Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Phong rút ra từ túi một chiếc điều khiển, chiếc điều khiển trước khi bước vào tòa nhà cậu đã lấy từ chỗ người quản lý trò chơi tàu lượn cao tốc. Nhẹ nhàng ấn nút, cả đoàn tàu cao tốc trên đường ray dài, uốn lượn từ từ dịch chuyển. Chỉ vài giây, đoàn tàu tăng tốc và lao đi theo những đường lượn ngoạn mục. Cả trung tâm công viên nín thở đợi kì tích nào đó xảy ra, mà chưa ai đoán trước kì tích ấy là gì.

- Như nhảy dù, chỉ cần nhắm mắt, được chứ? – Phong liếc nhìn xuống dưới, chênh vênh ở độ cao hơn 100m thật thú vị

- Nhắm mắt ư? – Cô tiểu thư tiếp tục lặp lại như con búp bê

- Được chứ? – Giọng trầm và đầy uy lực lại phát ra

Và cô tiểu thư gật đầu không suy nghĩ.

Cùng lúc, đoàn tàu lượn cao tốc lao tới, vòng một đường cong hoàn hảo lướt qua một góc tòa nhà lớn, khoảng cách khá gần nơi "Thần chết" ngự trị. Ngay khi đoàn tàu lượn tới, một luồng gió dữ dội thốc vào, Phong cùng cô tiểu thư của Uyam ... nhảy xuống. Một cú nhảy chéo sang, cùng sức mạnh của luồng gió dữ, khiến cả Phong và Janda lệch "đường bay đáp đất", chếch sang so với đường rơi tự do 45 độ.

Những tiếng hét vang lên liên tiếp, lần này kinh hoàng hơn bao giờ!!! Những tay cảnh sát, cứu hộ, quản lý, vệ sỹ, cả phi công phía trên cũng trợn trừng mắt, tim ngừng đập. Và quả là có kì tích xảy ra!! Khi Phong cùng cô gái kia rơi ùm xuống cái hồ nhỏ gần tòa nhà lớn. Chẳng phải phép màu, vì Phong đã tính toán độ lệch của "đường bay" để rơi trúng vào hồ.

Nước bắn tung tóe, và hàng trăm người đổ dồn lại vây quanh cái hồ. Họ đều bịt chặt miệng, còn chưa hết bàng hoàng.

Và thật không may, khi cùng Janda nhảy xuống, Phong đã chấp nhận để cô ta phía trên, chiếc hồ không sâu, khiến anh khi bị nhấn chìm xuống nước đã đập đầu xuống đáy hồ!!

Janda ngoi lên sau nửa phút, những tay vệ sĩ đã lập tức chạy lại kéo cô ta lên cùng những lời hỏi han dồn dập. Một tràng vỗ tay vang lên, tưởng như vang động khắp khu công viên. Janda đẩy những tên vệ sĩ vô tích sự ra một cách khó chịu:

- Tránh ra cho ta! – Và cô chợt nhận ra một điều bất thường – Thần... thần chết??? – Cô quay lại phía hồ nước, đôi mắt hoảng loạn – Thần chết đâu? Anh ấy đâu???

- Tiểu thư, cô cần đến bệnh viện bây giờ!

- Im ngay, biến đi chỗ khác cho ta!! – Janda tiến sát mép hồ, ánh đèn không đủ để cô nhìn xuống đáy hồ - Thần chết của ta đâu??

Nước bắn lên tung tóe lần nữa, vô vàn cặp mắt lại đổ dồn vào mặt hồ. Họ thấy "Thần chết" ngoi lên.

Phong lên khỏi hồ nước, người anh ướt sũng. Anh không để ý rằng chiếc mũ trùm đã bị rơi ra, càng không biết trên đầu mình, máu đang rớt vì va đập xuống đáy hồ.

- Anh ... là Thần chết sao? – Janda từ từ tiến lại, cô thấy tim mình đập loạn. Sau khi xuống nước, vẻ như cơn phát bệnh đã dứt. Nhưng cô lại càng hoảng loạn hơn khi phát bệnh. Cô đang dần dần... thấy toàn bộ khuôn mặt Phong. Hơn nữa, giờ nhìn ở khoảng cách xa hơn, cô mới thấy hết dáng hình cao lớn ấy ...

- Anh ...cứu em sao? Cảm ...cảm ơn...– Vẻ mặt cao ngạo ban nãy của cô tiểu thư giờ thay bằng vẻ bấn loạn cực độ, khi Phong quay lại, trực diện nhìn cô!!

- Khỏi! – Nhưng cô ta chết sững, khi Phong chỉ nói duy nhất một từ rồi đã bước vội đi. Anh không quan tâm xung quanh có hàng trăm ánh mắt của các cô nàng đang nhìn anh trân trân.

- Thần... À, anh, anh à – Cô tiểu thư gọi với theo – Làm sao để liên lạc được với anh?? – Có lẽ là lần đầu tiểu thư của Uyam hỏi thẳng thừng vậy với một người đàn ông, nhưng trong lúc này cô không nghĩ được gì hơn vậy

Không may cho cô, Phong xem như không nghe những lời ấy, anh vẫn thẳng đường bước !! Và Janda kịp lúc nhận ra trên đầu Phong có vết thương đang chảy máu!! Cô kéo váy chạy lại, tay với ra níu lấy áo choàng đen

- Khoan đã, anh bị thương kìa. Là do em, em sẽ chịu trách nhiệm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com