Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Tôi khiến giám thị sốc vì hoàn thành bài nhanh.

"Hai chúng ta cùng phòng thi! Trùng hợp thật!"

"A, là sao? Thật sự là trùng hợp."

Chu Như bình thường không nói nhiều như vậy, nhưng hôm nay cô ấy nói chuyện đặc biệt tốt.
Giang Xuyên hiểu rằng là do Chu Như quá căng thẳng, vì vậy cậu không nóng nảy, và hai người họ trò chuyện một chút trong khi đi bộ. Bên ngoài phòng thi, giám thị cầm máy quét đã chờ sẵn ở cửa.
Sau khi đặt túi bài giảng vào nơi quy định và lấy ra những vật dụng cần thiết cho kỳ thi, Giang Xuyên yêu cầu giám thị quét cơ thể của mình, sau đó bước vào phòng thi và ngồi xuống.
Vị trí của cậu vừa vào cửa liền là ở hàng thứ nhất, vị trí không tốt lắm, nhưng cậu cũng không để ý.

Bạn không thể gian lận trong kỳ thi tuyển sinh đại học, vì vậy bạn ngồi ở đâu không quan trọng.

Chỗ ngồi của Chu Như ngay bên cạnh hắn, lúc này sắc mặt Chu Như có chút khó coi, hai tay năm chặt bút, cả người tựa hồ có chút bất an.
Giang Xuyên cau mày. Trạng thái của Chu Như khá bất lợi cho kỳ thi, vì vậy cậu cúi xuông nửa người và vỗ vai Chu Như.

"Này! Đừng lo lắng , không phải chỉ là một kỳ thi thôi sao? Bình tĩnh đi, tệ nhất là chúng ta sẽ tiếp tục vào năm sau!"

Chu Như nhìn cậu và mim cười với cậu, nhưng nụ cười đó vô cùng là rất xa vời.
Giang Xuyên không làm phiền cô ấy nữa, bởi vì kỳ thi sắp bắt đầu.
Bài kiểm tra đầu tiên là tiếng Trung.
Đề thi vừa phát, hắn cũng không có vội vàng bắt đầu viết , ngược lại là đọc từ đầu đến cuối tờ giấy,
vạch tên của minh lên tờ giấy thi, sau đó mới bắt đầu đọc các câu hỏi.

Sau khi đọc cầu hỏi đâu tiên, Giang Xuyên hơi ngạc nhiên và dường như có chút khó hiểu.
Sau khi kết thúc câu hỏi thứ hai, Giang Xuyên cau mày, chặp tay theo thói quen.
Sau khi kết thúc câu hôi thứ ba, Giang Xuyên có chút bội rối, và theo bản năng lè luỡi liếm đôi môi khô khốc.
Sau khi đọc toàn bộ bài kiểm tra, Giang Xuyên rơi vào trầm tư.
Không phải vì câu hỏi quá khó đổi với cậu, mà vì cậu biết tất cả các đáp án, ngay cả khi đó là một chủ đề sáng tác cực kỳ khó, cậu biết cách viết bố cục chỉ bằng một cái liếc mắt. Nói chính xác, dự thảo đã được chuẩn bị.
Ngay cả bản thân cậu lúc này cũng bàng hoàng không hiêu chuyện gì đang xảy ra.
Câu hỏi có đơn giản không? Nói thật là nó không dễ chút nào. Các đề thi thật hối cấp 3 đã khó, cậu biết hiện tại nói còn khó hơn
Cậu không biết tại sao mình lại làm như vậy, cậu biết rất rõ trong đâu mình không có kho tàng kiến thức lớn như vậy, nhưng nhìn những câu hỏi ở trên tờ giấy ,
dường như đã làm qua từng câu hỏi không biết bao nhiêu lần, có thế viết mà không có sự hiếu biết của mình.
Giang Xuyên dùng hai ngón tay gãi đầu và có thể nhét một quả trứng vào miệng.
Giám thị nhận thây sự khác thường của cậu, tiến lại gần cậu, liếc nhìn bài làm của cậu rồi ngó xuống bài ra hiệu cho cậu trả lời câu hỏi thật nhanh.
Trong lòng đang lên một cổ cảm giác hưng phấn mãnh liệt, Giang Xuyên  không kịp chờ đợi cầm bút lên, sau đó bắt đầu mạnh mẽ viết ở trên giấy. Cậu chỉ mất hơn một giờ để trả lời tất cả câu hỏi dài 120 phút.
Quay đâu lai một vòng, Giang Xuyên không khỏi có chút vui mừng khi phát hiện những nguời có mặt vẫn đang vùi đầu vào bàn.
Đông thời, Giang Xuyên cũng có một số ý tưởng về lý do tại sao cậu biết câu trả lời cho bài thi này.
Cậu nhớ lại giấc mơ cậu có trong lớp toán một tháng trước.
Cậu nhớ đến vị thần có toàn thân phát sáng và khuôn mặt bị mờ đi.

"Kỳ thi tuyển sinh đại học giữa 750 điểm cùng 750 triệu chỉ có thể chọn một cái, ngươi chọn cái nào?"
"750 điểm trong kỳ thi tuyên sinh đại học."
"Như ngươi mong muốn."
Điều này nghe có vẻ ảo tưởng, làm sao có thể có một vị thần trên thế giới?
Nhưng ngoại trừ lời giải thích này, Giang Xuyên không thể nghĩ ra bất kỳ lời giải thích nào có thể thuyết phục cậu. Cậu thực sự đã nhìn thấy một phép lạ!
Nghĩ rằng mình có thể đạt điểm tuyệt đối 750 điểm trong bài kiểm tra, Giang Xuyên dang ngồi trên bàn đột nhiên cười ngốc nghếch. Hành vi kỳ lạ của cậu lại bị giám thị chú ý, một giám thị bước đến gần cậu , đang định hỏi cậu có chuyện gì thì nhìn thấy tờ đáp án viết đầy trên bàn. Giám thị lộ ra vẻ kinh ngạc,
ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, sau khi nhìn
Giang Xuyên thật sâu, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình, ngồi xuống.
Chỉ trong hơn một giờ, cậu đã viết xong tất cả nội dung bao gồm cả bố cục, màn trình diễn của Giang Xuyên đã được giáo viên ghi nhớ.
Tôc độ này có lẽ là nhanh nhất trong tất cả các ứng cử viên, phải không?
Thảo nào anh ta ngôi trên bàn một mình, này... có vẻ như ứng cử viên này làm bài kiểm tra ngôn ngữ này khá chắc chắn.
Giám thị không khỏi liếc nhìn Giang Xuyên,
viên dạy tiêng Trung, hơn.
mặc dù anh không phải là giáo viên
nhưng những đửa trẻ học giỏi luôn được giáo viên yêu mến.
Tôi không biết liệu quận của chúng tôi có thể sản xuất một sinh viên từ Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh trong năm nay không?
Giám thị ngồi trên ghế cũng bắt đâu tưởng tượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #hoctap