Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19: Trở lại học viện Iwagakure




Với học sinh chúng ta, sau một kì nghỉ thì sẽ lại đến trường, được gặp lại lũ bạn và kể cho nó nghe những chuyện hay trong lúc nghỉ, học nhiều bài học hay (chắc không có vụ này với một số người đâu), vâng vâng và vâng vâng các thứ thú vị khác. Nếu vậy thì chắc hẳn bạn sẽ lo soạn đồ cho ngày may vào tối trước đó, ngủ thật sớm, nằm cầu nguyện mai đến thật mau, sáng thì dậy thật sớm, mặc đồ, ăn sáng và phóng lên xe tới trường.

Nhưng

Có người không nghĩ như vậy

Tối, thức 11h rồi ngủ vì mãi "chìm đắm trong nghệ thuật"

Sáng, 6h vẫn còn ngủ, mãi đến khi ai đó từ phòng B6 gọi dậy thì mới thức

Đó chính là tóc vàng đẹp trai Deidara nhà ta

-Oniisan ! Dậy đi, Akatsuchi-san và Kurostuchi- chan đang chờ anh kìa !

-Ưm ! 5 phút nữa ! (Cá chắc có nhiều người giống y chang như thế này vào mỗi sáng đi học)

Vẫn còn muốn ngủ vì cách gọi của Yuki nhỏ nhẹ quá, như gió thoảng tai nên lim dim ngủ tiếp

Thế thì hãy để Kurostuchi ra tay

Bước 1 : Xắn tay áo cao lên

Bước 2 : Khởi động khớp tay

Bước 3 : Hít một hơi thật sâu và hét to

-DẬY MAU ĐỒ THÚI !

Bước 4 : Khi tóc vàng tỉnh dậy sau tiếng hét, nếu còn lơ mơ thì bạt một cái thật mạnh vào mặt (Lưu ý : nhớ canh lực đừng cho xỉu là được)

-Cái...quái gì thế ? - Dei hét lên- sáng sớm không cho ngủ là sao ?

-Sáng á ? Ông có biết mấy giờ rồi không, hôm nay ông muốn chết hay sao mà ngủ đến từng này giờ ? –Kurostuchi gằng giọng

-Hôm nay là cái quái gì cơ ?

-Um, hôm nay là ngày đi học lại sau tuần lễ mà, oniisan không nhớ sao?

-Đi học... đi học...CHẾT RỒI ! BỮA NAY ĐI HỌC

Thế là cậu chàng nhà ta teleport với tốc độ 3000 Mach (Tương đương Koro-sensei) và tươm tất gọn gàng sau 10 phút rồi phóng cái vèo đến học viện ninja mà không chờ ai

-Ơ, oniisan đi mất tiêu rồi


-Chậc, kệ ổng đi Yuki- chan, tụi này quen rồi, cậu nên quen luôn là vừa với cái tính khùng điên, vô ơn đó đi.


-Hộc ! Hộc ! Mệt quá

Deidara, sau khi phóng mất dép đến trường thì mồ hôi vã như tắm, thở không ra hơi. Đúng lúc đó, ba người kia cũng chạy đến


-Mồ, ông chạy nhanh dữ vậy, ít nhất cũng phải chờ người ta nữa chứ. – Kurostuchi cằn nhằn


Trong lớp

Haruto-sensei, tay cầm một bảng danh sách, viết chì gác lên tai, ngáp ngắn ngáp dài, trông thầy rất uể oải, nếu để ý kĩ thì mắt còn có cả quần thâm, dù mệt nhưng bây giờ vẫn phải lên lớp quản lí lũ ''quỉ nhỏ'' cho chúng nó khỏi lộng hành, giờ thầy cảm thấy vô cùng hối hận khi chọn nghề giáo viên, cái nghề không- còn- gì- có- thể- khổ- hơn.

-Cả lớp ~ trật tí giùm thầy tí~~~

Vẫn nhốn nháo

Thấy chưa, nó là nghề vô cùng khổ mà

-Giờ cho thầy điểm danh tí coi~~~ -Các bạn thấy đó, tội nghiệp thầy ghê

-Lớp trên trước rồi lớp dưới sau

Yamaguchi

Có ạ !

Naomi

Vâng, em đây (Cái giọng thấy ghét)

Deidara

Dạ...dạ có

...

Lớp không vắng ai, tạ ơn trời, Haruto-sensei tự nhủ chiều về phải uống một chai bia mát lạnh ăn mừng mới được.

~ Và tiết học diễn ra, ừm, cũng khá là ổn~

Trải qua 3 tiết học, cuối cùng giờ ra chơi thần thánh cũng xuất hiện

Vừa mới reng chuông là học sinh ùa ra như lũ, sân trường vô cùng nhốn nháo, đứa chơi trò này, nhóm này chơi trò kia, nếu thích thì có thể ra sân tập luyện để uýnh lộn rèn cơ thể hay ném shuriken cũng được, đó chính là sự thần thánh của giờ ra chơi một tiếng đồng hồ, bù cho việc ngồi trong lớp học 3 tiếng liền không nghỉ (châm ngôn '' ngồi học như ngồi tù'') nát não nhức óc thì ra chơi là thời gian quý báo xả tress tuyệt vời không thể tả được cảm giác nó phê thế nào của học sinh.

Và ra chơi cũng là lúc mọi người được tha hồ làm việc riêng mà không bị la mắng

Chẳng hạn

Giáo viên nữ thì ở phòng hội đồng ngồi tán chuyện với nhau

Haruto- sensei thì tranh thủ đánh một giấc để sau một tiếng là bắt đầu chiến đấu tiếp

Deidara thì không đi chơi với tụi Yoshiri, Kouta và Jana mà tới ngay phòng y tế để xin băng quấn cái chân bong gân do phóng đến trường như chớp hồi sáng

Kurostuchi và Akaistuchi thì đến phòng Stuchikage vì có việc được giao

Yuki thì nói chuyện với Hazakito sau 2 tuần không gặp

Lũ Yoshiri thì ngồi chán nản do không có Dei


Vâng vâng và vâng vâng, nói chung ra chơi thì mỗi người một việc


Dưới tán cây dẻ quạt mùa hạ, hai cô nhóc Yuki và Hazakito ngồi nói chuyện với nhau rất vui vẻ, họ rất mừng rỡ khi lại được gặp nhau sau 2 tuần nghỉ lễ

-Này Yuki- Hazakito hỏi- hình như là cậu chuyển nhà rồi đúng không ?

-Sao cậu biết hay thế ?

-Thì nghe Kuro- chan kể

-Kuro- chan?

-Kurostuchi Hikari, cậu ấy bảo là cậu chuyển nhà đến cạnh nhà cậu ấy

-Cậu biết Kurostuchi- san

-Ừ, bạn từ thuở ''cởi trần tắm mưa'' mà lại

-Vậy là cậu cũng quen Akastuchi-san và Deidara- oniisan

-Thì có quen mà không thân như Kuro-chan, cơ mà cậu bảo tên khùng Deidara là oniian à, nghe ghê quá đi!

-Sao cậu lại bảo là ảnh khùng, mình thấy ảnh được nhiều người thích lắm mà

-Chưa lộ ra cái đuôi thôi, cậu đừng tin hắn- Hazakito bĩu môi, cứ mỗi lần nhắc đến Dei là cô lại như thế.

-Hi hi, cậu đùa tớ, mình thấy ảnh tốt lắm mà

-Xí, tốt con khỉ

Khi hai người đang nói chuyện vui vẻ như thế, bỗng có một nhóm người tiến tới chỗ cây dẻ quạt, đi đầu là một cô gái tóc tím với khuôn mặt toát lên vẻ ngạo nghễ chẳng xem ai ra gì, theo sau cô ta là ba đứa con gái, dù đóng vai trò như người theo sau cô gái kia nhưng chúng cũng ngạo nghễ không kém. Cô ta đi đến trước mặt Yuki và Hazakito, tay chống nạnh tay hất tóc lộ rõ vẻ xem thường. Hazakito khi nhìn thấy cô gái đó cũng chẳng mấy thiện cảm chi

-Ối chà chà, xem ai đó đang ngồi đây hóng mát kìa, chẳng phải là ''cháu cưng'' của ngài Stuchikage sao- Cô ta nói nghe thật chói tai, và câu nói ấy đang nhắm tới Yuki

-Chị tới đây làm gì, Ootsuka Nakaoru- Hazakito nhìn cô ta với ánh mắt đề phòng, chỉ cần cô ta làm gì Yuki là cô sẵn sàng ra tay ngay lập tức

-Úi chà, ''sư tử hà đông'', đừng nhìn tôi với ánh mắt ghê rợn vậy chứ, tôi chưa đả động đến cô mà, hay cô đang cố gắng làm quen với cháu của Stuchikage để mong được nâng đỡ à!- Cô ta chua ngoa nói

-Cô! - Hazakito tức muốn sôi máu khi nghe ''kẻ khó ưa nhất trường'' phun ra mấy câu như thế

''Kẻ khó ưa nhất trường'', đó là cách mà Hazakito luôn nói với Ootsuka Nakaoru, người mà cô cho rằng là còn đáng ghét hơn cả Naomi Sayaka. Ở cái học viện Iwagakure này, nếu mà lũ con gái ví von Naomi Sayaka là một con hồ ly xảo quyệt, dùng sắc đẹp và cái đầu đầy mưu mô, đóng kịch vô cùng giỏi để dụ dỗ người khác thì Kakaoru là một con rắn độc lúc nào cũng luôn nhận mình là họ hàng với rồng. Đơn giản là nhờ tộc Ootsuka của cô ta, một gia tộc được xem là tộc có thế lực mạnh ở iwagakure, nếu muốn nói thì có lẽ chỉ đứng sau Stuchikage 2 bậc, tức chỉ đứng sau tộc Ishimoto (sau này mình sẽ nói sau) 1 bậc, cũng vì lẽ đó mà Kakaoru khá kiêu ngạo dù nhan sắc cô ta cũng dạng thường chứ không như Naomi. Ootsuka Kakaoru cũng rất thích Deidara, cô ta thậm chí đánh mùi Dei còn thính hơn cả Naomi, mỗi khi thấy ai đó thân thiện với Dei thì cô ta không giống Naomi- người luôn giả nai trước mặt người khác, luôn núp mình trong bóng tối để chờ thời cơ chín mùi loại bỏ kẻ địch thì Kakaoru lại là một kẻ ngang nhiên ra mặt, chỉ cần ghét ai thì sẵn sàng diệt trừ công khai bởi cả học viện gần như là của cô ta.

-Tôi nói không sai đúng không, Hazakito? Chẳng phải đây là thời cơ hiếm có để cái gia tộc Stuchiname hạng 3 với cái kĩ thuật tạp nham của cô được thăng chức à, suy cho cùng cũng là nhờ "thứ đó" thôi nên nhà cô mới nổi tiếng.

-Cô!- Thật sự bây giờ Hazakito chỉ muốn cho cô ta một bạt tai thiệt mạnh vào cái mặt lúc nào cũng nghênh lên vô cùng đáng ghét đó nhưng Yuki chặng lại

-Thôi, cậu bỏ qua đi, chị ấy hiểu nhầm thôi!

Thế là cô ta quay sang Yuki, cười lớn :

-Đúng đấy cưng ạ, hiểu nhầm thôi, nhưng để kể nghe cái này cho cưng nghe, đảm bảo không hiểu nhầm, này nhé nhóc biết Stuchiname chứ, tộc đó khá là nổi tiếng với chiếc lưỡi hái đá đen truyền từ đời này sang đời khác ở iwagakure này đó, mà thậm chí chị đây còn biết một chuyện hay hơn nữa nè, muốn biết không, thì chuyện Stuchiname cần một đứa cháu nối dõi để sở hữu chiếc lưỡi hái nè....

Nói tới đây mặt Hazakito biến sắc, cô hét lên

-IM ĐI !

-Ối trời, mất lịch sự thật, phải để người ta kể hết chứ- Kaoru nói- Tới đâu rồi ta... à nhớ rồi, họ cần một đứa cháu nối dõi tộc nè, sở hữu lưỡi hái đen ngàn năm nè, vậy mà sao ta...

-IM ĐI ! IM ĐI ! IM HẾT ĐI

Haazakito bắt đầu mất bình tĩnh khi cả bọn kia đồng thanh nói lên ''điều cấm kị '' của cô

-HAZAKITO LÀ ĐỒ CON NUÔI !

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Au BM xin nói vài lời 

Trước đó bật máy lên, chép từ word sang Watt ko được

Lỗi kiểu gì sửa muốn lủng não sửa không được

Chửi um xùm bảo Watt hư cmnr

Ai ngờ mượn máy người ta thử copy sang watt

Nào ngờ cop được, ko mắc lỗi

Thế hóa ra máy mình mới là phế phông chữ

Cạn lời , trách nhầm  anh Watt(-_-')

Gửi lời xin lỗi tới Wattpad và các Reader vì đã bắt mọi người lót dép hóng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com