Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48: Bàn Tay Chạm Đến Ánh Sáng

Chương 48: Bàn Tay Chạm Đến Ánh Sáng

Không gian vỡ vụn.

Liễu Thần rơi xuống.

Nhưng đó không phải là một cú rơi thông thường.

Không có phương hướng.

Không có trọng lực.

Không có bất kỳ thứ gì định nghĩa sự tồn tại của nàng.

Chỉ có một vùng tối đen vô tận.

Nơi tất cả những gì thuộc về nàng-quy tắc, dòng thời gian, bản nguyên-đều bị xóa bỏ.

Nàng đang biến mất.

---

Nhưng một bàn tay vươn ra.

Bàn tay của Ngoan Nhân.

Không có ánh sáng.

Không có tiếng động.

Nhưng nàng không do dự dù chỉ một giây.

Không cần suy nghĩ.

Không cần cân nhắc.

Nàng nắm lấy tay Liễu Thần.

Siết chặt.

---

Lạnh.

Bàn tay của Liễu Thần lạnh đến thấu xương.

Lạnh như thể nàng không còn là một sinh linh nữa.

Lạnh như thể... nàng đã chết.

Cả cơ thể Ngoan Nhân chấn động.

Nhưng nàng không bỏ ra.

Trái lại, nàng càng siết chặt hơn, mạnh đến mức những ngón tay trắng bệch.

"Không..."

Một lời thì thầm rời khỏi môi nàng.

Nhẹ đến mức không thể nghe thấy.

Nhưng cũng nặng đến mức nhấn chìm cả tâm hồn.

Nàng chưa từng sợ điều gì trong đời.

Chưa từng cúi đầu trước bất kỳ kẻ nào.

Nhưng giờ phút này...

Nàng sợ mất đi người trước mặt.

---

Ngoan Nhân dốc toàn bộ sức mạnh giữ lấy Liễu Thần.

Dù từng thớ thịt của nàng đang bị xé rách.

Dù máu của nàng đang nhỏ xuống từng giọt.

Dù toàn bộ thế giới này như muốn nghiền nát nàng.

Nàng cũng không bỏ ra.

Không đời nào.

Không bao giờ.

"Liễu Thần!"

Nàng gầm lên, đôi mắt đỏ rực, phản chiếu bóng hình người kia.

Nhưng Liễu Thần không đáp.

Không có phản ứng.

Không có hơi thở.

Không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nàng còn tồn tại.

---

Ngoan Nhân cắn chặt răng.

Dòng máu kim sắc tràn ra khỏi khóe môi.

Không được...

Nàng không thể để chuyện này xảy ra.

Nàng từng đánh mất nàng ấy một lần trong quá khứ.

Giờ đây...

Không ai có thể ép nàng đánh mất nàng ấy thêm lần nào nữa.

---

"Được thôi..."

Giọng nàng trầm xuống, mang theo một cơn lạnh lẽo đến tận xương tủy.

Nếu thế giới này muốn lấy đi Liễu Thần khỏi nàng.

Thì nàng sẽ hủy diệt thế giới này.

Rắc!

Không gian xung quanh nứt vỡ.

---

Một luồng kiếm quang chém xuyên qua hư vô.

Không có quy tắc nào có thể giam cầm nàng.

Không có thực tại nào có thể tước đoạt nàng ấy khỏi nàng.

Ánh sáng bùng lên.

Lực lượng cuồng bạo cuốn qua, làm rạn nứt từng tầng không gian.

Tay nàng-siết chặt hơn.

"Ngươi không được biến mất."

Bàn tay Liễu Thần run lên.

---

Ngoan Nhân cảm nhận được.

Một cơn run nhẹ.

Chỉ là một thoáng.

Nhưng đủ để trái tim nàng chấn động.

Liễu Thần... đã đáp lại.

Chỉ một chút...

Nhưng nàng vẫn còn ở đây.

Nàng vẫn còn có thể nắm lấy nàng ấy.

"Liễu Thần..."

Nàng thì thầm.

Không phải một tiếng gọi.

Mà là một lời khẩn cầu.

Một lời cầu nguyện.

Một thứ nàng chưa từng làm trong cả cuộc đời.

---

Liễu Thần mở mắt.

Ánh mắt nàng vẫn tĩnh lặng như biển sâu.

Nhưng có một thứ gì đó đã thay đổi.

Một thứ gì đó... mà trước đây chưa từng tồn tại.

Nàng cảm nhận được sức nóng từ bàn tay Ngoan Nhân.

Một cảm giác xa lạ nhưng không hề khó chịu.

Nàng nhìn xuống bàn tay đang siết chặt tay mình.

Rồi...

Nàng cũng siết nhẹ ngón tay.

---

Ngoan Nhân cảm nhận được.

Nàng đông cứng.

Không thể tin vào cảm giác truyền đến từ đầu ngón tay.

Liễu Thần... đã nắm lấy nàng.

Không phải như một thần linh.

Không phải như một tồn tại vượt trên vạn vật.

Mà là như một con người.

Như một người... sợ bị đánh mất.

Trái tim Ngoan Nhân siết chặt.

Nàng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ cảm thấy như thế này.

Nhưng bây giờ...

Nàng chỉ muốn kéo nàng ấy về.

Về với thế giới.

Về với nàng.

---

Nàng kéo mạnh.

Ầm!

Không gian hỗn loạn vỡ nát.

Hư vô tan biến.

Liễu Thần trở về.

---

Người Gác Cổng đứng lặng.

Hắn không cản.

Hắn không nói gì.

Chỉ lặng lẽ nhìn Liễu Thần và Ngoan Nhân nắm tay nhau.

Rồi hắn khẽ cười.

"...Quả nhiên."

"Ngươi đã thay đổi."

---

Hết chương 48

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com