Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Trường Phong Nhập Hoài



Kế hoạch: Thanh Nghiễn, Trúc Đình

Tác từ: Giả Môi Nãi

Tác biên: Sỉ Lạp C Mộng

Diễn xướng:

Tiết Dương - Thú Thương

Hiểu Tinh Trần - Lạc Anh Phong

Hỗn âm: Trúc Đình

Khúc hội: Quân Bất Tiện

PV: Phiến Nhi Di

Mỹ thuật: Lại Tiên Giả

Mây mù che lấp ánh trăng, khó phác họa dáng hình cố nhân

Sương Hoa thu về vỏ, chỉ còn hắn đơn độc dưới ánh nến lau kiếm

Kẻ khép mắt cười tà, nào hay sao sáng đọa lạc nơi đâu

Nghiêng người đuổi theo ngôi Bắc Đẩu, về tới cố hương đã cảnh còn người mất

Bên bếp lò, sưởi ấm bàn tay, cười đàm luận chuyện giang hồ phong ba

Tri kỷ khó tìm, đơn độc một thân lao vào lửa cháy, ngẩng nhìn đã gây nghiệt họa.

Là may mắn hay ti tiện, xương cốt đã khắc ghi ánh mắt ngời sáng của y

Hận nhất rằng chưa thể nhấc kiếm đồ sát nhân gian.

Mở lòng cạn nghiêng chén rượu, vạn vật lưu chuyển

Người lại chẳng bằng lòng cùng ta say hết một tràng.

Đắng cay nhất rằng chưa kịp moi chân tâm gửi người nhìn rõ,

Hạnh phúc nhất cũng chỉ là nghe được người nhẹ giọng nói lời ngọt ngào

Chuyện thiên hạ thì có can hệ gì tới ta,

Yêu thương dịu dàng khốn khổ đổi một đời si dại cố chấp.

Là bụi nước Nghĩa thành, dập tắt một lòng nhiệt huyết bừng bừng

Là khi gặp địch kề vai, thù hận mài mòn ý chí nâng tay cầm kiếm

Khi đó niên thiếu, chỉ biết nói người đời phụ ta,

Tới khi sinh tử vĩnh cách, thét gọi hồn phách người xưa không về

Bên bếp lò, sưởi ấm bàn tay, cười đàm luận chuyện giang hồ phong ba

Tri kỷ khó tìm, đơn độc một thân lao vào lửa cháy, ngẩng nhìn đã gây nghiệt họa.

Đã mấy độ khoác áo cũ, giả dạng có bao phần giống người xưa

Đã mấy độ mũi kiếm đơn độc ngắm nhìn tà dương xuống núi

Bao bước ngoặt sai lầm, bi thương lại hiểm độc

Mới hiểu rằng chưa từng thật sự kề vai sát cánh.

Vào đời một cây phất trần, đem cùng một thanh bội kiếm

Lang bạt khắp thế gian hỗn tạp lại gặp một thiếu niên

Kinh ngạc thêm căm hận, rồi lại buông tiếng thở than

Đáng rằng nên cảm tạ hắn đã một thời cùng cười nói bồi bên

Là may mắn hay ti tiện, xương cốt đã khắc ghi ánh mắt ngời sáng của y

Hận nhất rằng chưa thể nhấc kiếm đồ sát nhân gian.

Mở lòng cạn nghiêng chén rượu, vạn vật lưu chuyển

Người lại chẳng bằng lòng cùng ta say hết một tràng

Đắng cay nhất rằng chưa kịp moi chân tâm gửi người nhìn rõ,

Hạnh phúc nhất cũng chỉ là nghe được người nhẹ giọng nói lời ngọt ngào

Chuyện thiên hạ thì có can hệ gì tới ta,

Yêu thương dịu dàng khốn khổ đổi một đời si dại cố chấp.

Gió xa cuốn vào lồng ngực, phần phật thổi tay áo ai thê lương đứt đoạn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #tiethieu