Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41


Ta ngơ ngác hỏi nàng:

"Ngươi cười cái gì?"

"Cười cái môi đỏ cháy của ngươi, ngươi trước nên đi soi gương đi, ngươi xem cũng sẽ cười a" nàng nín cười nói

"Ai nha, mặc kệ, việc ta muốn bây giờ là hỏi người còn tức giận không? Tha thứ cho ta sao? Hử?" Đưa tay xoa gò má nàng, nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, nhẹ nàng nói.

"Ngươi nghĩ lại xong chưa?" Nàng ném tay ta ra không nhìn ta.

"Ừ, ta thực sự hảo hảo suy nghĩ xong, cũng tự kiểm điểm chính mình, ta còn viết giấy kiểm điểm, ở trong hành lý, để ở dưới lầu, ngươi tha thứ cho ta đi có được không?" Lần đầu tiên trong đời viết bản kiểm điểm, thực sự là viết tay, bởi vì ta nghĩ như vậy có thành ý hơn.

"Thực sự? Đưa ta xem" nàng nheo mắt nhìn ta nói.

Ta mãnh liệt gật đầu, nàng tiếp theo còn nói:

"Ở trong xe chờ ta đi, ta chào hỏi liền tan việc"

"Ừ"

Một trước một sau ra ngoài, không dám theo nàng tiến vào phòng làm việc, ở bên ngoài chờ nàng đưa chìa khóa xe cho ta, đi đến phòng vệ sinh, soi gương, thực sự là hoảng sợ, Nhiễm Nhiễm nói không có khoa trương, thật là môi đỏ như thiêu cháy, không biết là do hôn quá kịch liệt hay bị nàng cắn, môi đều sưng đỏ, không dám gặp người, che miệng lại bước nhanh đi xuống lầu, cầm hành lý, ở trong xe chờ nàng.

Rất nhanh nàng liền xuống tới, lên xe, có lẽ là đã tạo thành thói quen, nàng theo bản năng nghiêng ngươi hôn lên môi ta, sau đó hình như đột nhiên phản ứng nàng bây giờ hẳn là phải nên tức giận, liền rút lui, ta đem hết thẩy đều nhìn ra hết, cũng không nói gì, hảo hảo cười, khả ái chết ta!

Tiếp theo nàng liền đưa tay qua, biết nàng muốn nhìn bản kiểm điểm do ta viết, ta nói:

"Về nhà rồi xem" có chút mắc cỡ để cho nàng xem ngay trước mặt ta.

"Không được, nhìn ngay bây giờ, viết không tốt không cho vào nhà"

Mỗi lần đều không lay chuyển được nàng, đành phải đưa cho nàng xem, ta gục trên tay lái không dám nhìn nàng, giống như đang chờ tuyên án. . .

----------------

Nhiễm đại nhân thân ái, Thỉnh cho phép ta gọi ngươi như vậy.

Trước khi gặp ngươi, ta chưa bao giờ biết cái gì gọi là nhất kiến chung tình.

Lần đầu gặp ngươi, ta đã bị khí chất của ngươi đặc biệt hấp dẫn, mọi cử động của ngươi đều khắc sâu ở trong lòng ta.

Trước khi gặp ngươi, ta chưa bao giờ biết cảm giác nhớ nhung một người là như thế nào.

Trước khi gặp ngươi, ta chưa bao giờ biết rằng tình yêu có thể thay đổi mọi thứ đến như vậy.

Từ khi gặp ngươi, ta mới biết được cuộc sống trước kia của ta tẻ nhạt đến mức nào.

Trái tim lặng lẽ vì ngươi mà mở cửa, mong muốn đi vào thế giới của ngươi, nỗ lực để cho mình dung nhập vào cái vòng tròn nhỏ hẹp của ngươi.

Không kiềm chế được muốn tới gần ngươi, lúc nào cũng ở đây nhớ ngươi.

Thời điểm nhìn thấy ngươi ta đều mỉm cười, thời điểm nhớ đến ngươi cũng bất giác mà nở nụ cười.

Mãi cho đến khi chúng ta dũng cảm xác định cùng một chỗ, ta mới biết được thì ra tình yêu thực sự có thể làm cho một người điên cuồng đến vậy.

Ta yêu ngươi, ta thừa nhận tình yêu của ta có chút ích kỷ, cũng là bởi vì ta quá quan tâm ngươi, quan tâm mỗi tiếng nói cử động của ngươi, quan tâm nhất cử nhất động của ngươi.

Tách rời ngươi mấy ngày nay, ta giống như trải qua mấy thế kỷ.

Ta nước không muốn uống, cơm không muốn ăn, ngày không thể yên, đêm không thể chợp mắt.

Ta nghĩ, ta là tùy hứng

Tùy hứng muốn cả đời ỷ lại vào ngươi, ôm ngươi, hôn ngươi, nhất định phải có hương vị của ngươi bên cạnh ta mới an tâm, giống như một đứa bé.

Dưới ánh đèn đơn độc, mấy đêm liên tục trằn trọc vì nhớ ngươi.

Rơi vào sự hối hận sâu sắc, suy xét lại và tự trách chính mình.

Ta muốn cảm tạ hiểu lầm lần này, nó làm cho ta biết mình ngu muội đến dường nào, đồng thời nó cũng khiến ta nhận ra ngươi quan trọng với ta như thế nào, ta đã đối với ngươi không tốt.

Bảo bối của ta, lần này thật sự là ta đã làm sai, ta biết ta đã làm cho ngươi thương tâm.

Ta nguyện tiếp thu tất cả trừng phạt, thầm mong ngươi tha thứ, tha thứ ta cố tình gây chuyện, tha thứ ta tùy hứng, tha thứ ta xung động, để cho ta có thể tiếp tục ở bên ngươi, tiếp tục yêu ngươi!

Có người từng nói một câu như vậy: Tình yêu là một điều tuyệt vời. Hai người càng yêu nhau, họ sẽ càng dễ bị tổn thương trong cuộc sống, nhưng đừng lo lắng, hãy cứ từ từ hợp lại với nhau. . .

Bảo bối, ta biết rõ tình cảm giữa chúng ta là đặc thù, xin tin tưởng ta, ta yêu ngươi, sẽ không để cho ngươi lại bị tổn thương lần nữa, ta sẽ bảo vệ tốt ngươi, bởi vì Mộ Nhiễm ngươi là người mà Tô Ngôn ta muốn ở bên cạnh bầu bạn cả đời! Ta sẽ cố gắng yêu thương ngươi, ta sẽ vĩnh viễn yêu ngươi, chúng ta cùng nhau nổ lực xây dựng và bảo vệ tốt phần tình cảm này, được không?

Tô Ngôn bảo chứng:

1, Về sau sẽ không tái phạm sai lầm tương tự, sẽ không vô cớ nghi kỵ và không tín nhiệm Mộ Nhiễm.

2, Cho dù xảy ra chuyện gì cũng không tùy tiện tắt máy, sẽ không không để ý đến Mộ Nhiễm.

3, Cho dù tranh cãi nghiêm trọng đến đâu, sẽ không xung động nói ra những lời thương tổn Mộ Nhiễm.

4, Điều quan trọng nhất: Tất cả đều tuân theo mệnh lệnh của lãnh đạo, làm một đứa bé ngoan trong nhà Mộ Nhiễm.

PS: Bởi vì thời gian lâu rồi, nhớ lại điều không phải rất rõ ràng, phần giấy kiểm điểm này đại khái ý tứ là như vậy, sẽ không sai biệt nhiều, dù sao lần đầu tiên viết loại này, bây giờ nhớ lại lúc đó cảm thấy bản thân thực sự non nớt a. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com