? Em xác định?"
Lý Xa Xa kiên định gật đầu lia lịa, " Chỉ anh mới có thể giúp em." .
Một giọt mồ hôi theo trán Tiêu Văn Nhưng chảy xuống, hắn tự nhủ suy nghĩ của người bình thường còn dễ hiểu hơn Lý Xa Xa, hơn nữa đối với tâm tư của phụ nữ cũng không khó đoán như vậy. Chính là người con gái duy nhất trên thế giới gần gũi với hắn, tâm tư của em gái hắn, hắn chưa từng hiểu rõ chút nào.
Cho dù hiểu rõ thói quen của cô, biết rõ cá tính của cô, chính là cứ mỗi khi có chuyện gì liên quan đến Lý Xa Xa là vẫn có thể làm cho trái tim hắn vô lực nhảy lên.
Đúng là khắc tinh mà !
.
" Các học sinh chú ý, thứ hai chúng ta sẽ bắt đầu xuất phát học nông nghiệp, các em hãy nhanh chóng đóng tiền học nông nghiệp ngay cho nhà trường, " Khóc a, lại phải rút tiền nữa rồi, Tiêu Văn Nhưng bi ai một chút, lại tiếp tục, " Lớp trưởng nộp danh sách những người tham gia cho tôi. Tôi mong toàn bộ các em đều chuẩn bị thoả đáng, không cần đến lúc đó lại gây ra phiền toái cho mình" Chủ yếu nhất là không cần gây thêm phiền toái cho ta, " Còn có thời tiết sắp tới có vẻ sẽ lạnh một chút, mọi người hay mang theo đủ quần áo, chú ý giữ ấm."
Lại nói tiếp, quần áo của em gái hắn thực sựu rất phong phanh, lại thêm một chút ...
Dưới lớp, các học sinh hưng phấn bắt đầu nhao nhao bàn luận.
" Còn có một điều tôi phải nhắc trước."
Chỉ thấy Lý Xa Xa vẻ mặt đắc ý.
" Trong lúc học nông nghiệp, tôi muốn các em có thể ghi chép lại việc học của mình diễn ra như thế nào, cho nên cần một người chụp ảnh lại làm tư liệu học tập sau này. Học trò Lý Xa Xa là lớp trưởng đã xung phong nhận việc, thay mặt cho toàn bộ cả lớp đảm đương công việc này, cho nên cả lớp hãy cho một tràng pháo tay cảm ơn bạn Lý Xa Xa nào."
Không xong rồi! Tiêu Văn Nhưng sắc mặt tái nhợt, cảm thấy rất muốn phun ra, không ngờ hắn lại có thể nói ra những lời buồn nôn như vậy.
Ở đây, vài vị bạn học khác cũng có chung cảm giác bi phẫn ấy với Tiêu Văn Nhưng. Ví dụ như Trịnh Diệp, Tống Vũ Phạm,...
Còn Lý Xa Xa thì vô cùng sung sướng. Ha ha ha, chụp ảnh chính là công việc nhẹ nhàng nhất rồi còn gì nữa. Thử hỏi làm người chụp ảnh thì sẽ có khó khăn gì được đây. Ha ha ha ha...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com