Chương 13 :
Về đến nhà đã là ban đêm, ta đi đến nhà bếp, lấy lúa mạch đen ra, sau khi lúa mạch cùng đậu được rửa sạch, ta đem ngâm ở trong nước, mẹ thấy ta ở nhà bếp, đi tới hỏi ta:
"Ngôn Ngôn, đang làm gì vậy?"
"Mẹ, ngươi ngày mai bữa sáng làm trứng cuộn cà rốt, còn có sữa đậu nành lúa mạch đen, có được không? Lúa mạch ta đều giúp ngươi ngâm rồi" ta lôi kéo cánh tay mẹ làm nũng mà nói.
"Hảo hảo hảo, muốn ăn cái gì mẹ đều làm cho ngươi."
"Chỉ có mẹ là tốt nhất, ta lên phòng đây, ngươi ngủ sớm một chút" đi mấy bước, lại trở lại nhà bếp, "Mẹ, làm nhiều một chút, ngày mai chúng ta có buổi diễn tập, ta muốn mang theo một ít, ta sợ không có sức làm việc."
"Ừ, đã biết" mẹ cười nói với ta.
Trở lại phòng của mình, đi tắm, sau đó phát cho Mộ Nhiễm một cái tin, hẹn thời điểm ngày mai, nhân tiện nói cho nàng biết ngày mai không cần ở nhà ăn điểm tâm, tiếp theo đem đồng hồ báo thức điều chỉnh sớm hơn nửa giờ, nằm trên giường nghĩ ngày hôm nay cùng Mộ Nhiễm phát sinh một chút chuyện, có rung động, có vui sướng, không có bất an, cũng không có né tránh, ta rất thích cái cảm giác này. Chỉ cần đơn giản như vậy, ta cũng cảm nhận được hạnh phúc và ngọt ngào.
Hôm sau, không nghĩ tới, đồng hồ chưa báo thức mà ta đã tỉnh dậy, thu thập xong, xuống lầu thấy mẹ đã đem điểm tâm làm xong, còn rất kỹ càng đem sữa đậu nành để trong phích giữ nhiệt, bên cạnh là hộp trứng cuộn, còn có để lại một phần để ta hiện tại ăn, ta ôm cổ mẹ nói:
"Mẹ, ngươi thật sự là quá tốt, ta thật yêu ngươi."
"Đứa nhỏ này, nhanh ăn đi, một hồi lạnh, ăn không ngon", nghe được lời của mẹ, ta nói:
"Mẹ, ta sẽ ăn trên xe, đi trước a" tùy tiện cầm lấy một miếng nhỏ ăn liền đi, bởi vì ta sợ ăn xong rồi, đến chỗ Mộ Nhiễm, phần của nàng sẽ lạnh mất. Đi đến dưới lầu nàng, vừa muốn gọi điện thoại cho nàng, liền thấy nang chạy tới, vội vàng xuống xe, nói với nàng:
"Chậm một chút, đừng chạy, ngươi gấp cái gì?"
"Ta. . .Ta đói" nói xong ngượng ngùng nhìn ta.
"Mau lên xe" ta cười nhìn nàng nói.
Chúng ta lên xe, sau đó ta đưa tới cho nàng, "Mẹ ta làm, ta rất thích ăn, ngươi nếm thử xem có ngon hay không?"
"A di làm sao? Ta đây ăn nha, ta nhịn không được."
"Nhanh ăn đi, một hồi lạnh ăn không ngon" nói xong rót cho nàng một ly sữa đậu nành.
"Ăn thật ngon a, a di làm sao? Ngày nào đó có cơ hội ta phải cùng a di học hỏi mới được" nàng nếm thử một miếng liền nói.
"Ăn ngon vậy thì ăn hết đi a" nói xong cũng nhìn nàng ăn.
Cứ như vậy mà ngây ngốc nhìn nàng ăn, nàng đột nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn ta, ta chưa kịp xê dịch mắt, ta nghĩ lúc đó mặt của ta nhất định rất đỏ, cảm giác nóng nóng, giống như làm chuyện xấu bị bắt được.
Chúng ta đến chỗ làm, công việc liền bắt đầu bận rộn, buổi diễn tập cứ như dự định mà diễn ra, ta giúp Mộ Nhiễm mặc trang phục ngày hôm qua đã chọn, sau đó buổi diễn tập chính thức bắt đầu, sự thật chứng minh công tác chúng ta làm rất tốt, diễn tập diễn ra rất thuận lợi và hôm nay cũng là buổi diễn tập cuối cùng để chính thức chuẩn bị cho buổi biểu diễn ngày mai. Điều tiếc nuối nhất là, tuy mỗi lần diễn tập ta đều có mặt ở đây, nhưng bởi vì bận rộn, nên không có xem qua Mộ Nhiễm biểu diễn, ngẫm lại cũng tốt, như vậy thì ta càng thêm mong chờ để xem biểu hiện của nàng trên sân khấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com