Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[THREESHOT] A Superman Cannot Fly [Chap 3.1]

3. Mistake

Mưa mỗi lúc một to, trắng xóa cả đất trời.

Yuri đã từng nghĩ rất nhiều về ngày mà cô và Sica được gặp lại nhau, nhưng ngày ấy trong trí tưởng tượng của cô không buồn bã và u ám như ngày hôm nay. Cô càng không nghĩ sẽ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này. Yoona và Sica...

Cô cảm thấy bị phản bội. Cô cảm thấy tức giận. Cô cảm thấy lồng ngực mình nhói lên. Nhưng khi Sica ngất đi, cô biết trái tim mình lại trở nên mềm yếu. Gạt đi mọi suy nghĩ, cô vội đến bên cạnh Sica, nhấc bổng cô ấy lên và ôm gọn trong vòng tay mình.

Cô nhớ khuôn mặt này, nhớ tất cả những gì liên quan đến người con gái này. Ba năm qua, lý do để cô tồn tại và trở về chính là cô ấy...

Nhưng không, Sica không phải là lí do duy nhất. Cô sống là vì cả Yoona nữa. Tuy vậy, vào lúc này đây, cô không biết nên làm gì. Nếu là một người khác dám ôm hôn Sica như vậy, cô sẽ chẳng ngần ngại lao vào. Nhưng đây là đứa em cô yêu thương nhất. Cô không thể...

Tất cả những gì cô có thể làm là siết chặt vòng tay quanh cơ thể nhỏ bé của Sica như muốn chứng tỏ rằng cô ấy là của riêng cô, và trao cho Yoona ánh mắt tổn thương...

-Vào nhà đi Yoona. Rồi unnie sẽ kể cho em nghe mọi chuyện. Còn Yuri, cậu nợ Sica một lời giải thích. Khi nào cậu ấy tỉnh lại, hãy nói cho cô ấy biêt sự thật.

Sooyoung đặt tay lên vai Yoona rồi ra hiệu cho Yuri đưa Sica vào trong. Nhìn vẻ mặt kinh ngạc, chẳng thể thốt nên lời nào của Yoona, cô biết đây sẽ là một cú shock lớn cho cả Yoona lẫn Sica.

***

Tớ về rồi, Sica ạ. Kwon Seobang của cậu đang ở ngay bên cạnh cậu đây này, sao cậu không chịu mở mắt ra và nhìn tớ. Tớ nhớ cặp mắt nâu dịu dàng và nụ cười ngượng ngùng mỗi khi cậu nhìn tớ, tớ nhớ cách cậu đan những ngón tay nhỏ bé vào tay tớ và khẽ siết lại, tớ nhớ hơi ấm của cậu khi tớ ôm cậu vào lòng...

Cậu biết không, câu đầu tiên tớ nói với Sooyoung ngay khi vừa bước xuống sân bay là "Hãy đưa tớ đến nhà Sica!". Gặp lại cậu, đó là điều duy nhất tớ có thể nghĩ, vì tớ nhớ cậu đến phát điên được. Vậy mà ba năm trước, tớ đã nghĩ rằng tớ sẽ chịu đựng được một cuộc sống không có cậu ở bên cạnh, thậm chí tớ còn nghĩ rằng thời gian sẽ trôi qua thật nhanh, và sẽ chẳng bao lâu tớ sẽ lại trở về bên cậu. Nhưng tớ đã sai rồi, Sica ạ. Ba năm không có cậu dài tựa vô biên...

Tớ đã phải xóa đi tất cả những gì thuộc về Kwon Yuri. Tớ không còn hay cười, hay nói, mà là một kẻ lạnh lùng và quyết đoán, phải luôn đề phòng mọi thứ. Tớ gần như phải thay đổi hoàn toàn và sống trong vỏ bọc trái ngược hẳn với bản thân mình. Đó là cách duy nhất để tớ tồn tại đến bây giờ và hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng có một điều duy nhất trong tớ không thể thay đổi được, đó là tình cảm tớ dành cho cậu và Yoona...

Khi nhớ Yoona, tớ lại soi mình trong gương. Tớ tin rằng Yoona càng lớn sẽ càng giống tớ, và sự thật là như thế. Khoảnh khắc gặp lại Yoona, tớ tưởng như nhìn thấy bản thân mình của ba năm về trước...

Còn khi nhớ cậu, tớ lại choàng chiếc khăn len màu xám cậu tặng tớ vào ngày đông hôm ấy, ngày cậu nói rằng cậu yêu tớ. Tớ vẫn còn nhớ như in cách cậu quàng chiếc khăn qua cổ tớ và kéo tớ xuống thật thấp cho đến khi đôi môi của chúng ta chạm vào nhau... Đôi môi cậu mềm và ngọt ngào, khiến trái tim tớ run rẩy...

...

...

...

-Cậu đã cướp mất nụ hôn đầu của tớ đấy, Kwon Yuri!

Cậu chu môi và nheo mắt nhìn tớ, trong khi chính tớ mới là người bị cậu "cưỡng" hôn. Nhưng chẳng sao cả, người được Sica trao cho nụ hôn đầu chính là kẻ may mắn nhất trên thế gian này.

-Vì muốn hôn tớ nên cậu mới đan khăn len sao?

-Yah! Cậu...

Cậu đỏ mặt, nghĩa là tớ đã đúng, phải không?

-Sica à, cậu đáng yêu thật đấy...

-...

Cậu cuối gằm mặt để che đi khuôn mặt gần như muốn bốc khói, cứ mỗi lúc một đỏ thêm. Bất chợt, trời đổ cơn mưa tuyết...

-Chắp tay lại nào, Sica. Chúng tay hãy cùng nguyện ước!

-Cầu nguyện khi tuyết rơi ư?

-Đúng thế! Hãy tưởng tượng những bông tuyết đang rơi cũng giống như một cơn mưa sao băng. Chẳng phải mỗi lần có mưa sao băng là mọi người đều cầu mong một điều gì đó ư?

-Đúng thế, nhưng...

-Hãy xem mỗi ngày có tuyết rơi là một ngày mưa sao băng của riêng chúng ta. Mưa sao băng lâu lâu mới gặp, nhưng tuyết thì năm nào cũng thấy, phải không? Như thế thì năm nào chúng ta cũng sẽ có có cơ hội để ước nguyện...

-Babo...

Cậu nói thế, rồi đẩy nhẹ vai tớ. Nhưng chính cậu lại là người nhắm mắt trước và nguyện ước.

-Cả cuộc đời này, con sẽ chỉ yêu một mình Kwon Yuri mà thôi. Xin hãy cho chúng con được bên nhau mãi mãi, không điều gì có thể chia cách chúng con...

Những bông tuyết trắng tinh vương trên tóc, trên bờ vai nhỏ, và vương vấn lên lời thề nguyện của cậu là khoảnh khắc mãi mãi in sâu vào trí óc tớ. Tớ cũng chắp tay lại và ước nguyện. Giống như cậu, tớ mong chúng ta được mãi mãi ở cạnh nhau.

...

...

...

Xin lỗi vì đã không nói cho cậu biết rằng vụ tai nạn đó chỉ là một vở kịch do tổ chức dựng lên. Tớ không đơn thuần là một cảnh sát, mà là một đặc vụ. Và tớ không thể nói cho cậu biết rằng tớ phải dựng lên một cái chết giả để có thể trà trộn vào thế giới ngầm ở Nhật Bản.

Ba năm ở Nhật Bản, mỗi lần tuyết rơi tớ đều cầu nguyện như cách chúng ta đã từng... Dường như lời nguyện cầu của tớ đã ứng nghiệm, tớ đã trở về.

Nhưng bây giờ... tớ phải nói gì đây?

Yêu ư? Yoona yêu cậu ư? Tình yêu đó bắt đầu từ khi nào vậy? Là do cậu, do Yoona, hay do chính tớ?

***

-Là một cảnh sát, chắc em đã hiểu những gì unnie nói. Một đặc vụ không thể tiết lộ thân phận cũng như những gì họ đang làm cho người khác biết, dù cho đó là người thân đi chăng nữa.

-...

-Ba năm ở Nhật Bản, thật sự không dễ dàng gì với Yuri...

-Vậy còn Sooyeon unnie thì sao? - Sau một hồi im lặng, cuối cùng Yoona cũng lên tiếng - Sao Yuri không nghĩ đến việc Sooyeon unnie đã đau khổ như thế nào? Nếu không thể bảo vệ người mình yêu, không thể ở bên cạnh chăm sóc cho người đó, thì có xứng đáng với tình yêu người đó dành cho mình không? Với Yuri unnie, công việc quan trọng hơn Sica unnie ư?

-Em sai rồi, Yoona.

Lại một lần nữa Sooyoung đặt tay lên vai Yoona, như một cách hữu hiệu để xoa dịu cảm xúc. Là bạn thân của Yuri, cô hiểu rõ những suy nghĩ của cô ấy.

-Yuri không phải là người chỉ biết đến một người hay những điều nhỏ. Cậu ấy nhìn vấn đề một cách khái quát và lớn lao hơn. Cậu ấy yêu Sica, yêu rất nhiều. Nhưng khi đã chọn nghề cảnh sát, nghĩa là cậu ấy muốn bảo vệ không chỉ Sica mà còn là những người khác. Cậu ấy giống như một siêu nhân vậy. Ở đâu cần Yuri, thì ở đó sẽ có mặt cậu ấy...

-...

-Triệt phá được đường dây buôn lậu vũ khí này, Yuri đã góp phần cứu sống được rất nhiều người. Điều đó không đáng sao?

Yoona không nói gì thêm. Bởi vì Sooyoung đã đúng. Đó là tính cách của Yuri. Cô mơ hồ nhận ra rằng đó cũng là lí do vì sao mà Sooyeon unnie của cô luôn gọi Yuri là một siêu nhân.

Yuri có tình thương rộng lớn, nhưng cô thì không như thế. Yoona chỉ biết rằng cô được sinh ra trên đời này là để bảo vệ Sooyeon, làm cho Sooyeon hạnh phúc, chỉ Sooyeon mà thôi.

Nhưng khi Yuri quay về, một lần nữa, cô lại cảm thấy chênh vênh. Ngày qua ngày, khoảng cách giữa cô và Sooyeon ngày một xa thêm...

-Hơn thế nữa... em nên hiểu rằng Sica là người yêu của chị em. Em hiểu những gì unnie muốn nói mà, phải không?

Lời nói của Sooyoung nhẹ tựa gió, nhưng không có nghĩa là nó không có sức nặng. Sao Yoona lại không biết điều đó cơ chứ...

***

Sooyeon unnie không có lỗi, Yuri unnie lại càng không có lỗi. Chỉ có em là ích kỉ muốn ở cạnh unnie, chỉ biết mỗi unnie...

Là lỗi của em...

Bây giờ Yuri unnie về rồi, unnie sẽ lại hạnh phúc...

Vậy thì rốt cuộc em có thể làm gì cho unnie đây?

(to be continued)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #yulsicyoong