Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 98 :


Hôm nay là ngày hai nhà gặp mặt, ba ba mụ mụ của ta cũng không có đi làm, ở nhà chuẩn bị nghênh tiếp khách quý, kỳ thực ta và Nhiễm Nhiễm cũng có thể không cần đi làm, nhưng là vì che lấp, muốn biểu hiện ra bộ dáng bận rộn, bất đắc dĩ mà đến đơn vị một vòng, cũng như mọi ngày ta đi đến dưới lầu nhà nàng, nàng vừa lên xe liền nằm úp sắp trên người của ta, lẩm bẩm mà nói:

"Bảo bảo, không muốn đi làm, làm sao bây giờ?"

Trong lòng cười nàng, thích nàng như vậy, thỉnh thoảng ở trước mặt ta biểu hiện ra tính trẻ con, ôm nàng nói, "Vậy chúng ta không cần đi làm mà đi dạo phố, mua lễ vật cho ngươi, được không?"

Nàng ngẩng đầu lên, chớp chớp mắt nhìn ta nói, "Lễ vật cho lễ tình nhân sao? Chúng ta cùng nhau chọn?"

"Ừ, ta muốn cùng ngươi đi chọn, chọn cái ngươi thích, kỳ thực trong lòng ta đã có thứ tặng cho ngươi rồi, chỉ bất quá ta muốn đi mua cùng với ngươi, được không?"

"Hảo, thật ngoan a, chúng ta vẫn là ngày mai đi đi, bảo bảo, ba mẹ ta sang đây, có chút làm xáo trộn nhịp điệu của ta, ngày hôm qua bọn họ hỏi ta ngày mai an bài thế nào, không biết là bọn họ chỉ thuận miệng hỏi hay là có chuyện gì, không muốn để cho bọn họ sinh nghi, ngày mai có thể phải kiếm cớ đi ra ngoài bồi ngươi, ngươi chớ để ý, có được không?"

"Làm sao sẽ? Ngươi đã vì ta mà làm rất tốt rồi, ta trái lại cảm thấy rất thỏa mãn a, chỉ cần có thể cùng với ngươi thì thế nào cũng đều tốt, thực sự."

Cuối cùng chúng ta vẫn là đi làm, thế nhưng rất sớm liền tan làm, ta đề nghị là đến đón Nhiễm ba Nhiễm mụ cùng đi nhà ta, Nhiễm Nhiễm lại nói:

"Bảo bảo, ngươi về nhà trước, phụ giúp a di, không biết ba mẹ ta có chuẩn bị xong chưa, một hồi tự chúng ta lái xe đến là tốt rồi, như vậy tiết kiệm thời gian."

"Vậy cũng được, các ngươi đến sớm một chút, ta sẽ nhớ ngươi."

"Đã biết, ngoan ~ một hồi gặp" giọng nói đặc biệt nhỏ dần, còn đặc biệt ôn nhu, khi đó hai ta thật sự là hận không thể mỗi giây mỗi phút đều dích chặt lấy nhau.

Về đến nhà, thấy ba ba mụ mụ đã ở phòng bếp bận rộn, ba ba chính là như vậy, bình thường không ở phòng bếp, nhưng hễ là trong nhà chiêu đãi khách nhân, ông luôn luôn sẽ đích thân xuống bếp, hơn nữa nấu ăn mùi vị ngon hơn mụ mụ rất nhiều, giống như đầu bếp chuyên nghiệp, ta nhiều khi cũng cảm thấy rất kỳ quái, ba ba mụ mụ đều là người cừ khôi trong chuyện bếp núc, thế nào sinh ra ta lại không có kế thừa đến chút nào a? Ta đây cũng có hoài nghi, ta rốt cuộc có phải là con ruột của bọn họ hay không, ta cũng thỉnh thoảng đem vấn đề này hỏi ba ba mụ mụ, bọn họ cũng luôn luôn trả lời ta là: Thói quen, đều là thói quen thôi!

Ta vào nhà, mụ mụ hỏi ta:

"Ngôn Ngôn, sao lại tan tầm sớm như vậy? Bọn họ lúc nào đến?"

"Dạ, đơn vị không có việc gì, chúng ta liền về sớm một chút, ta có nói với Nhiễm Nhiễm, để cho bọn họ đến đây sớm một chút, dự định nấu món gì a?" Ta vừa nói vừa đi đến phòng bếp, đi tới bên cạnh ba ba hỏi ông.

Ba ba trêu đùa ta, "Bữa tiệc đẳng cấp nhất, thế nào?"

"Ba, rất tuyệt, chờ ta thay quần áo, đến hỗ trợ ngươi, hắc hắc"

Sau đó ba ta đặc biệt ghét bỏ mà nhìn ta nói, "Nơi này có mụ mụ ngươi hỗ trợ là tốt rồi, ngươi vẫn là thôi đi, đi, đem chai rượu ba ba cất kỹ lấy ra một chai, ngày hôm nay chúng ta uống cái đó."

Ta không thể tin được hỏi, "Chai nào? Ba ba, ngươi sẽ không nói là cái kia đi?"

Ba ba rất chắc chắn nói, "Đúng, chính là chai ngươi nghĩ"

"Ngươi không tiếc?"

"Có cái gì tiếc a? Rượu không phải là dùng để uống sao? Mau đi đi, đừng ở chỗ này cản trở."

Phải biết rằng, rượu kia ông cất rất kỹ, bất kể là thúc thúc ta, cậu, hay là ai tới nhà của ta, muốn ông lấy ra, đều là từ bỏ ý định đi, lần này ba ba cư nhiên có thể lấy ra để chiêu đãi Nhiễm ba Nhiễm mụ, đây là ta không có nghĩ tới.

Phụ giúp ba mẹ bưng thức ăn, bày chén đũa, xem đồng hồ hình như cũng không xê xích gì nhiều, ta vừa muốn đi gọi điện thoại cho Nhiễm Nhiễm, nhưng điện thoại của nàng đã gọi tới, nàng nói bọn họ đã ra cửa, đại khái hơn mười phút nữa sẽ đến, ta căn dặn nàng đừng vội, lái xe cẩn thận, cúp điện thoại xong đi thông báo với ba ba mụ mụ, chúng ta làm mấy việc cuối cùng, thẳng đến khi nghe được tiếng chuông cửa vang lên, ta đi mở cửa, ba ba mụ mụ và ta cùng nhau đi tới cửa, cửa mở ra, người ta nhìn thấy đầu tiên là nàng, tay trái đang cầm một bó hoa, tay phải cầm một giỏ hoa quả, ta vội vàng đi qua tiếp nhận đồ trong tay nàng, để bọn họ vào nhà, Nhiễm Nhiễm đầu tiên là ngọt ngào kêu một tiếng:

"Thúc thúc a di hảo"

Ba mẹ ta cười nghênh tiếp Nhiễm ba Nhiễm mụ, miệng nói:

"Hảo hảo hảo, mau vào, mau vào, vào trong rồi nói"

Nhiễm Nhiễm để cho ba mẹ ta và ba mẹ nàng giới thiệu với nhau, kỳ thực hoàn toàn không cần giới thiệu, chỉ là theo lễ phép:

"Thúc thúc a di, đây là ba ba mụ mụ của con"

"Mạo muội quấy rầy, lão ca ca, nghe Tiểu Ngôn nói ngươi thích uống trà, nên cố ý từ nhà bên kia mang sang một ít, để lão ca ca nếm thử" thời điểm trước Nhiễm Nhiễm ở trong nhà của chúng ta có hỏi tới vấn đề tuổi tác, Nhiễm ba Nhiễm mụ so với ba mẹ của ta tuổi tác nhỏ hơn vài tuổi.

"Thế nào lại khách khí như vậy? Đến nhà một chuyến lại để cho các ngươi tốn kém rồi"

"Lão ca nói đùa, hơn nữa ta có bằng hữu kinh doanh về phương diện này, nên thuận tiện nhờ hắn cung cấp cho ta một ít."

Trưởng bối bọn họ đên phòng khách nói chuyện phiếm, ta đi tìm bình hoa, muốn đem hoa cắm vào, Nhiễm Nhiễm theo ta qua đây, nhỏ giọng nói với ta:

"Ta chọn hoa đấy, đẹp không?"

"Ừ, đẹp"

"Hoa loa kèn, hoa tu-líp, còn có. . .Hoa hồng" nàng nói xong, từ trong bó hoa lấy ra một cành hoa hồng đưa tới trước mặt của ta, nói tiếp, "Cái này tặng ngươi, bảo bảo", hai chữ cuối cùng cơ hồ là im lặng hướng về phía ta nói, nhưng mà ta có thể nghe được.

Ta cười vui vẻ, đưa đầu nhìn thoáng qua ba mẹ bên kia, nhanh chóng ở trên mặt nàng hôn một cái, bởi vì hai người chúng ta đứng chỗ này, phòng khách bên kia không nhìn thấy được chúng ta, cho nên bọn họ ai cũng không có phát hiện chúng ta bên này mờ ám, ta đem hoa cất xong, để cho Nhiễm Nhiễm đi ra ngoài trước, thời điểm nàng đi đến phòng khách, ta mượn nàng làm yểm trợ, cầm cành hồng nàng tặng ta che đậy ở phía sau lưng, lên lầu, cất đi, đây không phải là lần đầu tiên nàng tặng hoa cho ta, hơn nữa mặc dù chỉ có một cây, thế nhưng ta lại vui vẻ đến nổ tung, sau này cành hoa đó được ta biến thành bookmark kẹp trong sách.

Lúc ta đem hoa cất xong, liền lập tức xuống lầu, thấy bọn họ trò chuyện rất vui vẻ, nhưng vẫn là đề nghị bọn họ:

"Ba mẹ, thúc thúc a di, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi, một hồi đồ ăn nguội mất."

Mụ mụ nói, "Hảo hảo hảo, đến, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện"

Trên bàn cơm đề tài mà mấy người già bọn họ thảo luận đương nhiên là không tách khỏi hai người chúng ta, Nhiễm ba Nhiễm mụ khen ta thành thục, hiểu chuyện lễ phép, ba ba mụ mụ ta tán dương Nhiễm Nhiễm thông minh, năng lực làm việc rất tốt, nói đến nỗi chúng ta đều có chút ngượng ngùng, ba ba ta và Nhiễm ba rất hợp ý nhau, tuy rằng bọn họ điều không phải là cùng một chuyên môn, nhưng bọn họ rất ăn ý, một người nói chuyện kinh doanh, một người nói phương pháp quản lý, nói đến khi cả hai đồng tình liền cùng uống một chén, trò chuyện với nhau thật vui, thừa nhịp bọn họ trò chuyện đến cao hứng, ta tỏ ra giống như là vô ý, nhưng kỳ thực là cố tình mà nói một câu:

"Ba ba mụ mụ, thúc thúc a di, ngày mai là lễ tình nhân a, các người dự định trải qua như thế nào a?"

Mẹ ta nói, "Đều đã già cả rồi, còn dự định cái gì? Mấy ngày lễ này là thuộc về những người trẻ tuổi các ngươi a"

Nhiễm mụ ở bên cạnh cũng phụ họa, "Đúng, chúng ta không có tâm tư gì về mấy ngày lễ này."

Ta đáp lại lời của mẹ ta, "Lễ tình nhân cùng ta có quan hệ gì?", nói xong rất chột dạ liếc mắt nhìn Nhiễm Nhiễm, nói tiếp, "Ta lại không có bạn trai a"

Nhiễm Nhiễm cũng rất hiểu ý ta, biết ta nhắc tới cái đề tài này, liền đón tiếp lời của ta nói, "Con cũng không có bạn trai a, Ngôn Ngôn, không thì chúng ta cùng nhau trải qua đi? Ra ngoài dạo phố, đi ăn ngon, thế nào? Trác Hoa bọn họ vừa mới gọi điện hẹn chúng ta cùng nhau chơi lễ a", nàng giọng điệu đuà giỡn mà nói với ta, ta dám cam đoan không có ai hoài nghi.

Không đợi ta tiếp tục phối hợp, Nhiễm mụ liền cười nói, "Các con tuổi còn trẻ nên đi ra ngoài chơi nhiều hơn, đi đi, tốt nhất là lợi dụng cái lễ tình nhân này tìm cho ta một đứa con rễ đem về thì càng tốt"

Nhiễm mẹ nói trúng điểm mấu chốt của mẹ ta, mẹ ta theo đó phụ họa theo, "Đúng đúng."

Cứ như vậy chúng ta rất thành công mà có cớ cùng nhau đi ra ngoài, cũng không tính là mượn cớ, Trác Hoa bọn họ thật sự là có tìm chúng ta đi ăn cơm. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com