Chương 3
"Tên tiểu tử ngốc kia không nghĩ tới thật sự sẽ chạy." Mắt thấy cách đó không xa chính là Mộ Lương Thành, Tiêu Sắt căm tức quay đầu lại trừng mắt liếc Vô Tâm. Hai người này, ngược lại thật sự dẫn đường.
"..." Vô Tâm cảm giác mình bị giận chó đánh mèo, nhưng khi nhìn thấy Tiêu Sắt rõ ràng tái nhợt sắc mặt, cuối cùng cũng không có phản bác hắn. Cho nên nói, hắn quả nhiên là một hòa thượng rộng lượng a...!
"Dừng lại!" Xa xa truyền đến thanh âm khiến Vô Tâm cau mày, kéo lại Tiêu Sắt đang đi phía trước, lách người trốn vào một bụi cây rậm rạp.
"Buông tay." Tiêu Sắt khẽ quát một tiếng, muốn đẩy ra cánh tay đang đặt trên bả vai hắn, lại bị Vô Tâm trở tay bắt được.
"Đừng náo. Có cao thủ ở đây, thực lực tuyệt đối không thấp hơn ta." Vô Tâm cau mày, trực tiếp truyền âm qua.
"Ai náo loạn?" Tiêu Sắt lông mày nhíu lại, nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng không đem những lời này nói ra. Dù sao hắn cũng không có truyền âm chi thuật. Hơn nữa người có thể khiến cho Vô Tâm cẩn thận như vậy, thực lực tất nhiên sâu không lường được, hắn cũng không muốn gây thêm phiền toái.
Khoảng cách quá xa, Tiêu Sắt cũng không thể thấy cái gì, bất quá cảm giác được Vô Tâm sau lưng căng thẳng, tay hắn cũng không tự chủ nắm lấy Vô Cực côn bên hông.
"A...!" "A...!" "A...!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com