Chương 51
Chuyện của Trần Thần với Nhiễm Nhiễm cuối cùng cũng ổn thỏa, chúng ta cũng không ai biết hắn về nhà đã làm gì, nói chung một đoạn thời gian thật lâu không có tin tức của hắn.
Chúng ta vẫn như cũ trải qua cuộc sống tạm bợ ngọt ngào hạnh phúc, khi đó chúng ta cũng không có phòng làm việc riêng của mình, Nhiễm Nhiễm còn tốt, chỉ ít nơi nàng còn có một không gian nhỏ độc lập, ta buổi trưa thời gian nghỉ ngơi đều sẽ đến tìm nàng, bởi vì nhà của Chu tỷ cùng phòng làm việc của nàng tương đối gần chỗ làm việc, buổi trưa sẽ không ở đây, buổi chiều trước khi Chu tỷ trở lại ta sẽ rời đi, văn phòng có một cái giường dành cho một người, cũng đủ hai người chúng ta ngủ, một chút cũng không cảm thấy chật chội.
Có một lần, ta ôm Nhiễm Nhiễm đang ngủ ngon, đột nhiên nghe có tiếng tra chìa khóa mở cửa, sau đó chợt nghe có người đi vào, hình như là Chu tỷ trở lại, Nhiễm Nhiễm cũng nghe được, hai người chúng ta cơ hồ đều là đứng dậy cùng lúc, cũng may chỗ này còn có một cánh cửa, được chúng ta khóa trái lại, Nhiễm Nhiễm rón rén từ trên giường đi xuống, soi giương, sửa lại tóc và áo quần của mình, hướng ta ra dấu im lặng, ta nhìn thấy nàng mở cửa đi ra ngoài, tiếp theo nghe được hai người bọn họ đối thoại:
"Tiểu Mộ, ta đánh thức ngươi sao? Thật ngại a"
"Không có Chu tỷ, ngươi ngày hôm nay tại sao quay lại sớm như vậy?"
"Buổi trưa cùng bằng hữu đi ra ngoài ăn cơm, nhìn thời gian cũng sắp tới giờ làm việc, liền trực tiếp trở lại"
"Nha, đúng vậy, thời gian cũng trôi qua thật nhanh, Tô Ngôn ở chỗ của ta nghỉ trưa a, ta phải mau đánh thức nàng dậy, nàng ước chừng là đã ngủ say"
"Tiểu Tô cũng ở bên trong sao? Ừm, nàng chất lượng giấc ngủ cũng thật tốt, chúng ta nói như vậy đều không đem nàng đánh thức, được rồi, ngươi nhanh đi gọi nàng dậy đi"
"Ừ"
Sau đó chợt nghe thanh âm của nàng đi tới, ta còn là đang giả bộ ngủ, nàng ghé vào bên tai ta nhỏ giọng nói:
"Bảo bảo, còn không mau đứng lên?" Sau đó lại nghe một tiếng rất lớn nói:
"Tô Ngôn, mau đứng lên, đến giờ làm việc rồi" nói xong hướng về phía ta cười.
"Ừ, đã biết, kéo ta" phối hợp với nàng, sau đó vươn tay để cho nàng kéo ta đứng dậy, nhanh chóng ở gò má nàng hôn một cái, đắc ý mang xong giày, chỉnh sửa lại một chút, liền đi ra ngoài, đi tới phòng bên ngoài, ta nhìn thấy Chu tỷ đang cúi đầu làm việc, nhân gia căn bản là không có thời gian để ý đến chúng ta, cũng không nghĩ nhiều, chị ấy cũng biết ta thường xuyên đến chỗ Nhiễm Nhiễm ngủ trưa. Kỳ thực người bình thường sẽ không suy nghĩ nhiều, hai cô bé cùng một chỗ ngủ trưa có gì kì quái đâu, rất là bình thường a, chúng ta chính là tự dọa chính mình, có tật giật mình a.
Tối ngày hôm đó, sau khi tan việc, cùng bằng hữu ở bên ngoài ăn, địa điểm cách đại học của Nhiễm Nhiễm rất gần, ta liền hăng hái, nói với Nhiễm Nhiễm:
"Một hồi ăn cơm xong chúng ta đi trường học cũ của ngươi đi dạo đi"
Rất muốn đi tìm hiểu địa phương mà Nhiễm Nhiễm học bốn năm ở đó, tuy rằng ta từ nhỏ một mực sống ở cái thành phố này, thế nhưng rất ít khi đi qua trong trường đại học này.
Cơm nước xong xuôi, không có lái xe, chúng ta tản bộ đến cửa chính trường học nàng, thấy nàng trong album ảnh, nàng lúc tốt nghiệp đều ở lại thành phố này, Nhiễm Nhiễm khi đó, nhìn qua rất ngây thơ, rất thuần khiết, cười rất xán lạn, hiện tại so với khi đó thành thục, ổn trọng hơn. Chúng ta nắm tay đi vào trong trường, khả năng là do buổi tối, bạn học trong sân trường điều không có nhiều lắm, dọc đường Nhiễm Nhiễm giới thiệu từng nơi cho ta biết, nói một chút nàng lúc ấy đến trường đều ở đây làm gì. Tỷ như thích đi căn tin ăn, thích đi phòng tự học v.v...
Đi tới dưới lầu phòng ngủ trước đây của nàng, nàng lấy tay chỉ cho ta biết phòng nào là của nàng, ta đi qua xem, lúc này phòng ngủ vẫn đang sáng đèn, đây chính là căn phòng nhỏ gắn bó với nàng bốn năm, ta thật muốn đi vào nhìn một cái, lúc này chợt nghe Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh ta nói:
"Bảo bảo, ngươi biết không? Chỗ chúng ta đang đứng trước đây từng có người ở chỗ này bày nến, tỏ tình với ta a"
"Phải không ~ thật là cũ rích" ngực có chút khó chịu, nói cho ta biết cái này để làm gì, thế nhưng ta rất muốn biết nàng cư xử thế nào, nhìn nàng một cái, chua chát nói:
"Bị ngươi cự tuyệt đi?"
"Không có. . ."Ta không bình tĩnh, nàng không phải nói nàng chưa từng nói qua luyến ái sao? Tiếp theo liền nghe nàng nói:
"Nhìn dáng vẻ vừa nãy của ngươi kìa, ta chỉ là không để ý tới hắn mà thôi" nói xong cũng chạy đi, tốt, nàng cư nhiên học thói xấu, học được trêu chọc ta.
Đuổi theo nàng, ầm ĩ rượt đuổi một đoạn đường, Nhiễm Nhiễm nói:
"Ngôn Ngôn, biết đây là chỗ nào không?"
Ta nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, cười nói:
"Mỗi trường học đều sẽ có một chỗ như vậy, trường học của ta cũng có"
Giờ khắc này chúng ta đang đứng ở trên một cái cầu nhỏ, phía dưới là hồ nước, quanh hồ có rất nhiều 'Ghế tình yêu', ta biết mọi người đều đoán được, chính là thánh địa cho các cặp đôi a.
"Phải không? Trường học các ngươi thánh địa cho các cặp đôi là có bộ dạng như thế nào?" Nàng một bên vừa nói, một bên hướng tới gần ta, ta theo bản năng lùi về phía sau, cho đến khi thắt lưng chạm vào thành cầu.
"Ngươi làm gì thế?" Khẩn trương chuyển ánh mắt nhìn xung quanh.
"Ngươi vẫn chưa có trả lời vấn đề của ta a" mặt càng ngày càng gần.
"Cũng gần giống như ở đây. . . Cũng có một cái cầu như vậy. . ." Ta hiện tại đối với loại tình huống này căn bản không có suy nghĩ, lời nói ra không có mạch lạc, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
"Chỉ là. . .Ừ. . ." Lời còn chưa nói hết, cảm giác được cái gì đó mềm mềm, lành lạnh từ khóe miệng truyền đến, chậm rãi nhắm mắt đáp lại nàng, hôn một hồi, tuy rằng trời đã tối, ở đây không có ngươi, nhưng ta vẫn còn sợ sẽ có người đột nhiên xuất hiện, nhẹ nhàng đẩy nàng ra, ngượng ngùng nói:
"Sẽ có người tới"
Nhiễm Nhiễm lại đặc biệt chăm chú nhìn ta nói:
"Ta và hắn ai tốt hơn?"
Ta không hiểu, nghi hoặc nhìn nàng, trong đầu xuất hiện một câu hỏi lớn, nàng thấy ta không nói liền nói tiếp:
"Cảm giác hôn môi, ta và hắn ai tốt hơn?"
Lúc này ta mới hiểu ra, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, vuốt tóc của nàng, ở bên tai nàng nói:
"Đứa ngốc, đương nhiên là ngươi, chỉ có đối với ngươi ta mới có cái cảm giác rung động này, ngươi mang lại cho ta rất nhiều cảm giác mà ta trước nay đều chưa từng có, bao gồm cả cảm giác luyến ái, xin lỗi, bảo bối, nụ hôn đầu của ta không thể giữ lại cho ngươi."
"Có lời này của ngươi như vậy là đủ rồi, tuy rằng không thể có được nụ hôn đầu tiên của ngươi, nhưng là thật nhiều lần đầu tiên của ngươi đều là của ta a, ví dụ như. . ." Nàng lại bắt đầu trêu chọc ta.
"Hảo hảo hảo, ta đã biết, ngươi không cần ví dụ" kịp thời ngăn lại câu nói tiếp theo của nàng.
"Không nói cũng được, vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi và người trước kia lúc đi học có phải hay không cũng giống như ta ôm ngươi như vậy?" Ta thấy một sự chiếm hữu mạnh mẽ trong mắt nàng.
"Làm sao có thể nhớ rõ a"
"Tốt, ngay cả ngươi cũng không nhớ rõ, vậy nghĩa là rất nhiều lần đi"
"Thật không có, ta không phải là cùng ngươi đã nói qua sao? Chúng ta khi đó chỉ là tình cảm rất tinh khiết, tuy rằng thỉnh thoảng có thân mật một chút, thế nhưng ta đều không phải là rất thích, cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ có ở bên ngươi ta mới có thể tìm được cảm giác luyến ái, nếm được tư vị hạnh phúc, cho nên, bảo bối, chúng ta hãy hảo hảo cùng một chỗ đi, trong lòng ta, đời này ai cũng không sánh bằng ngươi"
"Đáng ghét, nói nhiều như vậy để làm gì, ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi, đi thôi, nên trở về rồi" rõ ràng là rất để ý chuyện này, lại không thừa nhận. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com