Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Thứ cảm xúc không tên

"Natsu, chúng ta hãy là bạn tốt của nhau nhé!"

"Natsu, nhìn này, dễ thương quá hen!"

"Natsu, cậu cảm thấy không tốt à?"

"Natsu, cậu đang làm gì đó!"

"Natsu..."

Giọng của cô ấy cứ vang mãi trong đầu tôi. Một giọng nói ngọt ngào, dịu dàng và cho tôi một cảm giác thật thanh bình, ấm áp như những tia nắng đầu thu. Cô ấy là người bạn thân nhất của tôi, là người luôn bắt chuyện, hỏi han tôi mỗi ngày. Cô ấy là người đã đem con người nhiệt tình trước kia của tôi trở về, cứu tôi thoát khỏi thế giới bóng đêm, nơi mà vạn vật đều tồn tại chỉ một màu đen duy nhất và vô cùng giá lạnh. Nơi nỗi thất vọng, cô đơn sẵn sàng thâu tóm những con người sơ hở dù chỉ là một giây. Cạnh cô ấy dần dần cũng nhận ra, tôi đã coi cô ấy hơn một chữ "bạn". Những lúc ở bên người con gái đó, tôi cảm thấy vô cùng thoải mái nhưng đôi lúc cũng căng thẳng và vài lúc, cái cảm giác gần gũi, quen thuộc này lại vụt qua, tựa như đã gặp nhau ở kiếp trước. Cảm giác này thật kì lạ, tôi luôn thắc mắc thứ cảm xúc này là gì, là yêu hay là thích...

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Reng! Reng! Reng!

- Say hi với người bạn mới nào!

- Mình là Loki Dreyar, hân hạnh được làm quen!

- Aye! - Cả lớp vui vẻ đồng thanh.

- E hèm... Được rồi. - Thầy Happy hằn giọng - Loki, em có thể ngồi trên bàn của em Lucy.

- Vâng ạ.

Người bạn mới này đi xuống gần cô ấy, đẩy ghế nhẹ nhàng ngồi vào chỗ và quay người xuống bắt chuyện với cô ấy.

- Chào cậu, mình là Loki Dreyar, từ nay mong được giúp đỡ.

- Chào Loki, mình là Lucy Heartfilia, hân hạnh được làm quen.

Nụ cười tươi nở trên môi hai người họ. Gì đây? Thật bực bội. Một cảm giác kì lạ đến khó chịu khi nhìn hai người ấy thân nhau khiến tôi phải đập bàn.

- Sao thế, em Natsu? - Happy- sensei nghiêm nghị hỏi.

- À... Không sao ạ. Chỉ là... em thấy trông người không được khoẻ.

- Natsu, cậu có cần tớ đưa cậu xuống phòng y tế không? - Cô ấy dịu dàng hỏi. Đó là sự quan tâm nhưng tôi lại thấy nó như một lời chọc ghẹo.

- Không cần! - Tôi đáp lại cô ấy chỉ với hai chữ duy nhất.

- Cậu ấy bị sao thế? - Người khiến tôi phải thành ra thế này lên tiếng.

- À, không sao, tính cậu ấy zị í mừ! - Cô ấy gượng cười. Lòng tôi bỗng thấy vô cùng đau nhói. Nhưng tôi sẽ không xin lỗi đâu! (Randy: Anh Nat zống con nít wá :>)

- Natsu à...

Vẫn chưa hết, sau ngày hôm đó, Lucy cô ấy không thân với tôi như trước, mà người cô ấy hay quan tâm tới lại chính là LOKI! Tôi vô cùng bực bội khi thấy hai người đó đi chung với nhau, lại vô cùng tình tứ nữa. Nhưng, dù có can họ thì cũng được gì chứ? Lucy, cô ấy đã không màng tới tôi nữa. Tôi lại là người trầm tính như xưa.

----------------------------------------------GIỜ RA CHƠI--------------------------------------------------------------------------------

- Ê, Gray!

- Zề? - Nhà thông thái Gray Fullbuster đáp lại một câu không quá dài dòng.

- Mày đã từng yêu ai chưa?

Nó đang nhâm nhi li trà đá, nghe hỏi, nó lập tức biểu diễn tiết mục pháo hoa nước cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.

- Mày... Mày hỏi cái zì thế Natsu?

- Tao hỏi là: MÀY ĐÃ TỪNG YÊU AI CHƯA, rõ điếc.

- Th... thì ... rồi... - Mặt nó đỏ hơn trái cà chua. (Randy: Chụy Juvia chứ ai vào đây!)

- Cảm giác của mày khi đó như thế nào? - Tôi tiếp tục hỏi.

- Cảm giác à? - Nó bỗng quay mặt đi nơi khác, cười nhẹ, cơn gió thoảng qua làm bay mớ tóc bù xù gai nhọn của nó. - Đúng là có hơi phiền toái nhưng đa phần là cái cảm giác hạnh phúc, thật yên bình và vô cùng nhẹ nhàng.

- Vậy à...

Nó làm bộ mặt nham hiểm, dí sát vào mặt tôi.

- Chẳng lẽ mày yêu ai rùi à Natsu?

- Tao... Tao cũng không biết nữa.

Nó lắc đầu thở dài thườn thượt, thất vọng về tôi.

- Natsu, nghe này. Nếu mày yêu một ai đó thì tạo sao lại không mở lời. Hãy nghĩ xem nếu như mày cứ im lặng như thế thì chuyện gì sẽ diễn ra? Một người con trai khác sẽ đến cướp cô ấy và khi đó, mày chỉ có thể tự trách bản thân mình đã quá nề hà thôi.

- Nhưng mày không hiểu, Gray. Tao không muốn giống như trước.

- Xì, Lucy sẽ không bao giờ bỏ rơi mày đâu, tao biết mà!

- Sao...sao mày biết?

- Tao đã theo dõi mày, ngày đầu tiên hai người gặp nhau, cách nói chuyện của mày với cô ấy, điệu cười của mày... nên tao mới biết mày yêu cô ấy. (Randy: Vậy ra người trong bụi cây nọ là anh à?:0)

- Nhiều lúc tao tự hỏi tại sao tao lại có một thằng bạn trời đánh như mày.

- Biết ròi. Còn không mau đi tỉnh tò!

- Tao nói là tao sẽ làm! - Tôi vụt chạy. - À, cảm ơn mày, Gray.

Nó gật đầu ra hiệu cho tôi đi.

--------------------------------------------------------------------

Tôi chạy từ nơi này sang nơi khác trong tíc tắc để tìm em. Thư viện, sân bóng, ghế đá nơi mà em thường ăn trưa với lũ bạn thân... nhưng vẫn chưa thấy em.

- Chỉ còn nơi đó thôi!

Tôi chạy nhanh lên sân thượng. Ngó quanh vẫn không thấy. Tôi chán nản, dựa mình vào lang cang, ngước đôi mắt lên bầu trời trong xanh kia. "Chắc cô ấy đang ở với Loki..."

...

- KHÔNG, KHÔNG ĐƯỢC. MÌNH KHÔNG ĐƯỢC DỄ DÀNG BỎ CUỘC NHƯ THẾ!!!- Tôi hét to, tay nắm chặt lấy lang cang.

- CỨU TÔI VỚI!

Một giọng nói vang lên trong không gian tĩnh lặng. Giọng nói này thật quen thuộc làm sao. Không lẽ...

- L... Lucy?

-----------------END CHAP 3-----------------------

Xin lỗi các bạn, vì mình không biết họ của Loki nên mình lấy họ của Laxus đặt cho zui. Chap này mình thấy không được hay cho lắm nên mong các bạn thứ lỗi.



Cái này gửi hoathlovefriend. ^-^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com