Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

1048-1289

🌿Lưu ý: Chỉ đăng tại Wattpad của Alph16; mọi website Việt Nam đăng tải bản Wattpad này đều là ăn cắp và reup trái phép.

-----------------------------------


Nhà em tiệc đã nồng gian trong,

Mé hiên ngoài tíu tít gánh bem vẫn đợi,

Piêu đen em trùm đầu phất phới,

Tà áo anh khoác vội bay lơi,

Tiễn bạn tình, ta ơi!

Tiến người yêu, ta hỡi!

Tiễn bạn tình lên nhà chú,

Dặn người yêu lên nhà chồng khỏi lạ,

Yêu em, anh tiễn đưa em đến tận đầu đường

Đến tận nhà chồng, em với anh hẹn ước nên duyên,

Nhưng phép cả có gốc tùng,

Phép thiêng có gốc quế,

Phép lớn mẹ hiền anh thôi giữ trong tim,

Anh đi, mẹ hiền ngăn anh hai bận,

Giữ anh ba lần,

Ôm chặt cổ con níu lại:

"Không đi, không, không đi,

Không đến, không, không đén, con ơi!

Sợ gươm sắc con người sẽ kề đùi,

Gươm bén con người sẽ chặt cổ,

Bát canh người sẽ bỏ bùa mê,

Bát cơm người sẽ trộn thuốc chết,

Không đi, không, không đi,

Không đến, không, không đến!"

Anh yêu mới nói:

"Không sợ, không, không lo,

Gan óc liền đây đầu nối cổ,

Việc bấy nhiêu con tính đủ rồi,

Gươm con người, gươm mỏng, gươm tồi,

Chặt tàu chuối mà quằn,

Phạt bãi phân khô mà mẻ,

Gươm con đây, gươm sắc, gươm thép Kinh,

Mũi đến chuôi một lưỡi sáng loè!

Ta chém đứa kia giành lại vợ;

Không lấy được nàng ta làm giặc giữa phủ,

Không lấy được em, anh làm loạn giữa mường,

Cha mẹ ngăn, dây tình dằng dặc,

Cha mẹ giữ, đường tình không nghe,

Chết trong lòng người đẹp,

Chết trong lòng người yêu,

Được chết cùng em không hề tiếc hận,

Mất bạc nén xem bằng đồng vụn

Vải năm trăm coi như chỉ thừa,

Há quên ư, lời thề ước năm xưa!

Đá tảng giữa trời ta chém băng,

Rồi sẽ ra sao mặc lòng,

Dù khăn trắng bay lên ngọn móc,

Dù khăn đen quấn chặt ngọn gươm;

Chuôi gươm gẫy gầm sàn thành củi,

Dù đầu, mình, chín khúc phanh phui,

Nhai miếng cơm, xin nghĩ giúp, mẹ ơi!

Chết giữa ngày xem bằng sưởi nắng,

Chết giữa rừng cỏ lặng coi như ngủ ngày!"

Không nói dối mẹ anh không thả,

Không nói quanh, mẹ hiền không buông,

Anh yêu lại nói:

"Không đi, con không đến,

Không đến, con không đi,

Con mẹ nay bụng đói rã rời,

Hãy nấu cháo con ăn khỏi đói,

Hãy nấu canh làm thuốc lại người,

Dù cơm thừa của cô vẫn tốt,

Cá em bỏ mứa càng ngon,

Xôi lạnh queo đáy giỏ càng bùi,

Súng đẹp, súng bền chắc,

Nỏ đẹp, tên thuốc nhọn, bước lên,

Con sẽ đi nhắm ngọn bồ quân, bắn sóc,

Nhắm ngọn dâu da, bắn chuột,

Nhắm ngọn tre xanh bắn náy,

Nhắm ngọn sấu, bắn rơi con sóc truyền cành"

Và dối mẹ, anh đi, đưa tiễn bạn tình!

Phút giây, một lát nhanh,

Lên tràn ruộng thang, chồng quẩy gánh;

Quẩy gánh qua đồng rộng,

Người đẹp anh yêu cất bước theo chồng,

Vừa đi vừa ngoảnh lại,

Vừa đi vừa ngoái trông,

Chân bước xa lòng càng đau nhớ,

Em tới rừng ớt ngắt lá ớt ngồi chờ

Tới rừng cà ngắt lá cà ngồi đợi,

Tới rừng lá ngón ngóng trông,

Anh tới nơi, em bẻ lá xanh em ngồi;

Được nhủ đôi câu, anh mới đành lòng quay lại,

Được dặn đôi lời, anh yêu em mới chịu quay đi,

Không quay đi, sợ chồng em sẽ pha thuốc chết,

Không quay lại, sợ chồng em sẽ bỏ thuốc mê,

Trâu ăn cỏ đầm sen,

Bò vừa gặm, nai vàng đến phá,

Hun hút trên đường, vẻ trắng trong một đoá hồng tươi!

Xin hãy cho anh kề vóc mảnh,

Quấn quanh vai ủ lấy hương người,

Cho mai sau lửa xác đượm hơi,

Một lát bên em thay lời tiễn dặn!

Con nhỏ hãy đưa anh ẵm,

Bé xinh hãy đưa anh bồng,

Cho anh bế con dòng đừng ngượng,

Nựng con rồng, con phượng đừng buồn,

Bé ngoang giống bố không?

Hay là bé giống chú?

Giống bên họ mẹ trắng hồng?

Hay má lúm như người tình cũ?

Hãy đưa tay cho anh đeo nhẵn,

Nâng cánh tay cho anh tra vòng;

Tra vòng này vòng nén, bé ơi!

Mà nay, tre sậy ngả vàng lá rụng;

Đám trứng sâu đã nở bướm rồi;

Bướm nở rồi, bướm lượn bướm bay,

Anh yêu em, lẽ tiễn đưa em đến tận nhà chồng,

Nhưng chim chích trên cao lượn vòng gọi anh quay lại, anh quay lại

Chim nhạn dưới thấp bay quanh nhủ anh quay đi, anh quay đi

"Chào chốn rừng xanh nơi thường lui tới,

Nước dập bè chìm,

Sóng xô bè vỡ,

Bè chìm trôi ba suối mất rồi,

Đôi ta yêu nhau chưa trọn một ngày,

Chưa đầy một khắc,

Của không mua lẽ đau được giữ liền tay

Chỉ cá liền với nước,

Chỉ lúa liền với ruộng,

Tiễn đưa em, thôi anh quay lại, em ơi!"

Em yêu bèn nói:

"Đừng vội anh, đừng vội,

Sao Khun Lù trên trời còn đợi,

Áng mây kia vương vấn còn chờ,

Đôi ta xa nhau dằng dặc nỗi niềm tưởng nhớ,

Mưa sắp rơi ào đồng cỏ,

Đừng bỏ em trơ trọi giữa rừng,

Đừng bỏ em giữa dòng sóng thác trào dâng!"

"Thác trào dâng, ngang dòng củi vướng,

Gặp nhau đây thoắt bỗng chia lìa,

Đôi ta yêu nhau đợi tới tháng năm lau nở,

Đợi mùa nước đỏ cá về,

Đợi chim táng lo hót gọi hè,

Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông,

Không lấy được nhau thời trẻ, ta lấy nhau khi goá bụa về già,

Goá hai lần, goá ba lần,

Goá cổ cao thêm mấy ngấn,

Goá vẫn tươi giòn đỏ đắn,

Goá đẹp hơn hồi con gái trắng ngần,

Goá đẫy đà hơn thiếu nữ đang xuân"

Lời tình tự lắng sâu trong dạ,

Yêu em, anh tiễn đưa em về tới tận nhà,

Đôi ta đập gót đường dài,

Rào gót đường xa;

Đi tới rừng lá ráy úa vàng,

Bước tới gốc tơ hồng đầu bản,

Cây sổ bên đường nẩy lộc khai hoa,

Quấn quýt vợ chồng chim nhạn;

Đôi uyên ương ngấp nghé cửa hang,

Hoa áy giập giờn trôi ngang sông Mã,

Còn thương nhau xin sắp gối riêng chờ,

Duyên phận mai sau,hoặc sẽ có ngày thoả nguyện,

Đôi ta yêu nhau, duyên bản duyên đừng úa,

Tình mường tình chớ phai,

Rẽ đi và qua đi,

Cùng sánh vai vòng đi và thẳng tới,

Núi tiếp núi trập trùng,

Bãi tiếp bãi gặp ghềnh,

Tới gốc muỗm xanh đỉnh đèo trâu cọ,

Con cọ, con vươn sừng dài quanh quắt,

Con quẩn quanh níu gọi anh về;

Nhưng anh không về! Yêu em, anh đưa em tận bản,

Thương em, anh tiễn em thẳng tới tận nhà!

Đồn về xuôi, tiếng đồn bằng thuyền,

Đồn lên ngược, tiếng đồn bằng voi,

Đồn đến anh tiếng bằng núi đá,

Rằng nhà chồng em:

Hoa nhà vẽ hoa sen,

Cột kèo đẽo đuôi én,

Mép gianh bằng chằn chặn;

Buồng thờ một gian riêng,

Đồn mười voi lên mà lạc,

Còn bạc nén sờ đau cũng thấy,

Bao nhiêu gỗ đều dát bạc,

Bấy nhiêu lạt đều vót trơn,

Cột nhà phải voi kéo,

Vách nhà phải voi khiêng,

Khung bếp đủ trồng rau muôn vườn,

Còn trong nhà thả sức voi lượn,

Nhà rộng mười muôn cửa,

Bồ cau bay không tìm nổi lối ra,

Đười ươi chạy chục ngày đêm chẳng suốt,

Kịp khi đếm xem;

Dựng ba thân cột lau,

Dựng bốn chân cột sậy,

Dựng nghiêng bên vũng trâu,

Dựng trống bên bãi cỏ,

Dựng tám gian, vợ chồng chui vừa đủ,

Chim chích đậu mà xiêu,

Chim ri đậu mà đổ,

Gà nhảy sàn uống nước mà rung,

Chó lọt đầu hở đuôi,

Xuyên ngọn giáo thừa cán,

Em yêu ở sao nổi?

Người đẹp của anh ở thế sao đành?

Lên sàn rách sợ gẫy,

Trèo sàn mọt sợ sụp,

Anh mới giả làm chuột lên đằng cửa sổ,

Giả làm chim én chui qua kẽ mái,

Vụt bay vào giữa nhà,

Em leo lên thang sậy,

Xệp ngồi lạy bố chồng trên đầu

Nhờ chồng thương, dọn cơm cho ăn;

Hai đĩa, tưởng đĩa cá,

Cúi xuống, hai đĩa rau,

Lòng chỏng một bàn lớn,

Không ăn đói cào ruột,

Ăn vào tắc họng không trôi,

Vừa ăn vừa ngứa cổ rát lưỡi,

Nuốt xuống như tên độc trúng nai,

Anh dặn em, dặn cho hết lời,

Nhủ lòng thương, nhủ cho hết nhẽ,

Bậc thang cuối nhà chồng, chớ ngồi,

Ghế chị chồng ngồi, chớ đụng,

Anh chồng đẹp, đừng lả lơi,

Không phải bạn tình, đừng ngấp nghé,

Giã gạo đừng chửi lợn

Chăn lợn đừng chửi gà,

Con khóc đừng rủa con chết,

Con chết bù đâu ra,

Con khóc phải khẽ dỗ, ẵm con lên khẽ nựng,

Gõ cột nhè nhẹ ru,

Đi nương đừng gỡ cháy,

Về nhà đừng ngắm bóng trong nồi,

Dỗ con đừng vội ngủ,

Trái tim đừng quên tình cũ,

Đi nương đừng nói xấu em cô,

Đi ruộng đừng nói xấu bà bác,

Nhổ mạ đừng oán trách anh chồng,

Trèo núi cao đừng nói xấu bố,

Ở nhà đừng nói xấu em,

Bởi sàn sau có nhà bác,

Đầu quản có ông anh,

Giường cao có bố chồng ngồi,

Trái phép ngươi, lấy gì mà xin?

Phạm luật người, lấy gì mà đền?

Cúng gà người không thèm

Cúng lợn người khẽ liếc,

Mổ voi người mới ngoảnh mặt xem,

Mà em tủi cực lấy đâu có?

Nhưng em nghèo khó kiếm đâu ra?

/tên mỗi chương là số thứ thứ tự các câu thơ trong bài được đăng ở chương đó/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com