Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 90 :

Một ngày sau khi Mộ Phàm rời đi, buổi tối sau khi ăn cơm xong, cùng mụ mụ ở phòng khách nói chuyện phiếm, ta giống như lơ đãng nhắc tới Nhiễm Nhiễm, kỳ thực là "Mưu tính" đã lâu, nói với mụ mụ:

"Mụ mụ, ngươi cũng biết, đoạn thời gian trước, Nhiễm Nhiễm vừa trải qua một cuộc giải phẩu nhỏ, tuy rằng hiện tại có thể đi làm lại, thế nhưng vẫn chưa có hồi phục hoàn toàn, bên người cần có một người chiếu cố một chút, ta nghĩ muốn trong thời gian này đi qua nhà nàng ở vài ngày, có thể chăm sóc nàng một chút, ngươi thấy có được không?"

Mụ mụ không có đồng ý với ý kiến của ta, bà nói: "Ngươi như vậy, có thể chiếu cố tốt nàng sao? Chi bằng ngươi đem Nhiễm Nhiễm tới nhà của chúng ta ở một thời gian đi, mụ mụ hảo hảo bồi bổ cho nàng một chút, đừng xem đó là một cuộc giải phẩu nhỏ, chỉ cần động dao lên người, tất nhiên sẽ có ảnh hưởng tới sức khỏe, ngươi nói phải không?"

Đúng là mẹ ruột của ta, kể từ khi nhận thức Nhiễm Nhiễm tới nay, mụ mụ luôn luôn đem Nhiễm Nhiễm chiếu cố rất tốt, trong lòng rất là vui vẻ, bởi vì mụ mụ cũng rất thích nàng, cảm giác thực sự tốt a.

Ta suy nghĩ một chút, cho rằng mụ mụ nói rất đúng, thứ nhất có mụ mụ ở, Nhiễm Nhiễm có thể nhận được sự chiếu cố tốt nhất, thứ hai chúng ta cũng có thể sinh hoạt chung một chỗ, vì vậy ta nói với mụ mụ:

"Ta cảm thấy đề nghị này rất tốt, cũng không biết Nhiễm Nhiễm có chịu đến hay không, ta hỏi nàng một chút, ta đi gọi điện thoại cho nàng đây ~" đứng dậy đi lên lầu, đi mấy bước liền quay đầu lại nói với mụ mụ:

"Mụ mụ, con gái ngươi không tốt sao? Ngoại trừ không biết nấu ăn, những phương diện còn lại đều rất lợi hại nha"

Nói xong cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi lên lầu, để lại một mình mụ mụ ngồi ở phòng khách.

Trở lại trong phòng của mình, gọi điện thoại cho Nhiễm Nhiễm, làm bộ rất thất vọng nói với nàng:

"Bảo bối, làm sao bây giờ? Ta vừa mới cùng mụ mụ nói muốn đi qua chỗ ngươi chiếu cố ngươi, bà không đồng ý"

"Không sao, một mình ta hoàn toàn OK a, ngươi vẫn có thể giống như trước đây thỉnh thoảng đến bồi bồi ta, như vậy cũng không sao? Đúng không? Đừng không vui"

"Thế nhưng ta lo lắng ngươi nha, không thì ngươi tới nhà của ta đi, có được không?"

"Bảo bảo, như vậy không tốt đâu"

"Có gì không tốt a, đến đi, huống chi là mẹ chồng ngươi mời ngươi tới nha, bà nói muốn cho ngươi ăn ngon, hảo hảo bồi bổ sức khỏe."

"Thật sao?"

Mặc dù biết nàng không nhìn thấy ta, nhưng ta đã ở bên này liền mãnh liệt gật đầu nói, "Ân ân ân. . . Thực sự"

"Vẫn cảm thấy có chút không tốt, quá phiền phức a di" miệng nàng tuy rằng nói như vậy, thế nhưng nghe ra được nàng bắt đầu dao động.

Ta thừa thắng xông lên, nói với nàng:

"Ta muốn ngươi đến, đến a, đến a", sau đó hết sức tự nhiên mà bắt chước một câu lời kịch, "Lẽ nào ngươi không thương ta sao? Lẽ nào ngươi không muốn thời thời khắc khắc ở cùng với ta sao?"

"Thật sự không chịu nổi ngươi, vậy ta qua đó vài ngày đi"

"Hảo ~ ta lập tức nói cho mụ mụ biết ngươi đồng ý, ngày mai ngươi cứ tới đây" trong lòng thật cao hứng, chúng ta rốt cục có thể danh chánh ngôn thuận "Ở chung"

Ngày hôm sau Nhiễm Nhiễm đến nhà ta, mụ mụ nói nàng gầy, nàng khen mụ mụ trẻ ra, hai người cứ khen nhau qua lại, rất vui vẻ, khác biệt hoàn toàn là, nàng đối với mẹ ta luôn tỏ ra vui vẻ thoải mái, nhưng đối mặt với ba ba ta liền tương đối khẩn trương, ta rất nhiều lần nói với nàng, cứ đem ông ấy coi như một tiểu lão đầu là được rồi, nhưng nàng thế nào cũng không làm được, có thể là ba ba bộ dáng rất uy nghiêm, cho dù ai cũng không thể thản nhiên đối mặt với ông [Tại đây ta nghĩ ta cần phải nghiêm túc mà khen nhiễm đại nhân của ta một chút, chúng ta trước khi chưa come out, nàng vẫn rất sợ ba ba ta, đối với ông cũng rất kính nể, thế nhưng sau khi chúng ta come out nàng so với ta thì rất dũng cảm, thời điểm đối mặt với ba ba ta, thái độ của nàng rất kiên quyết, không cúi đầu, cũng chưa từng nói ra lời muốn ly khai khỏi ta, ngược lại ta. . . Ta ở chỗ này muốn nói với nàng một câu "Bảo bối, xin lỗi", bởi vì ta đã từng buông bỏ nàng, hung hăng làm tổn thương nàng.]

Những ngày đó, cũng giống như chúng ta bây giờ, bất đồng duy nhất chính là khi đó chúng ta chưa có come out, đối mặt với ba ba mụ mụ không thể thản nhiên, mà bây giờ chúng ta đã nhận được sự cho phép và ủng hộ của bọn họ, chúng ta đúng là rất may mắn. Ban ngày chúng ta đi làm, buổi tối quay về tới nhà, mụ mụ cũng là làm xong cơm nước ngồi đợi chúng ta, bà nói muốn bồi bổ nàng một chút nhưng thật ra bà rất dụng tâm, vì Nhiễm Nhiễm mà nghiên cứu rất nhiều thực đơn dinh dưỡng, biến đổi đa dạng để làm cho nàng ăn, mà Nhiễm Nhiễm cũng vậy, nàng đem hết toàn lực đi "Lấy lòng" mẹ ta, cùng bà xem những bộ phim của niên đại trước, luôn biểu hiện hình dạng rất hứng thú, cùng đi thảo luận, ta nhìn mấy bộ phim đó thật là nhàm chán.

Nhớ kỹ ngày đó, Nhiễm Nhiễm ở phòng khách bồi mụ mụ vừa nói chuyện phiếm vừa xem ti vi, ta buổi tối ăn nhiều, ở phòng khách cầm điện thoại đi động vừa chơi vừa lắc lư, mụ mụ thấy ta như vậy chê ta phiền, liền nói với ta:

"Tiểu Ngôn, con nhàn rỗi buồn chán thì quay về phòng hảo hảo đợi không được sao? Đừng ở chỗ này mà lộn xộn, làm phiền ta"

Nghe lời của mẹ, ta buông điện thoại di động xuống, chạy tới ôm lấy cổ của bà, giọng rất là nụng nịu nói với bà, "Ừm ~ mụ mụ, người đây là ghét bỏ ta sao? Người có Nhiễm Nhiễm liền không cần ta nữa sao? Vậy để cho Nhiễm Nhiễm làm con gái của mình đi."

"Vậy cũng rất tốt, ta và cha ngươi lúc ấy hẳn là nên cho ngươi một muội muội hoặc một đệ đệ, để làm bạn với ngươi, nếu không như vậy đi, chúng ta thu Nhiễm Nhiễm làm con gái nuôi, ngươi sẽ có thêm một người em gái."

Ta vừa nghe lời này của mụ mụ, lập tức buông cổ bà ra, tận lực khống chế giọng nói của mình, làm cho người nghe không cảm thấy tức giận:

"Ta không muốn, ta mới không cần nàng làm muội muội của ta, bằng hữu là bằng hữu, làm muội muội cảm giác không giống nhau."

Mụ mụ chắc là cho rằng ta đây đang ghen tỵ, không thích Nhiễm Nhiễm làm con gái nuôi bọn họ, nên nói:

"Ngươi xem đứa nhỏ này, ai ~ Tiểu Nhiễm, ngươi chớ coi là thật, nàng chính là tính khí như vậy, từ nhỏ đã bị ta và thúc thúc ngươi cưng chìu đến hư, chớ để ý"

Nhiễm Nhiễm hiểu ta, nàng biết ta tại sao phản cảm chuyện này như thế, hiển nhiên sẽ không để bụng, cười nói với mẹ ta:

"Ta sẽ không coi là thật, a di, Ngôn Ngôn tính tình ta hiểu rõ, nàng coi ta như là tri kỷ, tương xứng làm bằng hữu."

"Vậy cũng được, đoạn thời gian trước, nàng buổi tối trên cơ bản đều không ở nhà ăn cơm, tan việc, hoặc là nói người bạn này mời nàng ăn cơm, hoặc là người bạn kia tìm nàng có việc, gần đây ngươi ở đây, nàng trái lại đàng hoàng rất nhiều, mỗi ngày đều ở nhà, cũng không đi ra ngoài."

Ta có thể nói rằng "Người bạn này", "Người bạn kia" trong lời nói của mụ mụ trên cơ bản đều là Nhiễm Nhiễm sao? Ta và Nhiễm Nhiễm trong lòng đều hiểu rõ, Nhiễm Nhiễm nghe xong lời của mẹ, mặt đỏ lên, giống như bí mật nhỏ trong lòng thoáng cái bị vạch trần, ta cũng có chút bối rối, liền nói với mụ mụ:

"Mụ mụ, con gái ngươi là do quá mệt mỏi a, đoạn thời gian gần đây đơn vị có một đóng công việc, ta còn rãnh rỗi đi chơi sao? Được rồi. . . Được rồi. . . Chúng ta đừng hàn huyên nữa, lên lầu, ngươi tìm chồng ngươi chơi đi", sau đó quay đầu hướng Nhiễm Nhiễm nói, "Đi, Nhiễm Nhiễm, chúng ta lên lầu tâm sự chuyện chị em một chút", nói xong liền hướng mụ mụ thè lưỡi, lôi kéo Nhiễm Nhiễm lên lầu.

Đương nhiên, từ lần ăn cơm trước, Văn Đào thỉnh thoảng sẽ liên hệ với ta, ta cũng sẽ đáp lại hắn một vài tin, thứ nhất là ngại vì mặt mũi của Mộ Phàm, hai là hắn cũng không có nói rõ thái độ của mình, ta cũng không tiện đi nói thẳng. Bởi vì rút kinh nghiệm từ lần cãi nhau trước đó, mỗi lần Văn Đào liên hệ với ta, ta đều sẽ nói lại với Nhiễm Nhiễm, sau lại hắn có mấy lần hẹn một mình ta ăn cơm, ta đều lấy lý do có việc để từ chối, ta cho là hắn sẽ hiểu được ý của ta, không biết là hắn thật sự không hiểu, hay là giả bộ không hiểu, bắt đầu gửi hoa đến đơn vị tặng ta, trước đó hắn cũng chưa từng hướng ta nói hắn thích ta các loại, thái độ cũng không rõ ràng, ta cũng không tiện nói thêm cái gì, thế nhưng hiện tại bắt đầu theo đuổi ta ý tứ cũng rất rõ ràng, ta thì có lí do thoái thác, cho nên quả quyết cự tuyệt, vì vậy lần tiếp theo hắn hẹn ta ăn cơm, ta đáp ứng hắn, mục đích chính là muốn một mặt nói rõ với hắn, cho hắn thấy rõ thái độ của ta.

Mộ Phàm bên kia ta cũng không cần giữ mặt mũi cho hắn nữa, bởi vì ta cần phải chiếu cố muội muội hắn bên này, cũng bởi vì bất cứ người nào hẳn đều là không thích người yêu của mình bị người khác yêu thích đi? Mà nàng ở nơi này, Nhạc Kỳ cũng không có buông tha, Nhạc kỳ rất chấp nhất, Nhiễm Nhiễm đem số điện thoại di động của Nhạc Kỳ cho vào danh sách đen, Nhạc Kỳ liền đổi số khác gửi tin nhắn cho nàng, có đôi khi ở thời điểm tan làm đứng dưới lầu đơn vị của chúng ta lặng lẽ ẩn núp, rất nhiều lần chúng ta đều thấy được, có thể trong lòng cô ấy biết Nhiễm Nhiễm không để ý nàng, cho nên muốn trộm nhìn Nhiễm Nhiễm đi?

Ngay lúc ta đáp ứng Văn Đào, ta và hắn đã hẹ xong thời gian và địa điểm gặp mặt, sau đó đem chuyện này nói với Nhiễm Nhiễm, nàng hình như rất khó chịu, đúng lúc đó điệng thoại nàng vang lên, giơ tay lên cầm xem, rồi nói với ta:

"Số xa lạ, nhất định là Nhạc Kỳ", nói xong cũng trực tiếp nhận, mở loa ngoài, vốn là đang bực mình, lần này trực tiếp trở nên nóng nảy, không chỗ phát tiết, mà Nhạc Kỳ đúng là xui xẻo, đụng phải nòng súng, giọng nói của nàng cũng không tốt lắm, nói:

"Chuyện gì?"

Thanh âm của Nhạc Kỳ từ bên kia truyền tới, cô ấy hình như rất là bất ngờ, chắc là không nghĩ rằng Nhiễm Nhiễm sẽ nghe điện thoại của mình đi, bởi vì ta nghe được giọng nói của cô ấy có chút kích động:

"A. . . ? Không có việc gì, ta chính là muốn hỏi một chút ngươi đang làm gì?"

"Đang làm tình."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com