Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Khước Độ Nhân Gian


-Sản phẩm của phòng công tác Thiên Nhạ Lỗ-

Kế hoạch: Thôi Quy

Tác khúc: Normalplayer Băng

Tác từ: Kim Ngư

Biên khúc: Hạ Trùng

Diễn xướng/ Hòa Thanh: Lâm Hoàng Tửu

Độc thoại: Thành Tử

Hậu kỳ kịch tình: Lâm Tô Tô

Hậu kỳ: Phòng công tác Tam Tinh Đôi

Phụ đề: Trú Nam Vọng Bắc

Hải Báo: Linh Nghiễn

Khúc hội: Dur_

Video: Phượng Lăng

Đương độ tâm tính niên thiếu

Tuy chưa gặp lại làm như quen biết đã lâu

Sơ ngộ vừa dịp đông chí

Gió tuyết lặng thinh chưa kịp cuộn trào

Năm xưa gặp đứa trẻ nhà ai ngây thơ

Hồng trần trải hết bao năm, lại bao lần lụi tắt

Nào ai biết

Bánh xe vụt qua nào có dừng lại

Nghiền nát niên thiếu ta chẳng ai hay

Khi gió tới nơi thành xưa chốn cũ, có đáng chăng?

Có đáng chăng sau cùng ai cũng đều tự tại

Có đáng chăng phút ngả lòng đã muộn màng

Có đáng chăng gió tuyết trăng sáng đều hay lại chẳng nên lời

Đạo trưởng, chúng ta cứ chờ mà xem.

Ngươi là ai?

Đạo trưởng không hỏi ta là ai?Vì cớ gì bị thương nặng như vậy?

Ngày bé ta rất thích ăn kẹo, chỉ là vẫn cứ không được ăn.

Bảy tuổi, xương bàn tay vỡ nát.

Chừng này vết thương ta đã sớm quen rồi. Ta là bị người ta đánh cho đến lớn đó.

Đạo trưởng, đêm nay săn đêm đưa ta đi cùng được không?

Năm mươi mạng mà thôi, làm sao đền được một ngón tay của ta.

Còn phải nhờ tiền bối giúp một việc.

Người đi qua mấy thước băng mỏng

Hay đã mấy hồi bước vào luyện ngục

Gió tuyết nhuộm trắng chân mày, lại là xuân tới mùa hoa nở rộ

Trần Tình tới muộn gọi cố nhân có hay

Sương tuyết phủ đầy đầu, trở về gạt bỏ đi cố chấp

Trước mặt đã tuyệt lộ, kẻ qua đường chỉ trỏ

Nhân gian thiện lương, ta luôn cười nhạo

Kể hết tội cuồng điên của ta cũng là nhân quả cách biệt

Có đáng chăng cố nhân trách ta si oán

Có đáng chăng gươm kiếm đối địch

Mới biết tuyết rơi cũng có lúc tận

Thuở nào

Khi người tới cũng vừa độ xuân về

Rọi chiếu thành hoang mảng năm tháng xưa cũ

Lúc người đi, đêm về tuyết lớn tung bay

Khách về đêm ai gác chờ trước cửa

Gối đơn chiếc, đất trời cũng ngủ say

Trong mộng đôi ta cùng tất thảy hóa thành tro

Chồng chất.

Mới nãy ngươi không phải muốn cầm kiếm giết chết ta sao?

Hiểu Tinh Trần. Ngươi còn không tỉnh dậy, ta sẽ bắt bạn tốt Tống Lam của ngươi đi giết người.

Ta đeo kiếm giúp ngươi, chạy việc vặt cho ngươi, đừng có chê ta mà.

Hai người bạn tốt gặp nhau, cảm động đến phát khóc rồi sao!

Chúng ta rút thăm! Rút dài thì ở, rút ngắn thì đi!

Chết rồi càng tốt! Chết rồi mới nghe lời.

...Về đi, ta đi cho.

Đúng, ta lừa ngươi. Ta vẫn luôn lừa ngươi.

Trả lại cho ta!

Hiểu Tinh Trần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #tiethieu