Chương 53
Về đến nhà, lập tức từ trong tử lạnh lấy ra nước đá dùng khăn bọc lại, cẩn thận thoa nước đá lên cổ tay nàng, chúng ta khoảng cách rất gần, ngửi thấy được mùi hương dễ chịu trên người nàng, mũi tiến tới, nàng dùng tay đang rảnh đẩy ta ra, nói:
"Ngươi làm gì a ~ nhột ~ "
"Muốn ngửi một cái a, A? Mùi hương thay đổi rồi"
"Phải không? Ngày hôm nay đánh bóng xong chỉ dùng nước tắm, ta quên mang theo sửa tắm"
"Nga, bất quá ta thích mùi thơm cơ thể của ngươi nha ~ bảo bối, thật muốn bây giờ ăn tươi ngươi" ghé vào tai nàng ôn nhu nói.
"Ta hiện tại cũng muốn ăn. . .Cơm, ta đói bụng" nửa câu đầu phi thường mập mờ, ta cho rằng khả năng là. . ., nửa câu sau liền bất thình lình thay đổi, đem ngọn lửa trong lòng ta trong nháy mắt dập tắt.
"Ngươi mệt mỏi nên nghỉ ngơi một chút đi, ta đây đi làm cơm" không nỡ để nàng làm cơm.
"Ngươi? Hay là thôi đi" nàng khiêu mi nhìn ta.
"Ta có thể làm được, ngươi muốn ăn cái gì?"
"Ừ. . .Hay là chúng ta cùng làm đi" nói xong nàng liền lôi kéo ta đứng lên, cùng đi phòng bếp.
"Để ta làm, ngươi chỉ huy, được không?" Ta thực sự muốn học tập một chút.
"Hảo"
Kết tiếp, các ngươi có thể biết rồi đấy, ở phòng bếp thỉnh thoảng sẽ truyền đến các loại âm thanh.
"Cái này ngươi phải cắt nhỏ một chút đi. . ."
"Ai ~ cái này phải đem bên trong làm sạch sẽ, bằng không không thể ăn được. . ."
"Được rồi, được rồi, nước không nên cho nhiều quá. . ."
"Ai ai ai ~ thời gian đã hết, ngươi không lấy ra nó sẽ mềm không ngon. . ."
"Cái này phải hạ lửa lại. . ."
". . ."
Những lời trên đều là căn dặn của Nhiễm Nhiễm. . .Mà ta thì đang luống cuống tay chân, cảm giác làm cơm thực sự là khó a ~
"A. . ." Thời điểm ta đổi dầu vào nồi, đột nhiên dầu văng khắp nới, rơi xuống trên cánh tay của ta, đau quá.
"Làm sao vậy? Phỏng ở chỗ nào rồi, cho ta xem" Nhiễm Nhiễm lo lắng đem tay ta kéo qua kiểm tra.
"Đều đỏ, ta không phải đã nói rõ với ngươi rồi sao? Trước khi cho dầu vào nồi không nên để nồi có nước, thế nào lại không cẩn thận như vậy?" Nàng thực sự rốt ruột, ta thì lại ủy khuất nói:
"Ta quên. . .Nhiễm, ta đau"
Nàng dùng miệng nhẹ nhàng thổi cho ta, nói:
"Ta bôi dầu cho ngươi một hồi sẽ không sao nữa, được rồi, ngươi ngồi một bên đi, để ta đi nấu, chỉ huy ngươi làm cơm còn mệt hơn là để ta tự đi làm."
Ta lần đầu tiên nếm thử cảm giác làm cơm thất bại như vậy. . .Cuối cùng vẫn là Nhiễm Nhiễm làm cơm, nhưng ta lại muốn đi thu thập tàn cục. . .
Mỗi ngày sau đó, nàng đi huấn luyện, ta đều là chờ nàng lúc nghỉ ngơi gọi điện cho ta hoặc là gửi tin nhắn cho ta, mỗi lần thời điểm nhận được điện thoại nàng, mặc dù ta không thể thấy ta trông như thế nào, thể nhưng ta dám khẳng định nhất định là nhếch miệng cười, bởi vì trong lòng của ta đều rất vui vẻ, ngẫm lại kỳ thực cũng không có khó khăn như ta tưởng.
Mỗi ngày đều không chờ nàng gọi điện cho ta, tan việc liền không chờ đợi được, thật sớm liền đi đón nàng, thực sự như nàng nói, cánh tay của nàng qua vài ngày máu ứ đọng liền tiêu tán.
Rất nhanh, nửa tháng tập huấn kết thúc, nghênh đón phong bế huấn luyện, chúng ta có nửa tháng không được gặp mặt nhau, mỗi ngày tan làm ta đều trở về nhà, có một ngày mụ mụ thấy ta kỳ quái nên hỏi ta:
"Ngươi có phải hay không đang yêu?"
"A? Ngươi nghe ai nói vậy? Nào có chuyện đó."
"Ta cần ai nói sao? Đều viết rõ ở trên mặt ngươi hết rồi kìa, đoạn thời gian trước, không có ở nhà ăn cơm, mỗi ngày trở về đều vui vẻ, mấy ngày nay mỗi ngày trở về sớm, lại còn rầu rĩ không vui, có phải cãi nhau hay không? Cùng mụ mụ nói một chút, cậu con trai đó bộ dáng thế nào? Làm sao quen biết được? Là cùng làm ở đơn vị các ngươi sao?"
"Mụ mụ, thật không có, ta đó là. . .Đó là chuyện làm ăn, hai ngày nay công tác có chút nhiều, hơi mệt, cho nên mới có chút buồn bực, vì vậy liền về nhà sớm để nghỉ ngơi a" chột dạ nói.
"Thật không có?"
"Không có, ta bảo đảm, ta không có cùng con trai đang yêu nhau" Nhiễm Nhiễm điều không phải là con trai, là nữ hài tử, không tính là gạt người đi?
"Mụ mụ lại cao hứng hụt một trận, có làm quen với ai thì nói mụ mụ một chút, mụ mụ tin tưởng mắt nhìn của ngươi sẽ không kém, thế nhưng mụ mụ cũng muốn ngươi mang về cho mụ mụ nhìn a"
"Đã biết, mụ mụ"
Trong lòng ít nhiều đối với ba ba cùng mụ mụ có chút cảm giác áy náy, có người yêu, nhưng lại không thể nói với bọn họ, còn muốn che che giấu giấu, nói dối với bọn họ, thực sự là rất bất đắc dĩ. . .
Khi đó điều mong đợi nhất chính là tan làm trở về nhà, ăn cơm xong, sau đó cùng Nhiễm Nhiễm videocall, nàng và Vi Vi cùng một phòng, nàng không thể mỗi ngày đều ở trong phòng của mình mà videocall với ta, chỉ thỉnh thoảng mới cùng ta videocall, nếu mỗi ngày đều làm như vậy sẽ làm mọi người hoài nghi, cho nên chỉ có thể đi ra ngoài cầu thang gọi, mỗi ngày chúng ta đều cùng nhau hàn huyên, biểu đạt nhớ nhung, mỗi lần cũng không dám trò chuyện lâu, bởi vì sợ nàng mệt, mỗi ngày trước khi đi ngủ đều sẽ gọi lại cho nàng để chúc ngủ ngon.
Có một ngày, buổi tối trước khi đi ngủ gọi điện thoại cho nàng, vốn muốn nói một câu ngủ ngon liền cúp, nhưng là thật rất muốn rất muốn nàng, biết Vi Vi đang ở trong phòng, ta lại có ý đồ xấu xa, cố ý nói:
"Bảo bối, ta rất nhớ ngươi, ngươi nhớ ta sao?"
"Ừ"
"Cái gì? Ta nghe không rõ, ngươi không nhớ ta sao, thật đau lòng a" biết nàng bất tiện không thể nói được, ta còn cố ý nói như vậy.
". . ."
"Bảo bối, ta rất muốn ôm ngươi ngủ, ta ngày hôm nay còn cố ý sửa móng tay nha, ta nghĩ. . .Muốn. . ."
Không đợi ta nói xong, nàng liền giành nói trước:
"Đã biết, chờ ta trở về. . ." Ta ở bên này đều có thể tưởng tượng ra được nàng chắc hiện tại mặt đỏ đến mang tai đi.
"Chờ ngươi trở về để làm gì? Hử?" Ta biết rõ còn hỏi.
"Không muốn cùng ngươi nói, nhanh đi ngủ"
"Ngươi ghét bỏ ta?"
"Không có, làm sao sẽ?"
"Vậy ngươi có hay không nhớ ta" ta vẫn như cũ không nghe theo, tiếp tục không buông tha.
"Nhớ ~ được rồi, nhanh đi ngủ"
"Hắc hắc, ngủ ngon, bảo bối, yêu ngươi"
"Ừ, ngủ ngon"
Thật vui, yêu chết nàng cái dáng vẻ thẹn thùng này nhưng lại. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com