Chương 81
Nghe lời nói của a di hộ công, Nhiễm Nhiễm lấy tay xoa xoa mặt mình làm hạ nhiệt độ, rất ngượng ngùng nói:
"Là do a di người chăm sóc tốt con mới khôi phục nhanh như vậy a"
Vừa nói vừa dùng mắt liếc ta, biểu tình này thật là cực kỳ khả ái, thật muốn đi tới hung hăng hôn nàng một cái, ta buộc tóc lên, một bên bắt đầu sửa sang lại cái giường vừa mới bị ta làm loạn, một bên nghe a di hộ công và Nhiễm Nhiễm nói chuyện:
"Tiểu Nhiễm, ngày hôm nay là xuất hiện rồi, chú ý thân thể một chút, ăn uống tẩm bổ, chờ một lát mụ mụ con tới ta sẽ dặn dò nàng, hiện tại thấy con như vậy, khôi phục cũng không tệ lắm."
"Ân, đã biết, làm a di hao tâm, cảm tạ"
"Hiện tại thời gian còn sớm, con ngủ tiếp một chút đi"
"Không được, a di, con ngày hôm qua ngủ rất đủ, hiện tại tinh thần khá tốt a" Nhiễm Nhiễm mang theo nụ cười nói với a di.
"A di đã nhìn ra, quả thực so với hôm qua tốt hơn nhiều"
"Đây không phải là do ngày hôm nay xuất viện sao, rốt cục không cần ở đây nữa, con rất vui vẻ. . ."
Đang nói, Nhiễm ba Nhiễm mụ bọn họ đều tới, đem cho chúng ta bữa sáng, Nhiễm mụ tiến tới đầu tiên là hướng Nhiễm Nhiễm nói:
"Đang nói gì đó? Như thế nào cao hứng a?", sau đó liền quay đầu hướng ta nói:
"Thế nào Tô Ngôn? Tối hôm qua ngủ có ngon không?"
"A di, con ngủ rất ngon, không lạ giường, hắc hắc, Nhiễm Nhiễm là bởi vì ngày hôm nay được xuất viện nên mới cao hứng."
"Ra viện, con cũng phải hảo hảo ở nhà cho ta chăm sóc, chăm sóc con khỏe hoàn toàn mới thả con đi, biết không?"
"Mụ mụ, con xin nghỉ nửa tháng nghỉ bệnh, hết hạn, phải trở lại đi làm"
"Vậy xin phép nghỉ thêm, phải để ta dưỡng con thật tốt mới được trở lại, không có thương lượng, đến, Tiểu Ngôn, con và Nhiễm Nhiễm ăn điểm tâm trước đi" Nhiễm mụ kiên trì đưa ra ý kiến.
Nhiễm mụ nói xong, Nhiễm Nhiễm rất nghịch ngợm hướng về phía ta thè lưỡi, biểu tình rất ủy khuất, ta một bên cười nàng một bên đáp Nhiễm mụ:
"Vâng"
"Các con cùng nhau ăn phần Nhiễm Nhiễm cũng được, ăn phần này cũng được, phần này là điểm tâm nổi tiếng ở đây, vừa đi ngang qua a di liền mua, muốn cho con nếm thử, nhìn có thích ăn không?"
"Đã sớm nghe Nhiễm Nhiễm nói đến, cái này con đã muốn sớm nếm thử, nói đến con đều chảy nước miếng, ngày hôm nay rốt cục cũng có thể nếm thử, cảm tạ a di, con trước đi rửa mặt" nói xong ngượng ngùng cười cười, đi đến toilet, thực sự rất vui vẻ, Nhiễm mụ mới có gặp ta một lần lại có thể quan tâm ta như vậy, đủ thấy được lòng nhiệt tình của bà, đang đánh răng, Nhiễm Nhiễm mở cửa đi vào, hướng về phía nàng cười cười, tiếp tục đánh răng, nàng đột nhiên từ phía sau ôm lấy thắt lưng của ta, đầu ghé trên lưng của ta, nhỏ giọng nói:
"Ngươi tối đa có thể xin nghỉ mấy ngày?
Ta súc miệng, xoay người hai tay khoát lên vai nàng, nhìn nàng nói:
"Làm sao vậy? Luyến tiếc ta?"
"Ừ, có chút ~" nàng nở nụ cười, cười rất ngại ngùng.
"Chỉ là có chút thôi sao? Thật đau lòng nha" hai tay vòng qua cổ nàng, nhẹ nhàng ôm nàng, giả vờ ủy khuất nói.
"Ngươi biết rất rõ ràng còn đi hỏi ta? Ngươi luôn luôn hư hỏng như vậy, được rồi, buông ra, tiểu bại hoại, ta muốn rửa mặt" nàng nhẹ nhàng ở trong lòng của ta giãy dụa, ta không có dùng sức, sợ đụng tới nàng, vì vậy liền thả nàng ra, nhìn nàng đánh răng, chăm chí nói với nàng:
"Ngươi cũng biết ngành của chúng ta, cuối năm rất bận rộn, ta trễ nhất sáng ngày mốt ngồi máy bay về bên kia"
Nàng tiếp tục đánh răng, hướng về phía ta gật đầu, kỳ thực ta cũng rất luyến tiếc nàng a, thế nhưng dù sao vẫn phải làm việc. Sau khi rửa mặt xong, hai người hài lòng ăn bữa sáng, Nhiễm ba Nhiễm mụ bọn họ thu dọn đồ để xuất viện, sáng sớm, tiết trời rất ấm áp, rất trong lành, chờ chúng ta ăn sáng xong, Nhiễm mụ kinh ngạc nhìn Nhiễm Nhiễm nói:
"Bảo bối, con đem mụ mụ hù dọa rồi"
"Làm sao vậy?" Nhiễm Nhiễm hỏi, ta và Nhiễm Nhiễm đồng thời nghi hoặc nhìn Nhiễm mụ.
"Con ngày hôm nay là thế nào a? Thế nào ăn nhiều như vậy?" Nhiễm mụ tiếp tục không thể tin được nhìn Nhiễm Nhiễm nói.
"Nhiều sao? Có thể là. . .Con ngày hôm nay đói bụng, cũng có thể là do xuất viện, tâm tình tốt, hắc hắc" Nhiễm Nhiễm bị mẹ nàng nói nên rất ngượng ngùng.
Qua một lúc, ta len lén lấy điện thoại ra phát cho nàng một tin nhắn:
"Bảo bối, ngươi có thể không cần biểu hiện quá rõ ràng như vậy được không?"
"?" Nàng liếc trộm nhìn ta, sau đó gửi tới ta một dấu hỏi.
"Ta thấy bộ dáng ngươi vừa ăn vừa uống, vừa cười nói vui vẻ, cái này quá rõ ràng a, thúc thúc a di nhìn ra được cái gì liền không tốt, ta sợ a"
"Nga ~ thực sự rõ ràng như vậy sao? Ta đây thu liễm thu liễm, hôn hôn ~ "
Mặc dù ngày hôm nay xuất viện, thế nhưng còn phải ở lại bệnh viện truyền dịch xong mới được xuất viện, chúng ta sau khi ăn sáng xong, một lát sau, Nhiễm Nhiễm đột nhiên nhỏ giọng nói với ta:
"Ngôn Ngôn, ngươi đi siêu thị dưới lầu giúp ta mua một cái gói kia đi, ta đến cái kia"
Ngực có nghi hoặc, nàng điều không phải là hôm nay tới a, cũng không có miệt mài truy hỏi, cầm tiền liền đi ra ngoài, chờ lúc ta trở lại, thấy bác sĩ đang ở trong phòng kiểm tra, mới từ phòng bệnh Nhiễm Nhiễm đi ra ngoài, ta trở lại, thấy hộ sĩ đứng trước giường bệnh nàng, hình như là vừa mới thay thuốc xong, còn đang truyền nước cho Nhiễm Nhiễm, ta vội vàng nói:
"Chờ một chút, ngươi trước không đi phòng vệ sinh sao?" Nhiễm ba vẫn còn ở chỗ này a, ta cũng không có nói rõ, Nhiễm ba Nhiễm mụ, còn có hộ sĩ đều nhìn ta.
"Không cần a" Nhiễm Nhiễm lúc đầu không có hiểu ý của ta, sau lại hiểu ra, mặt mang theo nụ cười nói với ta: " Ta trước có trữ sẵn. . .Trữ sẵn"
Tình huống gì đây? Chơi ta a? Trong lúc bất chợt ta liền bừng tỉnh, nàng biết bác sĩ sẽ kiểm tra phòng, nàng biết hộ sĩ sẽ tới thay thuốc cho nàng, nàng là muốn đem ta đẩy đi, nàng sợ ta nhìn thấy nàng thay thuốc, nàng sợ ta nhìn thấy vết mỗ kia, thế nhưng. . .Thế nhưng không thể tìm một lý do tốt hơn sao? Làm cho ta hảo lúng túng a. [ Sau lại Nhiễm Nhiễm nói với ta, nàng là suy nghĩ nát óc mới thật vất vả nghĩ ra được cái lý do đó, nàng đúng là muốn ta lảng tránh, nàng không muốn để cho ta nhìn thấy vết mổ đó, còn có mặt khác nàng không muốn để cho ta nhìn thấy cái vết sẹo xấu xí kia, ảnh hưởng hình tượng nàng.]
Buổi sáng phụng bồi Nhiễm Nhiễm truyền nước xong chúng ta liền chuẩn bị xuất viện, lúc đó Tiểu Nhu gọi điện đến, nói cô ấy và Vi Vi ngày mai sẽ chạy qua bên này xem Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm lại lần nữa cường điệu, nói không có chuyện gì lớn, không cần sang đây, thế nhưng các cô ấy vẫn kiên trì muốn đi qua, chúng ta cũng chỉ thuận theo ý bọn họ. Tất cả an bài xong, ta giúp Nhiễm Nhiễm thay áo quần, liền xuất viện, ta và Nhiễm mụ cùng nhau đỡ nàng, nhìn nàng khom ngươi, tay đặt ở chỗ vết thương, thân trọng bước đi, ngực không nói ra được là cảm thụ gì, rất là đau lòng nàng.
Lần đầu tiên tới nhà Nhiễm Nhiễm bên này, nhưng lại không có tâm tình tốt đi thưởng thức, đi tới phòng ngủ Nhiễm Nhiễm, thu xếp xong mọi thứ, cảm giác được nàng chắc là mệt mỏi, Nhiễm mụ để ta chiếu cố nàng, còn bà đi chuẩn bị cơm tối.
Ta bồi Nhiễm Nhiễm, chờ nàng ngủ, ta đi ra ngoài, nói với Nhiễm ba Nhiễm mụ:
"Thúc thúc a di, Nhiễm Nhiễm đang ngủ, con trước đi ra ngoài một chút, lập từ trở về liền"
Nhiễm mụ thấy ta muốn đi ra ngoài, vội vàng từ phòng bếp đi tới, hỏi ta:
"Tiểu Ngôn ~ con đây là muốn đi đâu? Con ở đây không quen thuộc, chờ một lát Mộ Phàm trở lại, con có chuyện gì, cứ để hắn đưa con đi"
"Không có chuyện gì, a di, con chính là muốn đi vòng vòng, thật vất vả mới đến được đây một chuyến, con muốn mua một vài thứ mang về nhà, ở chỗ con không thể mua những thứ này, yêu tâm đi, a di, con sẽ sớm trở lại"
Nhiễm mụ thấy ta rất kiên trì, cũng không có ngăn cản ta nữa, dặn ta trở về sớm một chút, sau đó ta liền ra ngoài, kỳ thực ta đi ra ngoài không vì cái gì khác, chính là muốn mua cho Nhiễm ba Nhiễm mụ một chút lễ vật, ta bắt xe đi tới một cửa hàng tương đối lớn, trước khi đi ta đã nghĩ xong muốn mua cái gì rồi, cho nên rất nhanh thì mua xong, đón xe trở lại, đến lúc này trời đã tối đen, trên đường trở về, Nhiễm Nhiễm gọi điện thoại tới:
"Bảo bảo, ngươi đi đâu vậy?" Nghe thanh âm của nàng giống như vừa mới tỉnh ngủ, đặc biệt lười biếng, rất thích nghe thanh âm này của nàng.
"Ta đi ra ngoài mua chút đồ, đang trên đường về, yên tâm đi, ta không lạc được đâu a"
"Tỉnh lại phát hiện không có ngươi, ta . . .Ta sợ"
"Ngoan ~ ta lập tức trở lại, chờ ta"
Đường nhiên khi trở lại nhà Nhiễm Nhiễm, đem đồ vật mua được đưa cho Nhiễm ba Nhiễm mẹ, ta tránh không được bị họ oán giận một trận, thế nhưng ta nhìn ra được, trong lòng bọn họ vẫn là vui vẻ. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com