Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 15

Khương Nguyễn dùng chìa khóa mở cửa , cất đôi giày vào trong tủ giày, sau đó chào hỏi ba ba mụ mụ trong phòng, "Ba ba mụ mụ , ta về rồi."

Sau khi nghe giọng cô con gái nhỏ , vợ chồng Khương phụ nhanh chóng bước ra khỏi phòng .

Khương mụ mụ đau lòng cầm lấy cặp sách của Khương Nguyễn , "Ừm, Nguyễn Nguyễn , vào đi."

Nhìn con gái đi khập khiễng, Khương phụ cảm thấy đau lòng  , "Trời ạ , sao lại xảy ra chuyện này, ta cảm thấy vết thương còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với việc ngươi nói trong điện thoại".

Khương Nguyễn nhấc chân cười an ủi với Khương phụ và Khương mẫu , "Nha , thực sự không sao, bây giờ đi ăn cơm đi, con sắp chết đói rồi."

Khương mẫu vừa đỡ Khương Nguyễn vừa nháy mắt với Khương phụ , "Được rồi, đừng chặn cửa, mau ăn đi cơm , ta đều mau chết đói ."

Tối nay bà đã làm món sườn xào chua ngọt và cánh gà cola, đều là những món mà Khương Nguyễn yêu thích .

Cô nóng lòng ngồi vào bàn, "Oa, hôm nay mụ mụ làm nhiều món ngon quá, thực vui vẻ  !"

Khương mẫu liếc nhìn Khương phụ cười, "Hôm nay lúc ngươi gọi điện nói có lẽ sẽ về muộn, nghe xong, ba ba  nhanh chóng đi ra hàng nhỏ, bảo tối nay làm một bữa thật ngon cho ngươi ."

Khương Nguyễn gắp thêm một miếng nhỏ và đặt vào bát của Khương phụ , " Ba ba đã làm việc chăm chỉ."

Nhìn miếng sườn trong bát, Khương phụ cười thoải mái, " Nguyễn Nguyễn  thích là được rồi ."

Nhìn sự tương tác qua lại giữa con gái và chồng, Khương mẫu có chút xót xa: "Này, là ai ra cửa đón ngươi a ."

Khương Nguyễn nhanh chóng gắp một miếng nhỏ và cho vào bát của mụ mụ sau khi nghe, "Mụ mụ , ăn đi."

Khương mẫu nhìn thấy vậy mỉm cười vừa lòng , đút một miếng xương sườn vào trong bát Khương Nguyễn , "Chúng ta Nguyễn Nguyễn cũng ăn đi."

Trong bữa ăn, Khương phụ nhìn thấy Khương Nguyễn thỉnh thoảng chú ý điện thoại , cảm thấy có chút không vui, " Nguyễn Nguyễn , đừng sử dụng điện thoại trong khi ăn . Nó không tốt cho tiêu hóa."

Khương Nguyễn vội vàng đặt điện thoại xuống, giải thích với ba ba : "Bạn học hôm nay đưa con về cùng chưa về đến nhà. Con đang đợi cậu ấy gửi tin nhắn , nếu không sẽ thực lo lắng."

Khương phụ sau khi nghe lời này gật đầu, trong lòng có chút lo lắng, "Trời tối như vậy, bạn ấy về nhà một mình sẽ không an toàn. Vừa nãy con cứ nói ta, sau đó để ta đưa bạn học đó về nhà."

Thực ra , buổi chiều ông đã nghe điện thoại của Khương Nguyễn , theo lời con gái miêu tả là một bạn học “nhiệt tình, tốt bụng và thích uống trà sữa với mình.” ông vẫn luôn nghĩ rằng là tâm giao nữ hài tử của con gái .

Khương Nguyễn khó chịu cắn môi sau khi nghe lời này, "A, ta quên mất."

Nhưng bạn cùng bàn đánh nhau cũng rất khốc liệt , lần đó bọn côn đồ chặn đánh mình lúc đó cậu ấy còn đánh cả bọn côn đồ.

Vì vậy, cậu ấy sẽ ổn thôi .......

Nghĩ vậy Khương Nguyễn đẩy nhanh tốc độ ăn cơm, "Ba ba mụ mụ , ta xong rồi, ta trở về làm bài."

Khương phụ nhìn Khương Nguyễn chỉ ăn một bát cơm, có chút lo lắng, "Ngươi ăn no chưa? Bài tập một hồi làm cũng được  ."

Khương Nguyễn sờ sờ bụng của mình, "Ta no rồi. Buổi trưa ta ở trường học ăn chút đồ ăn vặt."

Khương Nguyễn nói đến đây dường như đã nghĩ tới điều gì đó, mạnh mẽ vỗ vỗ trán mình , "Mà mụ mụ , ngày mai ta không ăn sángowr nhà , bạn nhỏ đón con đi học, trên đường ăn sáng cùng nhau ."

Khương mẫu suy nghĩ một chút, con gái bà vừa đến trường mới mấu chốt là kết bạn, bà liền đồng ý: "Được rồi, con phải dậy sớm đừng trễ nải người khác."

"Con biết mụ mụ ."

Nói xong, cô kéo chiếc cặp nhỏ tung tăng về phòng ngủ.

Sau khi lấy bài tập từ cặp sách của mình ra để trên bàn, cô ấy lấy điện thoại di động ra.

Tại sao bạn cùng bàn còn chưa gửi cho mình wechat?

Hay nhắn hỏi cậu ấy xem thử ?

Như vậy chính mình có vẽ hơi thúc giục ?

Không tốt lắm .

Ngay lúc Khương Nguyễn đang rối rắm , màn hình điện thoại đột nhiên sáng lên.

Là bạn cùng bàn gửi wechat cho mình, Khương Nguyễn nhanh chóng bấm mở.

Cá chép tốt bụng : [ Ta về đến rồi.  】

Bạn cùng bàn cuối cùng cũng về đến nhà, Khương Nguyễn thấy vậy cũng yên tâm, suy nghĩ một hồi mới trả lời.

Lại thêm một cốc trà sữa : [Ăn chưa?  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Hôm nay ba ba mình làm món cánh gà cola và sườn xào chua ngọt, rất ngon!  】

Tạ Ngôn nhìn gói mì ăn liền trước mặt, loại không có xúc xích.

"..."

Tạ Ngôn cảm thấy mì gói không còn thơm như trước nữa.

Thấy Tạ Ngôn không trả lời, Khương Nguyễn thúc giục .

Lại thêm một cốc trà sữa : [Bạn cùng bàn à? Bạn cùng bàn à?  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [alo bạn cùng bàn, alo bạn chung bàn!  】

Cá chép tốt bụng : [ ở...]

Lại thêm một cốc trà sữa: [Cùng bàn ngươi ăn gì vậy?  】

Cá chép tốt bụng : [Mì ăn liền, vị bò cay đặc biệt thơm ngon ...]

Khương Nguyễn hối hận khi thấy câu trả lời của Tạ Ngôn .

Ồ, cô cứ hỏi hắn ăn gì và tại sao!

Thật sự, lần này thật xấu hổ làm sao!

Khương Nguyễncắn chặt môi dưới, bắt đầu nghĩ biện pháp khắc phục.

Lại thêm một cốc trà sữa : [Cùng bàn, thực ra cánh gà cola và sườn xào chua ngọt của bố cũng không ngon lắm , ta chỉ nói dối ngươi thôi.  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Thật đấy!  ba ba ta không thêm muối khi nấu ăn, nhưng thực khó ăn !  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Và những món ăn được nghiền nát, đen tuyền , rất dọa người !  】

Cá chép tốt bụng : [Được rồi, không nói gì nữa, tôi tin là được…]

Lại thêm một cốc trà sữa : [Cùng bàn, lời ta nói là thật, ngươi phải tin ta!  】

Cá chép tốt bụng : [ Ừm, ta tin tưởng ngươi .  】

Cá chép tốt bụng : [Nếu sau này ngươi làm cho ta tức giận, ta sẽ nói cho phụ thân ngươi, ngươi nói hắn nấu ăn không ngon, đều là tạp.  】

Lại thêm một cốc trà sữa : […… ..]

Lại thêm một cốc trà sữa : [ Là bạn cùng bàn ngươi không thể làm như vậy (._.) !  】

Nhìn vào màn hình điện thoại, Tạ Ngôn lúc này có thể tưởng tượng được Khương Nguyễn bây giờ trông như thế nào.

Chính là tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, vẻ mặt vẫn đầy vẻ ủ rũ, giống như một con mèo nhỏ đang tức giận.

Nghĩ đến Tạ Ngôn , không khỏi cười thầm, sau đó nhấp nhấp ngón tay.

Cá chép tốt bụng : [Vậy ngươi sau này phải nghe lời ta, biết không?  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Nghe !  Ta khẳng định sẽ nghe!  】

Cá chép tốt bụng : [Ví dụ, ta không muốn làm bài tập hôm nay.  】

Lại thêm một cốc trà sữa : 【……】

Lại thêm một cốc trà sữa : [ Ngươi như vậy không tốt lắm .  】

Cá chép tốt bụng : [Muộn quá, ta không vui khi làm bài tập về nhà, và nếu ta không vui , ta có thể sẽ tố cáo với ba ba của ngươi .  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Vậy thì ngươi cũng làm bài tập đi !  】

Lại thêm một cốc trà sữa : [Hừm, ta không nói với ngươi nữa, ta chuẩn bị làm bài tập!  】

Cá chép tốt bụng : 【……】

Nói tốt nghe lời hắn đâu !

*

Khương Nguyễn vì ngăn Tạ Ngôn phàn nàn sau khi gặp cha cô, đã dậy sớm vào ngày hôm sau, cô lấy cớ không khí trong lành thích hợp học tập để đi học sớm .

Cô đứng trước cửa nhà và chờ đợi Tạ Ngôn từ sớm .

Khương Nguyễn cong mắt, ngọt ngào chào hỏi, "Chào buổi sáng cùng bàn ~"

Tạ Ngôn nhìn quanh Khương Nguyễn  hỏi: "Ngươi tại sao lại đứng ở bên ngoài ."

Khương Nguyễn đắc thắng cười, "Hừ, đề phòng ngươi gây họa, ta đi ra ngoài sớm!"

Khương Nguyễn vẫy ngón tay với Tạ Ngôn , "Ta đã đợi bên ngoài 10 phút!"

  Ngôn gây họa  "……"

Hắn ngày mai sẽ đến sớm mười lăm phút !

Hắn không tin vẫn không thấy mụ mụ của nhóc cùng bàn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com