Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62


Cuối cùng ta không có hủy bỏ lần khảo hạch đó, ai đúng ai sai dĩ nhiên không trọng yếu, quan trọng là. . . Chúng ta lại rút ra được một bài học nữa cho mình, giống như là ngày hôm qua một vị bằng hữu trong lâu chúng ta có viết, ta đọc xong đặc biệt suy nghĩ miên man, một ngày gặp phải chuyện gì thì chỉ biết tự mình đắm chìm trong thế giới suy nghĩ của mình, càng nghĩ càng không ra được gì, càng tìm cách càng hỏng bét, bằng hữu đó nói cho ta biết về sau có chuyện gì, trực tiếp liền nói ra với Nhiễm Nhiễm, không thì sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai ngươi, trốn tránh điều không phải là cách giải quyết vấn đề, giống như ta một mình lái xe chạy đến chỗ rất xa, làm cho người yêu lo lắng, đây rất không phải là cách giải quyết tốt, mong mọi người không nên học theo ta. Chuyện như vậy về sau cũng không có phát sinh nữa, tranh cãi không đáng sợ, mà đáng sợ là chuyện sai lầm như vậy lại để cho lập lại lần nữa, như vậy sẽ làm cho đối phương cảm thấy thất vọng và đau khổ, cảm thấy tâm tư lao lực quá độ, lâu ngày, tình cảm tan vỡ, không cách nào xoay chuyển được, ai cũng không hy vọng chuyện như vậy phát sinh, cho nên bất kể là vì người yêu của chúng ta, hay là vì tình yêu của chúng ta, chúng ta đều phải rút ra được bài học từ những lần tranh cãi, không để lại phát sinh lần nữa.

Sự kiện lần này coi như là lần thứ hai chúng ta tranh cãi ầm ĩ từ khi cùng một chỗ, nói như thế nào đây? Nhiễm Nhiễm đối với ta nếu tính là tình yêu thực sự thì nàng là mối tình đầu của ta, ta cũng không có kinh nghiệm, chúng ta cũng đều là nữ nhân, khi phát sinh mâu thuẫn, đều sẽ muốn đơn độc cúi đầu tự suy xét bản thân, có thể đây là thiên tính của phái nữ, cho nên điều này đòi hỏi chúng ta phải thường xuyên đứng trên lập trường của nhau mà suy nghĩ, vì sao đối phương lại hành xử như vậy, nỗ lực giải quyết, bởi vì tình cảm của chúng ta mới là thứ quan trọng nhất.

Tết Trung thu Nhiễm Nhiễm không có về nhà, cho nên kỳ nghỉ Quốc Khánh dài hạn này nàng bất kể là thế nào đều phải trở về nhà, mà ta trước đó đã cùng ba ba mụ mụ bàn xong Quốc Khánh lần này cùng đi du lịch, cho nên ta không thể cùng nàng về nhà, thời gian nghỉ một tuần, có một buổi tối, ăn cơm tối xong, ta bệnh đau đầu lại tái phát, nàng ngồi trên ghế salon, vỗ vỗ chân của mình, lập tức hiểu ý của nàng, lòng tràn đầy vui vẻ đi tới, nằm ở trên đùi nàng, nhắm mắt lại, nàng nhẹ nhàng xoa bóp cho ta, ngón tay mềm mại, lành lạnh, trơn bóng tiếp xúc lên da thịt của ta, thực sự rất hưởng thụ, thời điểm ta sắp ngủ, mơ hồ nghe nàng nhẹ nhàng nói:

"Bảo bảo, chúng ta đi du lịch đi"

"Hử?" Ta còn đang mơ mơ màng màng.

"Ta nói, ta muốn cùng ngươi đi du lịch"

Ta mở mắt nhìn nàng, nàng đang cúi đầu, mím môi nhìn ta, đầu óc của ta bắt đầu khôi phục hoạt động, thoáng cái ngồi dậy, nói:

"Bảo bối, ngươi nói lại lần nữa" kỳ thực ta đã nghe rõ ràng nàng nói cái gì, chỉ là muốn xác định lần nữa.

"Không có nghe được thì quên đi" nàng cố ý không nhìn ta, đi đến phòng bếp rót nước uống.

Ta chạy vào phòng bếp theo nàng, từ phía sau ôm lấy nàng, nói:

"Bảo bối, ta đã nghe được, ngươi muốn đi nơi nào?" Hửm?" Ngực bắt đầu có một chút mong chờ.

"Ừ. . . Ngươi muốn đi đâu? Ta tất cả nghe theo ngươi" nàng đem đầu hơi ngửa ra sau, tựa ở trên người của ta nhẹ nhàng nói.

Ta suy nghĩ một chút, nói:

"Ừ ~ hay là chúng ta đi Hải Nam đi, ta muốn cùng với ngươi đi đến Thiên Nhai Hải Giác"

"Hảo, chúng ta liền đi Thiên Nhai Hải Giác, thế nhưng, bảo bảo, chúng ta bây giờ đối mặt hai vấn đề" nàng xoay người, nhíu mày nói.

"Vấn đề gì?" Ta nghi hoặc nàng hỏi.

"Một là chúng ta sẽ phải xin nghỉ kỳ nghỉ đông, hai là ngươi làm thế nào nói với thúc thúc và a di, dù sao kỳ nghỉ các ngươi đã tính toán sẽ đi du lịch, lúc này, ngươi còn muốn đi ra ngoài, sẽ không hợp lý a?"

"Ta nghỉ đông hẳn không có vấn đề gì, gần nhất cũng không bề bộn nhiều việc, ba mẹ bên kia nói thế nào ta. . . " Ta đang suy nghĩ. . .

Suy nghĩ một hồi, ta nói:

"Không thì ăn ngay nói thật đi, nói ngươi muốn đi ra ngoài một chuyến, tìm không được người bồi, tìm đến ta, còn nếu tìm lý do thì, nói ngươi thất tình, thương tâm, muốn đi ra ngoài giải sầu, cùng bọn họ nói, ba mẹ ta nhất định có thể hiểu được, ha ha, ngươi nói có đúng hay không?" Nói xong tự mình nở nụ cười.

"Ngươi có thể hay không đừng nói nhảm?" Nàng dùng ngón tay chấm trán ta một cái nói.

"Ta không nói nhảm a, ta nghĩ nói như vậy rất hợp lý, đó là một lời nói dối có thiện ý nha"

"Ta đây có cần phải ở trước mặt a di giả bộ làm ra dáng vẻ đau khổ không?" Nàng cũng học theo ta nói đùa.

"Cái này không cần a, mụ mụ tốt như vậy, cho dù ta không nói với bà là phải bồi ngươi, bọn họ cũng sẽ để cho ta cùng ngươi đi, tin tưởng ta"

"Ai ~ ngươi nói xem chúng ta một ngày nào đó buổi sáng tỉnh lại mũi có thể đột nhiên lại dài ra hay không?" Nàng đột nhiên bỉu môi nói.

"Hử? Có ý tứ gì?" Thứ lỗi ta tư duy không bắt kịp tiết tấu của nàng.

"Pinocchio a, ngươi thật đần nha, ngươi không biết sao? Từ khi chúng ta cùng một chỗ, chúng ta hình như thường xuyên nói dối a"

"Ha ha, thân ái, ngươi có thể đừng dễ thương như vậy được không? Ta sắp bị ngươi làm cho cảm hóa rồi" nhịn không được nghiên người qua hôn nàng.

"Có sao? Ngủ, dưỡng tốt tinh thần, ngày mai xin nghỉ" nói xong cũng đi vào phòng ngủ, ta biết nàng đây là biểu hiện của sự xấu hổ.

"Hảo ~ ngủ, mong rằng ngày mai chúng ta thức dậy sẽ vẫn giữ được diện mạo bình thường" ta là nói tới cái mũi sẽ dài, bây giờ nghĩ lại điều này đều cảm thấy nàng hảo dễ thương, hảo khả ái a.

Ngày hôm sau, ta đi làm liền chạy tới phòng tổ trưởng xin nghỉ trước kỳ nghỉ đông, tổ trưởng rất vui vẻ đáp ứng, cấp Nhiễm Nhiễm tin nhắn, không kịp đợi liền hỏi nàng tình hình bên đó, kết quả là làm cho ta mừng rỡ, phần người nhà của ta không cần lo lắng, lúc cùng mụ mụ nói, quả nhiên như dự tính, mụ mụ chẳng những không có phản đối, mà ngược lại rất ủng hộ, nói:

"Ừ, cùng bằng hữu đi ra ngoài chơi hẳn là so với cùng chúng ta đi ra ngoài sẽ vui vẻ hơn đi."

"Nào có, cùng ba mẹ ra ngoài chơi cũng rất vui vẻ a, chờ ta trở lại, nhất định hảo hảo cùng các ngươi đi ra ngoài chơi"

Lão nhân gia đôi khi rất giống tiểu hài tử, đòi hỏi thường xuyên dỗ bọn họ, khen bọn họ, bọn họ tuy rằng ngoài miệng không nói, thế nhưng tuổi tác càng lớn, càng mong muốn con cái thường xuyên bầu bạn bên cạnh.

Hải Nam đối với chúng ta mà nói không còn xa lạ gì, đi không chỉ một lần, chỉ là cùng nàng đi là lần đầu tiên, cho nên chúng ta không cần cùng đoàn du lịch, trước khi xuất phát, đã đặt trước khách sạn, trước ngày đi một ngày, ta không ở nhà Nhiễm Nhiễm qua đêm, một là muốn thu thập vài thứ, hai là về nhà bồi ba ba mụ mụ, dù sao cũng sẽ một tuần không nhìn thấy bọn họ.

Lúc sắp đi ngủ, chúng ta gọi điện nói chuyện, xác nhận đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ, liền sớm nói ngủ ngon, chúng ta đều cần nghỉ ngơi dưỡng sức, đi nghênh đón ngày mai tươi đẹp sắp đến. Nhưng mà ta cũng không có ngủ được, nghĩ ngày mai có thể cùng nàng cùng nhau du lịch mấy ngày đêm, có hưng phấn, có chờ mong, liền không khống chế được, vui vẻ ở trên giường lăn qua lăn lại, bởi vì ta không biết dùng loại phương thức nào để diễn tả tâm tình của ta, dù sao đây là lần đầu tiên chúng ta chân chính cùng nhau đi du lịch. Cuối cùng vẫn là cưỡng chế bản thân mau mau ngủ, ta không muốn ngày mai mang theo đôi mắt gấu trúc đi gặp ngươi yêu a. . .

Hôm sau, buổi chiều khởi hành, ta lái xe đến dưới lầu nhà nàng, ở trên xe chờ nàng, nhìn nàng lôi kéo hành lý mỉm cười hướng ta đi tới, trong nháy mắt nhớ lại lần trước chúng ta cũng cùng nhau đi ra ngoài học tập, nàng cũng giống như ngày hôm nay từ từ đi tới hướng ta như vậy, bất đồng là, mối quan hệ thay đổi, từ xa lạ đến gặp gỡ, rồi đến làm quen, từ bằng hữu biến thành người yêu, thậm chí có thể là vợ cả đời, ta cũng mỉm cười đi tới, tiếp nhận hành lý từ trong tay nàng, nắm tay nàng chúng ta cùng nhau đi về hạnh phúc phía trước. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com