81
Chương 81:
Editor: Krystal99
"Sinh rồi, sinh rồi!" Mọi người hỗn loạn nói, tiếng hoan hô vang lên.
Tiếng trẻ sơ sinh khóc rõ to, Trầm Tử Trai vô cùng mừng rỡ, nghe âm thanh là biết đây là một oa nhi cường tráng.
Trầm Ngọc Tiên cũng rất vui mừng, đứa bé không sao là tốt rồi.
Bà đỡ báo tin mừng:" Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Quận chúa, là một nhi tử, mẹ tròn con vuông!"
Nghe được là con trai, Trầm Tử Trai cười đến miệng cũng lệch sang một bên, quay đầu nói với Trầm Ngọc Tiên:" Muội muội, là nhi tử, Vương Phủ chúng ta cuối cùng đã có hậu."
Một bên má Trầm Ngọc Tiên vẫn đau, nhưng vừa biết Hạ Trọng Phương sinh nhi tử, lập tức tha thứ cho nàng, cười đáp lại Trầm Tử Trai:" Đúng vậy a, rốt cuộc Tề vương phủ cũng có đời sau, chúng ta phải đến trước mặt phụ mẫu thắp một nén hương để hai người cùng vui mừng một chút."
Thái Phó phu nhân biết được Hạ Trọng Phương sinh nhi tử, cũng biết hiện nay, ở trong vương phủ Hạ Trọng Phương đã có chỗ đứng vững chắc, cho dù sau này Vương Du vào cửa cũng không dám khinh thường Hạ Trọng Phương.
Vi Thanh Mi cũng vui mừng cho Hạ Trọng Phương, Phương nương nửa đời trắc trở, khổ sở, hôm nay đã sinh hạ nhi tử, quả là khổ tận cam lai.
Trầm Tử Trai vui mừng, nhưng hắn chỉ nghe được tiếng oa nhi khóc mà không nghe được thanh âm của Hạ Trọng Phương, lại bối rối hô lên:" Phương nương, Phương nương!"
Bà đỡ ở bên trong lên tiếng:" Vương gia đừng hoảng hốt, Vương Phi vô cùng mệt mỏi nên đã ngủ, không có chuyện gì đâu ạ."
Trầm Tử Trai nghe được mới yên lòng lại.
Vương Tinh Huy biết được mẹ con bình an, mới bớt lo lắng. Thấy người của Tề vương phủ đều bận rộn, rối ren, biết là không tiện ở lâu, liền cùng Vi Thanh Mi cáo từ rời đi.
Tiểu Ngọc Lan là thân mẫu (mẹ đẻ ) của Hạ Trọng Phương, Hạ Trọng Phương sinh con, nàng tự nhiên muốn ở lại chăm sóc mấy ngày, chỉ là mới cùng Trầm Ngọc Tiên tranh cãi ầm ĩ, bây giờ dù có lưu lại, Trầm Ngọc Tiên cũng sẽ không để cho nàng nhúng tay vào chuyện trong phủ, đem nàng ném sang một bên.
Thái Phó phu nhân sợ Hạ Trọng Phương còn buồn bực, cũng ở lại, giúp đỡ Trầm Ngọc Tiên chỉ huy hạ nhân, phân phó chuẩn bị nước canh các loại, lại khuyên Trầm Ngọc Tiên:" Phương nương là tẩu tử của ngươi, hiện nay phải ở cữ, nàng mới sinh cũng tổn hại thân thể, lúc này ngươi không nên cùng nàng ồn ào, có lời gì, đợi nàng ra tháng lại nói tiếp."
Thái Phó phu nhân nghĩ rằng dù sao phủ vụ Vương Phủ là do Trầm Ngọc Tiên lo liệu, bà lại không thể ngày ngày sang xem, vạn nhất Trầm Ngọc Tiên lại nổi lên tiểu tính tình, không chiếu cố tốt cho Hạ Trọng Phương, sợ rằng đến lúc đó Hạ Trọng Phương sẽ bị mấy bệnh hậu sản, như vậy thật sự không tốt, bởi vậy chỉ đành nói tốt với Trầm Ngọc Tiên để nàng chiếu cố tốt cho Hạ Trọng Phương.
Trầm Ngọc Tiên thấy Thái Phó phu nhân lo lắng, liền nói:" Lão phu nhân, ta cũng không phải là kẻ bụng dạ hẹp hòi, tẩu tử đã sinh nhi tử, ta dù không để ý đến mặt mũi ca ca cũng phải nể mặt cháu trai của ta, làm sao có thể làm khó tẩu tử? Lão phu nhân yên tâm, ta đảm bảo sẽ hầu hạ chu đáo, nuôi tẩu tử không mập không ra ngoài gặp người."
Thái Phó phu nhân thấy Trầm Ngọc Tiên bảo đảm mới yên lòng. Nhưng không biết tại sao Thái Phó phu nhân lại không muốn Tiểu Ngọc Lan ở lại Vương Phủ, nhưng dù sao đối phương cũng là thân mẫu của Hạ Trọng Phương, lại nói mẹ con liền tâm, có lẽ không thể nói nàng rời Vương Phủ được?
Tiểu Ngọc Lan cũng rất thông minh, nhanh chóng đi theo Trầm Ngọc Tiên bồi tội nói:" Quận chúa, tranh cãi vừa rồi là do ta lo lắng cho ái nữ. Bây giờ, Phương nương đã sinh, Quận chúa cũng không nên ghi thù, chỉ..."
Trầm Ngọc Tiên thống khoái nói:" Được rồi, nhìn ở phân thượng của chất nhi, bản Quận chúa không so đo với các ngươi." Vừa nói xong, Trầm Ngọc Tiên lại nghe thấy bà đỡ đã dọn dẹp xong phòng sanh , lập tức vọt vào xem oa nhi.
Trầm Tử Trai đã vọt vào trước Trầm Ngọc Tiên, thấy Hạ Trọng Phương đã được lau người, đã ngủ, liền tiến lên sờ sờ khuôn mặt nàng, không nhịn được nhíu mày một cái, biết nàng không sao, lúc này mới yên lòng đi xem oa nhi.
Lúc này, Bà vú đang cho oa nhi ăn sữa, lại bao bọc cẩn thận, ôm vào ngực dỗ hắn ngủ.
Trầm Tử Trai vội vàng tiến lên nhìn, mừng đến mức không biết nói gì cho phải, chỉ biết nói:" Nhi tử của ta, thật tốt!"
Trầm Ngọc Tiên nhẹ nhàng chọc một cái vào khuôn mặt nhỏ nhắn của oa nhi, thấy mặc dù hắn đã nhắm mắt ngủ nhưng cái miệng vẫn mếu máo, không khỏi cười nói:" Hắn động này!"
Bà vú bật cười nói:" Quận chúa chọc hắn, tự nhiên hắn sẽ động."
Trầm Ngọc Tiên lại cảm thán nói:" Mặc dù sinh non nhưng nhìn hắn cũng rất có tinh thần."
Bà vú cười nói:" Là do Vương Phi được chăm sóc tốt, và lại có lẽ tiểu công tử được phù hộ mới có thể cường tráng như thế, hoàn toàn không giống sinh non."
Đúng lúc này, Phương ngự y đi vào bắt mạch cho oa nhi, cũng nói mặc dù sinh non nhưng chăm sóc tỉ mỉ thì không có gì đáng ngại. Mọi người đều không biết oa nhi vốn đã đủ tháng, nên vẫn lo lắng, nghe được lời này của Phương ngự y mới an tâm trở lại.
Trầm Ngọc Tiên hỏi Trầm Tử Trai:" Tên của chất nhi sẽ để hoàng tổ phụ ban cho?"
Thẩm tử tử nói:" Đã cho người vào cung báo tin mừng, có lẽ buổi chiều người sẽ ban tên cho nhi tử."
Cảnh Tông hoàng đế nghe được tin Hạ Trọng Phương đã sinh hạ nhi tử, rất vui mừng, nhưng không vội vàng ban tên mà gọi nội thị nói:" Truyền La đạo trưởng tấn kiến!"
Rất nhanh, La đạo trưởng đã tới, sau khi hành lễ, hắn ngồi xuống hỏi:" Hoàng thượng cho gọi lão đạo tới đây, có gì phân phó?"
Cảnh Tông hoàng đế nói giờ sinh và bát tự của nhi tử Hạ Trọng Phương cho La đạo trưởng nghe, cười nói:" Ngươi xem bát tự giúp hắn, lại xem Ngũ Hành thiếu cái gì để trẫm ban thưởng một cái tên hay cho hắn. Lại nói một phòng lão Tam vô cùng đơn bạc, thật không dễ dàng mới có hậu, nên ta cũng muốn chiếu cố cho hắn chu toàn một chút."
La đạo trưởng nghe lời của Cảnh Tông hoàng đế, vội vàng tính toán, Nhất thời cười nói:" Ngũ Hành thiếu đất."
Cảnh Tông hoàng đế lại hỏi:" Vậy bát tự như thế nào?"
La đạo trưởng cười nói:" " Nhi tử của Tề vương, bát tự tự nhiên kim quý."
Cảnh Tông hoàng đế không hỏi nữa, tự mình chấp bút viết ra mấy cái tên, cuối cùng chọn tên Minh Hiền
Lúc trong cung ban thưởng tên xuống, Hạ Trọng Phương đã tỉnh, ôm tiểu Minh Hiền trêu chọc, gọi:" Hiền ca nhi!"
Trầm Tử Trai cười híp mắt nói:" Hoàng tổ phụ nói Ngũ Hành của hắn thiếu đất nên chọn chữ Hiền làm tên."
Hạ Trọng Phương không đáp lại lời của Trầm Tử Trai, chỉ hỏi Tiền bà tử:" Không phải Tổ mẫu đã nói sẽ ở lại Vương Phủ sao?"
Tiền bà tử cười nói:" Lão phu nhân vừa mới đi vào, thấy Vương Phi chưa tỉnh, lại xuống phòng bếp dạy nữ đầu bếp hầm canh!"
Hạ Trọng Phương có chút cảm động, kể từ khi nhận lại mình, mình chưa làm được gì để hiếu kính tổ mẫu, ngược lại người vì mình phải tốn không ít tâm tư.
Tiền bà tử lại bẩm:"Di nương cũng ở lại Vương Phủ, người có muốn truyền nàng vào nói chuyện hay không?"
Đối với hành động hôm nay của Tiểu Ngọc Lan, Tiền bà tử cũng cực kỳ bất mãn, có thân mẫu nào lại khuyên nữ nhi cùng cách? Mà Vương Phi đang mang thai, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, thì phải làm sao mới tốt? Lúc trước còn thấy có chút dáng vẻ từ mẫu, hôm nay nhìn, nàng ta hẳn là ước gì Vương Phi và Vương gia cùng cách. Không biết nàng ta đang nghĩ cái gì?
Trầm Tử Trai nghe được nàng muốn truyền Tiểu Ngọc Lan vào nói chuyện, cũng muốn để cho mẫu tử Hạ Trọng Phương nói chút chuyện, giải tỏa những chuyện trong lòng, bởi vậy dặn dò Tiền bà tử và a hoàn chăm sóc tốt cho Hạ Trọng Phương còn hắn lui ra khỏi phòng.
Tiểu Ngọc Lan đi vào phòng, thấy tinh thần Hạ Trọng Phương không tệ, thở dài nói:"Hôm nay con làm ta sợ muốn chết, nếu ngươi có chuyện gì, di nương cũng không sống nổi."
Hạ Trọng Phương nghe Tiểu Ngọc Lan nói cũng không có cảm xúc gì, chuyện nàng và Trầm Ngọc Tiên đánh nhau, nếu mình không mang thai đủ tháng, mà thật sự sinh non, là......
Ngay tại lúc này, Hạ Trọng Phương bỗng nhiên hoài nghi, khi Quận chúa tiến đến muốn tát di nương, di nương chỉ lo tránh ra, cũng không hề có ý định muốn che chở cho mình, cái tát kia của Quận chúa mới có thể tát vào mặt mình.
Mình cũng là người làm mẹ, chỉ biết là, nếu nhi tử có chuyện gì, mình sẽ lấy cả tính mệnh để bảo vệ hắn. Nhưng di nương?
Lúc trước di nương đem ta cho Hạ gia, nhưng khi nàng trở lại kinh thành gả cho người cũng không coi là kém, tại sao lại chưa từng phái người đi tìm hiểu ta sống như thế nào? Hơn nữa khi ta lên kinh thành, rất nhiều tin đồn nói Giản gia muốn nhận một bà vú họ Hạ làm chất nữ, di nương ở Phương gia chẳng lẽ không nghi ngờ ta chính là thân nữ nhi của nàng? Khi Giản gia cho người Hạ gia lên kinh để chứng minh thân phận của ta còn phải cố ý đi mời di nương, di nương mới ra mặt nói chuyện, di nương tật sự là thân mẫu của ta sao?
Tiểu Ngọc Lan không biết Hạ Trọng Phương đã sinh nghi, chỉ trêu chọc Hiền ca nhi, cười nói:" Bộ dáng khá lắm mà, nhìn hắn là biết ngươi đã được chăm sóc rất tốt, không biết hắn sẽ giống ai đây?"
Hạ Trọng Phương liếc nhìn tiểu oa nhi trong ngực, tiếp lời nói:" Khuôn mặt nhỏ nhắn còn nhiều nếp nhăn, chưa nẩy nở, cũng không nhìn ra hắn giống ai."
Tiền bà tử ở bên cạnh cười nói:" Bình thường phải đợi đủ tháng, mặt mày nẩy nở mới có thể nhìn ra oa nhi giống ai."
Lúc này, bà vú tới nói muốn ôm Hiền ca nhi xuống để Hạ Trọng Phương nghỉ ngơi. Hạ Trọng Phương nghĩ lại lời của Trầm Ngọc Tiên nói nhi tử là của Vương Phủ, thế nào cũng không muốn tách ra khỏi Hiền ca nhi, phân phó nói:" Không cần. Hiền ca nhi sẽ ngủ bên cạnh ta."
Bà vú không dám cãi, chỉ đành đổi tã cho Hiền ca nhi rồi đặt xuống bên người Hạ Trọng Phương.
Thái Phó phu nhân dẫn bưng canh vào, để Hạ Trọng Phương uống canh trước, lại nói với Tiểu Ngọc Lan:" Hôm nay ngươi cùng Quận chúa náo loạn một hồi, ở lại Vương Phủ cũng không tốt, nên trở về trước đi, hôm sau lại trở lại thăm Phương nương!"
Tiểu Ngọc Lan nghe cũng không nói gì chỉ quay đầu nhìn Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương cũng không nhìn Tiểu Ngọc Lan, chỉ thấp giọng nói:" Tổ mẫu nói rất đúng, di nương về trước đi, có chuyện gì ta sẽ gọi di nương."
Tiểu Ngọc Lan có chút tức giận, chỉ đành phải đứng lên cáo từ.
Tiền bà tử tiễn Tiểu Ngọc Lan về không khỏi thở phào nhẹ nhõm, Tiền bà tử chỉ sợ di nương lại xung đột với Quận chúa, khiến Vương Phi khó xử.
Thái Phó phu nhân ở lại nói với Hạ Trọng Phương:" Ngươi hiện nay còn đang trong tháng, mọi việc đều không cần quan tâm, chỉ cần chăm sóc nhi tử cho tốt. Chỗ di nương ngươi, mấy ngày nay không cần để cho nàng tới. Ta đã phân phó Huyền ca trở về để cho a hoàn dọn dẹp đồ của ta tới đây, ta sẽ ở lại Vương Phủ mấy ngày, chăm sóc ngươi một chút."
" Tổ mẫu!" Hạ Trọng Phương đang sợ mình và Trầm Ngọc Tiên bất hòa, trong tháng vạn nhất có chuyện gì xảy ra cũng không thể nào đối kháng với nàng, biết Thái Phó phu nhân muốn lưu lại mấy ngày, rất là cảm động.
Lúc này, Hiền ca nhi tỉnh lại, oa oa khóc, chắc là đói bụng.
Bà vú đi lên đang muốn ôm Hiền ca nhi cho ăn sữa, thì Hạ Trọng Phương đã tự mình ôm lấy hắn, vén xiêm áo lên, lộ ra nơi đẫy đà, đút vào miệng hắn.
Hiền ca nhi đã đói bụng, ngậm đầu nhũ liền hút mạnh.
Bà vú có chút ngẩn ngơ, Vương Phi tự mình uy nãi? Nhưng chẳng phải có tin đồn Vương Phi vốn là bà vú của Vương gia sao? Nàng nếu là bà vú, hiện nay sau khi sinh sữa tự nhiên sẽ ra nhanh.
Hạ Trọng Phương đột nhiên suy nghĩ, nếu sau này mình muốn cùng cách, bà vú Vương Phủ cũng không biết có thể đi cùng mình hay không. Không bằng mình tự uy nãi, như vậy oa nhi cùng mình sẽ thân quen, đến lúc phải đi, cũng có thể tự mình uy nãi, không cần phải mượn tay người khác, hơn nữa họ cũng sẽ không thể dùng bà vú bắt ép mình.
Thái Phó phu nhân đang nói chuyện, thấy Hạ Trọng Phương tự mình uy cũng ngây người.
Hạ Trọng Phương nói với Thái Phó phu nhân:" Tự mình uy nãi, sau này oa nhi sẽ càng thân với ta hơn."
Thái Phó phu nhân muốn nói gì đó nhưng suy nghĩ một chút, cũng không nói nữa.
Uy sữa xong, bà vú tới ôm Hiền ca nhi đi tiểu, xong mới đặt bên người Hạ Trọng Phương.
Thái Phó phu nhân thấy hắn đã ngủ, cũng khuyên Hạ Trọng Phương ngủ một giấc, nói:" Nếu ngươi muốn tự mình uy nãi, thì phải nghỉ ngơi giống như oa nhi, hắn ngủ ngươi cũng ngủ, hắn tỉnh ngươi mới tỉnh."
Hạ Trọng Phương đáp ứng liền nằm xuống ngủ.
Tới tối, Trầm Tử Trai vào phòng, thấy Hạ Trọng Phương ôm nhi tử uy nãi, hắn cho bà vú đi xuống, ngồi bên cạnh nói Hạ Trọng Phương nói:" Phương nương, đừng giận, để ý đến Bổn vương một chút được không?"
" Đi sang một bên!" Hạ Trọng Phương sợ hù dọa Hiền ca nhi, tận lực đè ép thanh âm, cắn răng nói:" Vương gia, chúng ta không chung một con dường, sớm muộn cũng phải cùng cách, lúc này không cần phải giả vờ ôn tồn."
Trầm Tử Trai ngẩn ra, hài tử cũng đã sinh, nàng còn cứng rắn như thế? Hắn cũng không giận, chỉ muốn để Hạ Trọng Phương hết giận, bởi vậy thấp giọng giải thích một phen, nói mình không phải ra sao, vân vân.
Hạ Trọng Phương không đợi hắn nói xong đã cười lạnh nói:" Không cần dụ dỗ ta, những lời này chờ mà dụ dỗ người mới!'
Trầm Tử Trai đến gần, ngửi thấy múi sữa trên người Hạ Trọng Phương lại tái phát nghiện sữa, nhớ tới trước kia,trong lòng ngứa ngáy, đột nhiên hâm mộ nhìn Hiền ca nhi, hảo tiểu tử cứ như vậy hút sữa?
Trầm Tử Trai nuốt nước miếng, giả vờ ghé đầu xem nhi tử nhưng cũng là để sát vào nơi đẫy đà của Hạ Trọng Phương.
Hiền ca nhi phát hiện có người đến gần, rất sợ có người tới đoạt sữa, đột nhiên hút mạnh, làm cho Hạ Trọng Phương sợ hết hồn.
Cuối cùng Trầm Tử Trai vẫn sợ chọc giận Hạ Trọng Phương, ngồi thẳng lên nói:" Phương nương, Bổn vương đã xin lỗi, nàng còn muốn phải như thế nào nữa?"
Hạ Trọng Phương thở dài nói:" Vương gia, ta đang trong tháng, ngươi không nên tới nói những thứ này khiến ta phiền lòng được chứ? Ngươi muốn như thế nào cũng phải đợi ta xong tháng đã."
Trầm Tử Trai hết cách chỉ đành phải lui ra ngoài.
Hạ Trọng Phương ở cữ, nhưng bên ngòi lời đồn đã nổi lên bốn phía, nói Trầm Tử Trai muốn nạp trắc phi, Hạ Trọng Phương không cho, ở trước cửa Vương Phủ đại náo đến nỗi sinh non, nhưng sinh hạ xong vẫn một lòng đòi hòa ly,...
Có người cười trêu nói:" Liều chết làm Vương Phi, giờ lại nháo cùng cách? Nàng cho mình là ai? Vương gia có thể vì nàng mà hồ nháo?"
"Cũng đừng nói nữa, hiện nay nàng mẫu bằng tử quý, không thể so với trước. Nếu cùng cách, tiểu công tử mất sự nâng đỡ của mẫu thân thì thật không tốt."
" Có cái gì không tốt? Vương gia không phải muốn nạp Vương Du sao? Vương Du là nữ nhi Trạng nguyên, lại nuôi dạy không tốt không mạnh bằng Vương Phi? Nàng vào cửa, vừa đúng để nuôi dạy tiểu công tử."
Thái Phó phu nhân ở Vương Phủ mấy ngày, thấy Trầm Ngọc Tiên quả thật cũng tận tâm, lúc này mới yên tâm trở về giản phủ. Nhưng khi trở về lại nghe được lời đồn đãi đều nói về chuyện Hạ Trọng Phương đòi cùng cách.
Thái Phó phu nhân nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy Tiểu Ngọc Lan lúc khuyên Phương nương cùng cách thái độ không giống một người làm mương, bởi vậy mời Vi Thanh Mi qua phủ nói chuyện
Vi Thanh Mi nghe xong lời của Thái phó phu nhân, cũng cảm thấy kỳ lạ, nói:" Theo lý, lấy thân phận của một di nương, nữ nhi ruột thịt là Vương Phi, dù thế nào cũng có vinh hiển, bởi vậy sẽ khuyên Phương nương hòa giải mà không nên khuyên nàng cùng cách. Quả thật hành động của nàng ta hôm đó là rất kỳ lạ. Nếu nàng ta là người có cốt khí như vậy, trước đây đã không cho nữ nhi cũng không quan tâm nữ nhi mà đi lập gia đình khác. Để Phương nương ở nhà họ Hạ mười mấy năm, hỏi cũng không hỏi một câu, nàng thực sự là thân mẫu của Phương nương sao?'
Thái Phó phu nhân nói:"Ta cũng nghi ngờ cái này! Bởi vì ngày đó các ngươi sinh con ở cùng một ngôi miếu đổ nát, nên ta mới suy nghĩ mời ngươi tới đây, hỏi lại chuyện ngày đó."
Vi Thanh Mi suy nghĩ một chút, liền cho người đi mời chung bà vú tới giản phủ, để bà vú nói lại chuyện ngày đó lần nữa.
Thái Phó phu nhân nghe xong, càng thêm nghi ngờ, nói:" Chương bà vú của vị di nương kia tháng tư đã rơi xuống giếng mà chết, nếu không cũng sẽ mời nàng tới đây hỏi chuyện, không biết chừng còn biết thêm được chuyện gì đó."
Nói đến chuyện chương bà vú qua đời, lúc này Vi Thanh Mi mới nhớ tới, ngày chương bà vú qua đời không phải là ngày Chung bà vú lên kinh sao? Chẳng lẽ... Nhất thời nàng không dám nghĩ thêm nữa, chỉ sợ tự mình nghĩ không đúng.
Nơi này hai người đang nói chuyện, bên kia Trầm Tử Trai lại đang dụ dỗ Hạ Trọng Phương:" Phương nương, Bổn vương nạp trắc phi là để tự vệ, muốn bảo hộ các ngươi chu toàn. Chỉ sợ nàng biết chuyện sẽ động thai, nên mới gạt nàng. Bây giờ, nàng đánh cũng đã đánh, mắng cũng mắng, nên nàng tha thứ cho Bổn vương đi!"
Hạ Trọng Phương cười lạnh nói:" Vương gia nếu lấy ta làm thê tử, tự phải biết phu thê nhất thể, cùng chung hoạn nạn. Ngươi gặp chuyện khó xử, ta cũng thông cảm. Nhưng ngươi cố ý lừa ta tức là chưa từng chân chính coi ta là thê tử? Là ta ngu ngốc tự nhận mà thôi! Ở trong lòng ngươi, ta thậm chí không bằng một trắc phi chưa qua cửa Vương Du. Hiện nay ngươi như vậy, chẳng qua là vì suy nghx cho nhi tử mới muốn ta ở lại mà thôi. Những lời nói xuông như vậy, ngươi không cần nhắc lại nữa."
Trầm Tử Trai nóng nảy:" Phương nương, dù rằng Bổn vương có lỗi, nhưng không phải Bổn vương không để nàng trong lòng như nàng nói. Bổn vương đối với nàng là thật tâm."
"Chuyện có thật lòng hay không không thể chỉ dựa vào lời nói cửa miệng như vậy." Hạ Trọng Phương thở dài nói:" Vương gia, chuyện cùng cách không phải là chuyện ta tùy tiện nói một chút. Hiện nay, ngươi không bỏ được hài tử, nhưng sau này khi người mới vào cửa, tự sẽ sinh nhi tử cho ngươi, ngươi cần gì tranh cùng ta? Để lại cho ta một con đường sống thôi!"
Trầm Tử Trai âm ỉ lửa giận nói:" Đừng mơ tưởng!"
Quý Minh Xuân nghe tin Hạ Trọng Phương sinh hạ nhi tử vẫn đòi cùng cách, không khỏi cười nói:" Nghĩ là đã leo lên cao nên mọi sự không cần lo lắng sao? Kết quả còn không phải vẫn bị hưu sao?"
Quý Minh Xuân trước đã hưu Hạ Trọng Phương, nhưng sau gặp lại ở Vương Phủ, thấy Hạ Trọng Phương trở nên vô cùng kiều diễm, lại gặp cảnh tượng nàng uy sữa mê người như thế, sau này, nhiều lần tỉnh mộng giữa đêm, trong mộng đều là bóng dáng của Hạ Trọng Phương, vậy nên càng không có biện pháp buông xuống. Đến hôm nay vẫn tâm tâm niệm niệm, suy tính biện pháp để có lại nàng, chỉ là đối phương đã thành Vương Phi, muốn tính kế cũng không phải là chuyện đơn giản, nhưng nếu đối phương cùng cách, muốn thu nàng vào tay sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Quý Minh Xuân suy đi nghĩ lại liền phái người lặng lẽ gửi cho Vương Du một phong thư, hẹn gặp mặt ở tửu lâu.
Vương Du nhận được thư của Quý Minh Xuân, trầm ngâm hồi lâu liền quyết định, hôm sau đúng hẹn sẽ đến tửu lâu gặp mặt.
Quý Minh Xuân đã ở trong sương phòng sau tửu lâu, thấy Vương Du dẫn một a hoàn tới liền cười nói:" Vương cô nương quả nhiên đúng hẹn."
Vương Du để a hoàn canh giữ ở cửa, còn nàng thì đến ngồi đối diện với Quý Minh Xuân, nói:" Quý lang có chuyện gì cần nói với ta thì mau nói bởi ta chỉ có thể ra ngoài một lát."
Quý Minh Xuân cũng không nhiều lời, chỉ nói:" Phương nương ầm ĩ muốn cùng cách, một khi như vậy, khi ngươi vào cửa liền có thể nuôi dưỡng tiểu công tử, tự nhiên có thể phù chánh thành Vương Phi. Cơ hội tốt như vậy là không thể bỏ qua."
Vương Du nói:" Chuyện này, không nhọc Quý lang phí tâm, muốn cùng cách hay không, Vương gia tự có chừng mực."
Quý Minh Xuân cười nói:" Không thể nói như vậy. Phương nương sinh tiểu công tử, khó lòng mà không suy nghĩ cho hắn, tương lai có lẽ sẽ hòa hảo lại với Vương gia, trở về Vương Phủ? Và lại sau khi lớn lên tiểu công tử tự muốn tôn kính thân mẫu, ngươi coi như là người nuôi dưỡng tiểu công tử cũng sẽ xếp sau mà thôi."
Vương Du nhàn nhạt nói:" Quý lang đã có biện pháp tốt?"
" Tự nhiên." Quý Minh Xuân nhìn Vương Du nói:" Một khi bọn họ cùng, ngươi phải giúp ta, khiến Phương nương ủy thân cho ta, như thế nàng sẽ không có mặt mũi gặp lại tiểu công tử và Vương gia. Địa vị của ngươi ở Vương Phủ cũng sẽ an ổn."
Vương suy nghĩ một chút nói:" Nương ta nói Phương nương sinh non nhưng tiểu công tử cường tráng, không giống sinh non chút nào. Ngươi cũng có thể tung tin đồn nói Phương nương chưa lập gia đình đã mang thai, bởi vậy tiểu công tử là đủ tháng. Và lại trước đây Phương nương và Phương ngự y rất gần gũi,... Chỉ cần lời đồn được tung ra, ta không tin Vương gia không nổi lên nghi ngờ. Một khi Vương gia có lòng nghi ngờ, Phương nương lại kiên trì muốn cùng cách, dĩ nhiên họ sẽ cùng cách. Danh tiếng nàng như thế, lại cùng cách, ngươi nghĩ muốn thu nàng cũng dễ dàng."
Quý Minh Xuân nghe xong rất mừng rỡ, vỗ tay nói:" Vương cô nương không hổ là tài nữ, quả nhiên là kế hay."
Vương Du cười một tiếng liền cáo từ.
Quý Minh Xuân về đến nhà, đúng lúc Trần Hiên tới chơi, hai người lại mật đàm một phen.
Quý Minh Xuân nghe đồn La đạo trưởng vốn là người của Tứ Vương Gia, nói:" Hoàng thượng đã tín nhiệm La đạo trưởng như vậy, chỉ cần La đạo trưởng ở trước mặt hoàng thượng nói lời tốt cho Tứ Vương Gia, lo gì đại sự không thành?"
Trần Hiên cười khổ nói:" Người người cho là La đạo trưởng là người của Tứ Vương Gia nhưng thật ra La đạo trưởng là người của hoàng thượng, không có liên quan đến Tứ Vương Gia. Năm đó, hoàng thượng vi phục xuất tuần, tình cờ gặp được La đạo trưởng, trò chuyện với nhau rất hợp. Bởi vậy sau này hoàng thượng vẫn luôn tìm kiếm La đạo trưởng. Sau đó hoàng thượng biết La đạo trưởng đã đến đất phong của Tứ Vương Gia, bởi vậy mới để cho Tứ Vương Gia thay mình tìm kiếm. Tứ Vương Gia vừa tìm được La đạo trưởng liền cho người hộ tống vào kinh. Người ngoài không biết mới cho rằng La đạo trưởng là người của Tứ Vương Gia."
Quý Minh Xuân mở miệng nói:" Nói như thế, Tứ Vương Gia muốn vào kinh thành là chuyện không thể trông mong vào La đạo trưởng?"
Trần Hiên nói:" Tứ Vương Gia muốn vào kinh thành chỉ có hai con đường, một là thái tử chết, hoàng thượng phong Tứ Vương Gia làm thái tử. Hai là, kinh thành đại loạn, Tứ Vương Gia mang binh vào thành bảo vệ hoàng thượng."
Quý Minh Xuân nói:" Nếu đại loạn tất máu chảy như nước. Mà Vi Thanh Nhĩ nắm trọng binh, nếu hắn cùng Tề vương liên thủ, Tứ Vương Gia chưa chắc đã có phần thắng, mọi việc cũng không dễ dàng."
Trần Hiên nói:" Nếu hoàng thượng chán ghét mà phế thái tử, tìm kế để thái tử chết cũng không quá khó khăn."
Quý Minh Xuân nóng lòng, nếu chuyện của Tứ Vương Gia thành, mình tất nhiên sẽ có thể ôm mỹ nhân về nhà.
Lại nói, Thái Phó phu nhân và Vi Thanh Mi nói chuyện một phen, đối với hành động của Tiểu Ngọc Lan càng thêm nghi ngờ.
Mấy ngày sau, Thái Phó phu nhân đi thăm Hạ Trọng Phương, biết được nàng vẫn ầm ĩ muốn cùng cách, không khỏi lắc đầu thở dài.
Thẩm tử nói với Thái Phó phu nhân:" Lão phu nhân, ngài giúp ta khuyên nhủ Phương nương đi. Trước kia nàng hiền lành dễ nói chuyện, giờ lại quật cường khiến người ta đoán không ra."
Thái Phó phu nhân nhìn Trầm Tử Trai nói:" Vương gia, trước kia Phương nương lương thiện, dễ nói chuyện, đó là bởi vì nàng đối với ngươi hữu tình, cũng tin tưởng ngươi sẽ đối với nàng cũng là hữu tình, bởi vậy, với nàng cái gì cũng tốt, cũng nguyện ý vì ngươi mà hy sinh. Vậy nên khi Giản gia nhận nàng, rõ ràng nàng có thể không làm vú nương nữa nhưng vẫn tình nguyện dù bị người giễu cợt cũng muốn tiếp tục làm bà vú, chỉ hy vọng thân ngươi ngươi tốt hơn. Hiện nay quật cường là bởi vì ngươi đã tổn thương nàng, nàng không tin ngươi nữa. Không tin ngươi sẽ không lui nửa bước, cũng sẽ không hy sinh vì ngươi nữa."
Trầm Tử Trai như bị dội một gáo nước, cách hồi lâu mới nói:" Lão phu nhân, ngài giúp ta khuyên nàng một chút! Nàng hiện giờ là Vương Phi, muốn cùng cách không phải là chuyện đơn giản, mà ta cũng không thể nào cùng cách với nàng. Nàng nãi sống ta, giờ lại có hài tử, sao có thể cùng cách được?"
Thái Phó phu nhân gật đầu một cái, liền đi gặp Hạ Trọng Phương.
Hạ Trọng Phương thấy Thái Phó phu nhân tới, rất mừng rỡ, cười nói:" Tổ mẫu, mới vừa rồi ta còn nói với Tiền ma ma, canh táo đỏ lần trước tổ mẫu nấu uống rất ngon, nữ đầu bếp nấu không ra được cái mùi vị đó, thì người đã tới rồi."
Thái phó phu nhân cười nói:" Món khác ta không dám nhận là giỏi nhưng món canh táo đỏ này đúng là sở trường của ta. Năm đó biết tổ phụ ngươi thích uống canh này, ta cố ý khổ công học tập, đến nay tổ phụ ngươi vẫn còn thích uống đấy!"
Cười nói một lát, Thái Phó phu nhân liền đi xem Hiền ca nhi, thấy dáng dấp của hắn đã lớn hơn rất nhiều so với lúc sinh, không khỏi thở dài nói:" Mới mấy ngày không thấy, hắn lớn hơn rất nhiều!"
Tiền bà cười nói:" Vương Phi ăn ngon. sữa cũng tốt bởi vậy Hiền ca nhi mới mập mập trắng trắng không phải sao?"
Thái Phó phu nhân hỏi chuyện biết Trầm Ngọc Tiên mấy ngày nay đều ân cần, cũng không mượn cớ làm khó người bên cạnh Hạ Trọng Phương nên cũng yên lòng.
Đơi Hiền ca nhi ăn no rồi ngủ, đám người Tiền bà tử cũng lui xuống, Thái Phó phu nhân nói với Hạ Trọng Phương:" Phương nương, con vẫn còn nháo muốn cùng cách sao?"
Hạ Trọng Phương cúi đầu không nói, một hồi lâu mới trả lời:" Vương gia hành xử như vậy là không đem ta để ở trong lòng, ta tự nhiên muốn cùng cách."
Thái Phó phu nhân cười khổ nói:" Phương nương, ngươi quá ngây thơ rồi!"
Hạ Trọng Phương ngẩng đầu lên nói:' Tổ mẫu, ta biết, ta là Vương Phi, muốn cùng cách không dễ, nhưng thật sự Vương gia đã khiến ta tổn thương quá nhiều."
Thái Phó phu nhân nói:" Nếu ngươi thật sự muốn cùng cách, thật ra thì cũng có thể, nhưng hài tử nhất định không thể mang đi, chỉ có thể để lại cho Vương gia nuôi dưỡng, ngươi chịu được sao?"
Mấy ngày nay, Hạ Trọng Phương đã hiểu rõ, cũng biết, Trầm Tử Trai sẽ không thể nào để cho nàng mang hài tử đi. Nhưng nàng lại không thể chấp nhận chuyện này.
Thái Phó phu nhân thở dài nói:" Vương gia làm sai, chịu xin lỗi ngươi, lại tìm mọi cách dụ dỗ ngươi thật ra thì đã là khó có được. Thế gian này còn nhiều nam tử bạc tình, Vương gia đã không tính là quá kém. Và lại vì hài tử, ngươi nên tha thứ cho hắn lần này."
Hạ Trọng Phương ngậm miệng, không chịu nói nữa.
Thái Phó phu nhân thấy vậy chỉ đành nói:"Ngươi thật không muốn để ý đến hắn, thì không cần để ý tới, chỉ cần ngồi vững vị trí Vương Phi, hảo hảo nuôi dưỡng Hiền ca nhi là tốt rồi, tương lai cũng sẽ có Hiền ca nhi làm chỗ dựa."
Vừa nghe Thái Phó phu nhân nói như thế,trong lòng Hạ Trọng Phương cũng động, hồi lâu mới nói:" Ta nghe tổ mẫu."
Thái Phó phu nhân thấy nàng từ bỏ ý định cùng cách, trong lòng cũng nhẹ nhàng không ít.
Từ chỗ Thái Phó phu nhân ,Trầm Tử Trai biết được Hạ Trọng Phương đã bỏ ý niệm cùng cách, tất nhiên là mừng rỡ, cám ơn Thái Phó phu nhân một phen.
Thái Phó phu nhân nói:" Vương gia, kế tiếp lấy lại lòng Phương nương như thế nào liền phải tự trông chờ vào người mà thôi."
Trầm Tử Trai không tin mình không lấy lại được chân tâm của Hạ Trọng Phương.
Hai ngày sau, đột nhiên có lời đồn nói Hạ Trọng Phương chưa thành thân đã mang thai, hài tử cũng không phải là của Vương gia, mà là hài tử của Phương ngự y. Hiện nay là chột dạ mới muốn cùng cách, để có thể mang theo hài tử cùng Phương ngự y cao bay xa chạy.
Phương ngự y nghe được lời đồn, không khỏi kinh hãi, vội đi gặp Trầm Tử Trai nói:" Vương gia, đây rõ ràng là đây rõ ràng là có người có lòng ly gián ngươi cùng Vương Phi, người ngàn vạn lần không thể tin."
Trầm Tử Trai vô cùng tức giận nói:" "Là người nào muốn bôi nhọ thanh danh Phương nương như vậy? Nếu ta tra được chắc chắn sẽ cho hắn bầm thây vạn trượng."
Phương ngự y thấy Thẩm không tin lời đồn, thở phào nhẹ nhỏm nói:" Vương gia anh minh!"
Trầm Tử Trai hừ nói:" Bổn vương luôn luôn anh minh!"
Hạ Trọng Phương vốn không để ý tới Trầm Tử Trai, nhưng trong lúc vô tình nghe được a hoàn nói thầm ở ngoài cửa sổ về tin đồn nói nàng Phương ngự y cấu kết, phát hiện tiểu công tử là con trai của Phương ngự y,... không khỏi kinh hãi. Vạn nhất Trầm Tử Trai tin những lời này, Hiền ca nhi liền nguy hiểm.
Tới tối, đợi Trầm Tử Trai vào phòng, Hạ Trọng Phương liền chủ động mở miệng nói:" Vương gia, tin đồn bên ngoài ngươi không nên tin tưởng! Hiền ca nhi tuyệt đối là nhi tử của ngươi."
Trầm Tử Trai đang rầu rĩ vì Hạ Trọng Phương không để ý tới hắn, nghe được nàng nói chuyện trước,nhanh chóng tiến lên, cầm tay nàng nói:" Phương nương, tất nhiên là Bổn vương tin ngươi. Ta đã cho người tra xem là ai tung lời đồn. Tra được nhất định phải làm cho kẻ đó đẹp mắt."
Hạ Trọng Phương thở dài, thấp giọng nói:" "Cảm ơn Vương gia!"
" Phương nương, chúng ta là phu thê, tự nhiên phải tín nhiệm lẫn nhau. Lần trước Bổn vương làm sai cũng cầu xin ngươi tha thứ! Tin đồn ở bên ngoài là hi vọng chúng ta bất hòa, người có lòng nhân cơ hội quấy rối. Chúng ta ân ái thì lời đồn sẽ tự sụp đổ."
Hạ Trọng Phương thở dài, nếu lúc này còn ầm ĩ muốn cùng cách là dường như muốn chứng thật lời đồn là thật, như vậy danh dự của mình và Hiền ca nhi sẽ bị bôi nhọ. Nàng nói:" Chỉ mong sau này Vương gia không lừa ta nữa."
Nàng vừa nói chuyện, cũng biết sau này mình sẽ không thập phần tin tưởng Trầm Tử Trai nữa.
Trầm Tử Trai thấy Hạ Trọng Phương đã bớt tức giận, cũng rất mừng rỡ.
Đợi Trầm Tử Trai đi xuống, Tiền bà tử đi vào, thấy Hạ Trọng Phương như có đang có chuyện cần suy nghĩ, cho là nàng vẫn còn khổ não chuyện Trầm Tử Trai muốn nạp trắc phi, liền nói:" Vương Phi, thánh chỉ đã hạ tức là không thể thu hồi lại, Vương gia tự phải nạp Vương Du làm trắc phi. Cũng may Vương Du vốn là biểu muội của Vương Phi, mà phu thê Trạng nguyên cũng rất thương Vương Phi, nàng vào cửa so với việc người khác vào cửa tốt hơn nhiều, Vương Phi liền chấp nhận thôi! Người nên hảo hảo sinh dưỡng nhi tử không cần làm khó mình, làm khó Vương gia."
Hạ Trọng Phương nói:" Vương gia muốn, liền nạp thôi, ta cũng không có ý kiến." Không còn một mảnh cuồng dại đối với hắn nữa, như vậy, bất kể hắn nạp người nào, cũng không quan trọng.
Lời đồn vừa phát sinh,Thái Phó phu nhân nhanh chóng tới xem Hạ Trọng Phương, chuẩn bị hoà giải, nhưng thấy Hạ Trọng Phương đã nói chuyện với Trầm Tử Trai mới yên lòng lại.
Mắt thấy sắp sang tháng, chuẩn bị đầy tháng của Hiền ca nhi, Hạ Trọng Phương liền cùng Trầm Tử Trai thương nghị.
Trầm Tử Trai muốn làm lớn một lần, dù sao Hiền ca nhi cũng là nhi tử trưởng, và lại Vương Phủ cũng trầm lặng rất nhiều năm, nên nhân cơ hội này náo nhiệt một phen.
Hạ Trọng Phương lại cho là cho là Tề vương phủ hiện nay còn nhiều khó khăn, một tiệc rượu đầy tháng không cần làm lớn, chỉ cần mời những người thân thiết, làm một tiệc rượu nhỏ là được. Đợi Hiền ca nhi tròn một tuổi, chọn đồ vật đoán tương lai, thì làm lớn cũng tốt.
Trầm Ngọc Tiên nghe được tiệc đầy tháng không làm lớn, cũng nhẹ nhõm hơn, đợt này, Tề vương phủ xảy ra nhiều chuyện, cũng sợ người ta để mắt, bây giờ khiêm tốn một chút cũng tốt.
Tới ngày đầy tháng của Hiền ca nhi, các phu nhân các phủ đều đến sớm.
Có người báo phu thê Vương Trạng nguyên đến, phu nhân các phủ cũng liếc mắt nhìn nhau.
Lần trước, bởi vì Vương gia muốn nạp Vương Du làm trắc phi, cho nên Vương Phi đại náo đến nỗi sinh non, đã là chuyện được truyền đi khắp nơi, nhưng phu thê Vương Trạng nguyên không tránh đầu sóng ngọn gió mà vẫn tới tiệc rượu này, có trò hay để xem!
Thái Phó phu nhân đang cùng Hạ Trọng Phương nói chuyện, nghe được tin Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi tới, liền nói:" Bây giờ con càng phải tiếp đón họ chu đáo."
Hạ Trọng Phương đáp ứng, liền ôn Hiền ca nhi giao cho Thái Phó phu nhân, tự mình ra đón Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi.
Mọi người thấy vậy nghĩ xem ra Vương gia đã dụ dỗ được Vương Phi, Vương Phi đã tiếp nhận chuyện Vương Du vào cửa nên lúc này mới ân cần với người Vương gia đây!
Thị Lang phu nhân tới trêu chọc Hiền ca nhi một phen, thở dài nói:" Bộ dáng khá lắm, so với Vương gia còn tuấn tú hơn, sau này trưởng thành sợ là sẽ mê đảo rất nhiều cô nương."
Mọi người ầm ĩ trêu chọc Hiền ca nhi một phen, thấy hắn mặc dù mới đầy tháng nhưng không khóc cũng không làm khó, để mặc cho người ôm, lại khen ngợi một hồi.
Mấy vị phu nhân có lòng, bởi vì lời đồn cố ý xem Hiền ca nhi có giống Phương ngự y hay không.
Vi Thanh Mi vừa đi vào, cũng ôm Hiền ca nhi, thấy mọi người nhìn kỹ, thuận miệng nói:" Bộ dáng Hiền ca nhi có chút giống Tông nhi nhà ta."
Chúng phu nhân liếc mắt nhìn Hiền ca nhi, lại nhìn vi thanh thanh, rất là kinh ngạc. Thị Lang phu nhân" A" một tiếng nói:" Trạng nguyên phu nhân, thay vì nói giống Tông nhi, còn không bằng nói hắn giống người đi! Xem một chút, cái mắt này, lỗ mũi này cực kỳ giống phu nhân."
Có phu nhân khác cười nói:" Bàn tới, tổ mẫu Vương Phi là người Vương gia, Hiền ca nhi giống Vương gia một phần cũng không kỳ quái nhưng hắn lại giống Trạng nguyên phu nhân, cái này thật sự là kỳ quái. Trạng nguyên phu nhân họ Vi, cùng Hiền ca nhi không có chút liên hệ máu mủ nha!"
Vi Thanh Mi ôm Hiền ca nhi, cùng hắn hai mặt nhìn nhau, sao Hiền ca nhi lại giống ta đây? Không có đạo lý này nha!
Đột nhiên Thị Lang phu nhân có một ý niệm hoang đường: Chẳng lẽ Phương ngự y là nhi tử tư sinh của Trạng nguyên phu nhân, cho nên, Trạng nguyên phu nhân là tổ mẫu của Hiền ca nhi?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com